Tống Thì Hành

Chương 459 : Nhà nào cũng có chuyện khó nói (1)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Ngọc Doãn vốn không muốn đi gặp Triệu Phúc Kim, lại ma xui quỷ khiến đi theo Khang Lý, vào nhã gian cách đó không xa.



Người ta thường nói, nếu muốn



Triệu Phúc Kim mặc đồ tang, ngồi bên cửa sổ, si ngốc nhìn cảnh sắc sông Biện bên ngoài cửa sổ, thậm chí không biết Ngọc Doãn đã đến.



- Phu nhân, Ngọc Lang Quân đến đây.



Thân hình Triệu Phúc Kim chấn động, nghiêng đầu lại.



Gần như rất lâu không gặp rồi, lần trước Ngọc Doãn gặp Triệu Phúc Kim, vẫn là lúc Hoàng đế Huy Tông tại vị. Nhưng nháy mắt, lại cảnh còn người mất, Hoàng đế Huy Tông xuôi nam Kim Lăng, Hoàng đế Khâm Tông tử chiến Khai Phong, dù chưa cải triều, nhưng cũng được gọi là triều đại thay đổi.



Triệu Phúc Kim nhìn qua có chút tiều tụy, phối hợp dung mạo thanh nhã kia càng tăng thêm vẻ quyến rũ.



Bớt chút khí chất ung dung cao quý, càng thêm khiến người ta nảy sinh lòng thương cảm.



Ngọc Doãn thở dài, có câu là hồng nhan bạc mệnh, sợ là rất đúng với cô gái như Triệu Phúc Kim. Sinh ở hoàng cung, thân phận cao quý, nhưng lại có thống khổ và bi thương người bình thường khó có thể lý giải. Thái Điều chết, đối với Triệu Phúc Kim mà nói, thật sự là đả kích. Cho dù giữa nàng và Thái Điều giữa cũng không có tình cảm quá sâu nhưng sao không đau lòng chứ? Hơn nữa nói cho cùng, Thái Điều lại có quan hệ trọng đại với Triệu Hoàn, còn liên lụy đến ân oán giữa phụ tử. Triệu Phúc Kim dù kiên cường, sợ cũng không chịu nổi đả kích như này, chớ đừng nói chi là sự tranh đấu giữa phụ tử sắp đến.



- Công chúa gầy quá.



Một câu nói ôn nhu làm Triệu Phúc Kim hoặc nhiều hoặc ít có chút cảm động.



- Tiểu Ất, ngồi đi.



Nàng đưa tay ra hiệu Ngọc Doãn ngồi xuống. Hạ giọng nói:



- Mấy ngày nay ta ở trong nhà rất bức bí, vốn định đi thái bình chùa Hưng Quốc giải sầu, lại không nghĩ Trung thu qua, Thái Bình Hưng Quốc Tự cũng kín người hết chỗ, càng làm ta cảm thấy không quá thoải mái.



Mới vừa rồi lên lầu, đã thấy Tiểu Ất ở trong này, liền triệu tập Tiểu Ất tiến đến, có gì mạo muội mong rằng Tiểu Ất chớ trách.



Triệu Phúc Kim nói chuyện vẫn ôn hòa nhã nhẵn như trước.



Chỉ có điều Ngọc Doãn có thể nghe ra, vị công chúa có xuất thân cao quý này có bao đau khổ không nói hết.



Nhưng hắn lại không biết nên khuyên bảo thế nào, hoặc là nói hắn không rõ nên trấn an thế nào.Trên đại thể, hắn có thể hiểu trong lòng Triệu Phúc Kim rất đau khổ, Trượng phu qua đời, phụ huynh ngăn cách, sắp sửa lại có một cuộc tranh đấu kịch liệt. Trên triều đình nhìn như gió êm sóng lặng, kì thực là mạch nước ngầm nước cuồn cuộn.
Ngọc Doãn hơi nhăn mày lại, nói:



- Đa tạ công chúa chỉ điểm.



- Được rồi, ta đi đây...Tiểu Ất như cũng vội gì đó, vậy cũng mau đi đi.



Còn nữa, đa tạ Tiểu Ất tại Trần Kiều bảo hộ Huyên Huyên và Tiểu ca chu toàn. Nếu Huyên Huyên có gì bất trắc, thật sự là phiền toái lớn.



Phiền toái?



Ngọc Doãn nghe có chút không rõ.



Tuy nhiên nghĩ kỹ cũng có thể lý giải.



Triệu Đa Phúc là công chúa, lại là con gái được Thái Thượng Đạo Quân Triệu Cát sủng ái nhất.



Mà nay Thái Thượng Đạo Quân đã về kinh thành, nếu Triệu Đa Phúc xảy ra chuyện. Không thiếu được sẽ coi đây là cái cớ để tiến hành công kích Triệu Hoàn.



Thời gian làm quan mặc dù không lâu, nhưng Ngọc Doãn cũng có thể cảm nhận được sự hiểm ác trong đó.



Nhà đế vương không tình thân, Triệu Cát thương yêu Triệu Đa Phúc như thế, nhưng lúc trốn khỏi Khai Phong chẳng phải vẫn dứt bỏ đó sao?



Nếu Triệu Đa Phúc thật sự xảy ra chuyện, Triệu Cát quả quyết sẽ không bỏ qua cơ hộ này để đả kích danh vọng của Triệu Hoàn.



Luận thủ đoạn chính trị, chỉ sợ Triệu Hoàn không phải đối thủ của Triệu Cát.



Ngọc Doãn tiễn Triệu Phúc Kim đi ra đầu bậc thang bị Triệu Phúc Kim ngăn lại.



Dù sao, hiện nay Triệu Phúc Kim là quả phụ, trượng phu mới chết không đến một tháng, dù gì cũng phải lo lắng cẩn trọng bị ảnh hưởng. Ngọc Doãn cũng có thể hiểu sự bất đắc dĩ của Triệu Phúc Kim, nên đứng lại cung kính tiễn Triệu Phúc Kim rời đi. Nhìn theo bóng Triệu Phúc Kim biến mất, Ngọc Doãn suy nghĩ hỗn loạn. Tin tức mà Triệu Phúc Kim mới vừa rồi để lộ ra làm Ngọc Doãn cảm thấy có chút sợ hãi.



Miêu Phó?



Không đúng, sao cứ cảm thấy cái tên này nghe quen quen nhỉ?