Tống Thì Hành

Chương 483 : Ngươi là ai? (1)

Ngày đăng: 01:53 20/04/20


Ầm!



Một chiếc xe ngựa chở đầy lương thảo đang chạy nhanh đột nhiên lật nhào.



Người đánh xe bị đè dưới xe, một chân bị dứt, kêu lên thảm thiết không ngừng.



Oàn Nhan Bồ Lỗ Hổ sắc mặt hung ác nham hiểm, nhìn đội ngũ hỗn loạn ở phía trước, lửa giận trong lòng càng lúc càng lớn...Một bên, Hoàn Nhan Thi Lý và Ngột Lâm Đáp Tát Lỗ Mỗ cũng trầm mặt, nhìn nhau, lộ ra vẻ sầu lo.



Năm nay mùa đông tới khá sớm, phương bắc còn nghênh đón tuyết đầu mùa trước tiên.



Tuyết rơi dầy khắp nơi, đường trở nên vô cùng khó đi. Rất nhiều địa phương bị tuyết lớn bao phủ, căn bản thấy không rõ lắm tình trạng đường xá.



Đây là lần thứ mấy xuất hiện trạng huống như vậy rồi?



Trong mười ngày tổn thất thê thảm và nghiêm trọng!



Chí ít có hơn mười cỗ xe ngựa gặp được tình huống như vậy, làm người đau đầu không ngừng.



- Lang quân, cứ hành quân cấp tốc như vậy chỉ không phải là lựa chọn sáng suốt.



Ngột Lâm Đáp Tát Lỗ Mỗ không kiên nhẫn nói với Hoàn Nhan Thi Lý:



- Cái Thiên Đại vương tốt nhất nên khuyên bảo Lang quân đi.



Đây rõ ràng là người Nam thiết kế cạm bẫy bên đường, mới tạo thành nhiều chuyện xảy ra như vậy. Vốn tưởng rằng đám người Nam này bị chúng ta giáo huấn rồi, nhưng không ngờ lại vẫn xuất ra thủ đoạn như vậy. Xé chẵn ra lẻ, tập kích quấy rối ven đường như thế chỉ sợ sẽ tổn thất thê thảm và nghiêm trọng.



Mười ngày, ngắn ngủn mười ngày, nhưng lại có mấy trăm binh lính Nữ Chân chết trên đường lên phía bắc.



Từ lúc bị quan quân công phá ở núi Phong Long, lục lâm đ*o Hà Bắc tựa hồ bị dọa cho bể mật gần chết, lập tức tất cả đều biến mất.



Vốn tưởng rằng đến lúc này đường về sẽ trở nên thông thuận. Ai lại nghĩ hôm nay ông trời lại bất công nên những người này mới rảnh tay đổi thủ đoạn ven đường không ngừng tập kích quấy rối. Khiến cho quân Kim khổ không thể tả.



Cường nhân tập kích quấy rối, chẳng phân biệt được là binh mã phương nào.



Dù sao chỉ cần là cùng một chỗ với người Nữ Chân thì không ngại cùng tập giết.
Mặc kệ như thế nào, cũng không thể tiếp tục để Bồ Lỗ Hổ làm vậy nữa. Oát Ly Bất đại ca từng nói, phải hiểu việc theo hoàn cảnh, lúc mạnh cần mạnh, lúc nhu cần nhu. Mà nay cục diện này, ta đã bị vây trong hoàn cảnh xấu, trước khi rời khỏi biên giới Đại Tống, vẫn phải dựa vào sự hiệp trợ của quân Tống. Nếu cứ liên tiếp bừa bãi ương ngạnh, kết quả là rất có thể sẽ chọc giận tòa bộ người Tống.



Những người Nam này không phải là yếu đuối.



Một trận chiến Khai Phong cũng đủ chứng minh trong đám người Nam cũng có nam nhi tâm huyết.



Cảnh Diên Hi này tuy là kẻ nhu nhược, nhưng cũng không thể cứ mãi ức hiếp. Thật sự chọc giận hắn, sợ rằng sẽ làm cục diện trở nên tệ hơn!



Chỉ có điều, nên khuyên bảo Bồ Lỗ Hổ như nào...



...



Ngay khi quân Kim đang gian nan tiến vào Hà Bắc lộ, sứ giá Nữ Chân Da Luật Dư Đổ cũng gặp phải sự lựa chọn khó khăn ở Khai Phong.



Sau khi đến Khai Phong, Da Luật Dư Đổ liền trình quốc thư, yêu cầu Triệu Hoàn tra rõ nguyên nhân cái chết của Tiêu Khánh.



Ngay từ đầu, Đại Tống tỏ ra phối hợp.



Nhưng vào tháng 10, tình huống lại phát sinh biến hóa...



Trận chiến Khai Phong làm danh vọng Hoàng đế Khâm Tông ngày càng tăng vọt.



Trấn thủ Khai Phong, chống đỡ Lỗ Tặc; Thái Tử thân chinh, tử chiến Trần Kiều...Những điều này làm Triệu Hoàn đạt được danh vọng thật lớn, càng vững vàng ngồi trên triều đình.Chỉ có điều, Triệu Hoàn lại thật không ngờ sau khi tiến vào tháng 10, tình huống lại đột nhiên xuất hiện một ít biến số.



Trong phố xá xuất hiện một số bài báo nhỏ đăng nội dung minh ước Yến Sơn.



Người biết nội dung minh ước Yến Sơn không nhiều lắm.



Ngoại trừ những nhân vật quyền cao chức trọng trên triều đình ra, thì các quan viên còn lại không biết rõ. Về phần dân chúng bình dân thì lại càng không ai biết đến. Rất nhiều người nghĩ sở dĩ phóng thích tù binh Nữ Chân là Đại Tống ta nhân đức muốn giáo hóa kẻ địch.



Nhưng ai có thể nghĩ đến...



Một tờ báo nhỏ làm hỏng việc lớn...