Tống Thì Hành

Chương 482 : Hội minh Mộc Đao Câu (6)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Nói xong, gã xoay chuyển ánh mắt dừng ở trên người vị Trương đại ca đứng ở bên ngoài lương đình kia.



- Nghĩ chắc vị này là Trương Thái Bảo rồi!



Lâm Thao ở bên ngoài lương đình khẽ mỉm cười, không mở miệng.



Chẳng trách không có tin tức của Xích Trung, hoá ra bị Ngọc Doãn thần không biết quỷ không hay xử lý rồi.



Mã Khuyếch không khỏi bắt đầu thấp thỏm không yên, nhưng gã biết, cô gái thanh tú xinh đẹp trước mắt thật sự là Mẫu Dạ Xoa, thủ đoạn dùng độc của nàng quỷ thần khó lường, mà ám khí của nàng càng làm cho người ta khó lòng phòng bị.



Cũng chỉ có nhân vật như vậy, mới có thể xử lý đám người Xích Trung, hơn nữa còn lặng yên không một tiếng động.



Mã Khuyếch rất rõ ràng, Xích Trung coi như là độc nhân vật, võ nghệ cao cường, trời sinh tính đa nghi.



Dưới trướng hắn có Thập bát La Hán, cũng tiếng tăm lừng lẫy ở Hà Bắc lộ. Không nghĩ tới gặp được Ngọc Doãn, lại bị chết sảng khoái như thế...



Mã Khuyếch lúc này cũng không dám tỏ vẻ gì nữa.



Sau khi do dự một chút, gã hạ giọng nói:



- Xin hỏi lang quân có cao kiến gì?



- Trạm Hoa Tháp Tử.



- Hả?



- Tán Hoàng đã không nên động thủ, núi Phong Long cũng không phải nơi tốt.



Đoạn đường đi phía bắc này, chỉ có trạm Hoa Tháp Tử thỏa đáng nhất...Ta cũng cần mã Thông phán trợ giúp, tuy nhiên việc này, tốt nhất không nên nói cho bất cứ kẻ nào. Để Ngũ Mã trại, Ngũ Nhạc trại ven đường tập kích quấy rối, bám trụ tốc độ Lỗ Tặc, rồi sau đó ta và ngươi liên kết, ở trạm Hoa Tháp Tử một lưới bắt hết Lỗ Tặc. Vẫn là câu nói kia, giết một Lỗ Tặc, được mười quán tiền...Ta có thể thêm một trăm ngàn quán ám hoa, trả cho các hảo hán tập kích quấy rối Lỗ Tặc. Không biết Mã Thông phán, ý như thế nào?



Mã Khuyếch nheo mắt lại, lâm vào trầm tư.



Làm vậy, chẳng khác nào liên kết với quan quân.



Gã nghe hiểu rõ ý tứ Ngọc Doãn, nhưng liên kết quan quân, chỉ sợ các lộ hảo hán chưa chắc đáp ứng.



Từ xưa đến nay, quan là quan, phỉ là phỉ.
Cửu Long trại có binh mã hơn vạn, thật là trở tay không kịp.



Trước đây Đỗ Sung đã bí mật chiêu an Cửu Long trại, cho nên đạo phỉ Cửu Long trại căn bản cũng không nghĩ đến, quan quân lại đột nhiên tấn công. Cộng thêm Xích Trung và nhóm thủ lĩnh trong trại liên can cũng không ở đó, cho nên rắn mất đầu, căn bản không thể ngăn cản sự tấn công của quan quân.



Chỉ hai canh giờ, Cửu Long trại liền hóa thành đống hoang tàn.



Quan quân ở Cửu Long trại tru sát đạo phỉ hơn ngàn người, bắt tù binh mấy nghìn người, những người còn lại chạy trốn, không dám ở lưu lại Hà Bắc lộ.



Trời mới biết, kế tiếp quan quân, còn có động tác gì?



Tin tức truyền vào Tương Châu, Tri phủ Tương Châu cũng giận tím mặt.



Đỗ Sung tố cáo thân quân Thái Tử với Nguyên soái phủ binh Mã Hà Bắc, nói núi Phong Long đã bị y chiêu an, vì sao đột nhiên lại tấn công?



phó Nguyên soái Trương Sở binh mã Hà Bắc cũng không biết nên giải thích thế nào.



- Đỗ phủ tôn chớ giận, Cửu Long trại đã tiếp thu chiêu an, căn bản không biết được.



Hành động lần này của thân quân Thái Tử đã trình báo Hoàng phó soái Hà Gian phủ. Mục đích gì hẳn cũng không phải làm khó phủ tôn, mà là xuất phát từ mục đích luyện binh thôi.



Đỗ Sung á khẩu không trả lời được.



Y có tâm làm khó dễ, nhưng thân quân Thái Tử thuộc Đông cung, không phải là y có thể làm khó dễ.



Ngọc Doãn càng không phải thuộc hạ của y, Đỗ Sung cũng chỉ có thể câm điếc ngậm bồ hòn mà im.



Tuy nhiên bởi vậy, cũng là một chuyện tốt.



Cường nhân Ngũ Mã trại lập tức lui nhập núi Tán Hoàng, không dám lần nữa hành động thiếu suy nghĩ.



Con đường về bắc của người Nữ Chân cũng bởi vậy bị quét dọn rất nhiều chướng ngại. Đỗ Sung đang cùng Ngột Lâm Đáp Tát Lỗ Mỗ và Hoàn Nhan Bồ Lỗ Hổ thảo luận, quyết nghị trước tiên xuất phát, tốc độ về bắc phải nhanh hơn.



Thời tiết đã càng ngày càng lạnh!



Ngày 27 tháng 9, tuyết đầu mùa phương bắc đã đến, nhuộm trắng khắp nơi.