Tống Thì Hành

Chương 529 : Một đêm thật dài (7)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Đám người Miêu Phó đang lao tới thì thấy đột nhiên Ngọc Doãn vọt lên rồi ném ra một quả Chưởng Tâm Lôi. Đã lĩnh giáo qua sự lợi hại của nó, đám người Miêu Phó vội vàng tránh né. Ngọc Doãn vừa mới chạm chân xuống đợt cho nghe thấy một thứ âm thanh khàn khàn:



- Ngươi là cái tên đồ tể Ngọc tiểu Ất đó sao? Mau chết đi cho ta.



Một cơn gió lập tức ập tới mặt. Khổng Ngạn vung đao bổ về phía Ngọc Doãn.



Nói thì chậm nhưng diễn biến lúc đó lại vô cùng nhanh. Ngọc Doãn uốn người một cái khiến cho lưỡi đao của Khổng Ngạn sượt qua bên người. Chỉ thấy một chiêu tiểu quỷ gõ cửa của hắn phát ra nhìn thì thong thả nhưng tốc độ lại nhanh như điện. Vừa nhanh vừa chậm khiến cho Khổng Ngạn cảm thấy hết sức khó chiu. Y định né tránh nhưng không còn kịp nữa. Chỉ nghe một tiếng động vang lên, hai tay của Ngọc Doãn đã vỗ vào ngực của y.



Trong hai tay của Ngọc Doãn không biết có thứ gì. Nhưng khi đánh lên người Khổng Ngạn khiến cho y có cảm giác như một vật gì đó chui vào trong người.



Khí kình.



Từ một năm trước, Ngọc Doãn đã đạt tới trình độ Nội đẳng tử. Hai tay phóng ra với đầy sức mạnh. Một đôi tay trần đánh vào ngực Khổng Ngạn khiến cho y phun máu tươi mà bay về phía sau.



Cùng lúc đó, sau lưng Ngọc Doãn vang lên một tiếng nổ. Lực xung kích của Chương Tâm Lôi hất hắn ngã ra đất.



Ngọc Doãn vội vàng lăn một vòng tới trước mặt Triệu Kham. Hắn nhanh tay ôm lấy Triệu Kham.



- Lão Chu! Bảo vệ Đạo Quân.



Chu Phương Sơn lên tiếng rồi vung đao đánh ra tứ phía, đẩy lùi đám cấm quân. Nhân lúc cấm quân bị đẩy lùi, y lập tức vọt tới bên cạnh Triệu Cát mà đỡ lão đứng dậy.



- Mau tới cung Phúc Trữ.



- Tiểu Ất! Theo ta.



Chu Phượng Sơn lập tức dìu Triệu Cát mà chạy. Còn Ngọc Doãn thì ôm Triệu Kham bám theo sau.



Chợt có một bàn tay thò ra nắm lấy vạt áo Ngọc Doãn. Hắn cúi đầu xuống thì thấy một người đàn ông đầy máu đang nắm lấy chân của mình:



- Tiểu Ất! Đưa ta đi. Cứu ta.



Tần Cối?



Ngọc Doãn cảm thấy sửng sốt.



Tần Cối cũng không phản bội lại Triệu Cát. Chỉ có điều vừa rồi y chậm chân bị Chưởng Tâm Lôi của Ngọc Doãn ảnh hưởng khiến cho trọng thương.



Cứu hay là không cứu?




- Tiểu ất! Mẫu hậu. Còn mẫu hậu. Mẫu hậu và Thập Tam tỷ vẫn còn ở Hậu uyển. Mau cứu hai người.



Ngọc Doãn như bị sét đánh thầm kêu lên tại sao lại quên hai người đó.



Sau khi cởi dây lưng, Ngọc Doãn liền giao Triệu Kham cho Yến Nô:



- Cửu Nhi Tỷ! Bảo vệ Thái tử và Đạo Quân lập tức trở lại cung Phúc Trữ rồi đưa hai vị Đế Cơ đánh ra ngoài. Triệu Thúc Hướng làm phản! Quan gia bị hại. Các ngươi tới Hạ Kiều Uyển hội họp với Thập Tam lang.



Yến nô cũng biết chuyện lớn xảy ra nhưng nàng không ngờ lại như vậy.



Nghe xong, nàng như nằm mộng. Đón lấy Triệu Kham từ tay Ngọc Doãn, nàng vẫn còn chưa kịp hoàn hồn.



- Hậu uyển ở đâu?



Đúng lúc này, một tên thái giam đi bên chợt chạy tới.



- Tiểu Ất! Chúng ta dẫn đường cho ngươi.



- Trương lão công?



Triệu Kham liếc mắt một cái thì nhận ra đó chính là Trương Đại Niên.



Ngọc Doãn cũng chẳng nói nhiều chỉ liếc mắt nhìn Trương Đại Niên một cái rồi xách đao theo lão chạy ra khỏi điện Thùy Cầm.



- Tiểu Ất ca cẩn thận.



Yến Nô có phản ứng liền nhìn theo bóng lưng của Ngọc Doãn mà gọi to.



- Cửu Nhi Tỷ! Nơi này giao lại cho các nàng. Lập tức phá vây tới Hạ Kiều uyển. Nói thập tam lang bảo hắn bảo vệ Hạ Kiều Uyển...Ta cứu Thánh nhân xong sẽ tới Hạ Kiều Uyển hội họp. Đừng lo.



Âm thanh của hắn vẫn còn vang vọng vào trong điện nhưng không còn thấy bóng dáng.



Yến Nô nhìn Triệu Kham rồi lại nhìn Triệu Cát gần như sắp quỵ xuống và Chu Phượng Sơn đã thở hổn hển. Nàng khẽ cắn răng, nói:



- Lão chu! Chúng ta đi.



Vừa nói, nàng vừa ôm Triệu Kham lao ra khỏi điện Thùy Cầm.