Tống Thì Hành

Chương 530 : Một đêm thật dài (8)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Hành lang thông Hậu Uyển trong trẻo nhưng lạnh lùng, lộ ra vài phần tử khí, không thấy bóng dáng người nào.



Từ hướng Thừa Thiên Môn truyền đến tiếng hò hét loáng thoáng, nghĩ đến binh mã Triệu Thúc Hướng đã bắt đầu phát động công kích hướng Thừa Thiên môn.



- Nơi này, vốn đi thông tới Dao Hoa cung.



Chỉ là năm ngoái Dao Hoa Cung bị ngập nước nên dần dần hoang phế. Ngày bình thường nơi này không có người nào, cho nên có chút lạnh lùng...Theo con đường này đi lên phía trước là cửa ngách Hậu Uyển. Đây cũng là con đường gần nhất đi thông Hậu uyển, ít người để y tới nơi này.



Dao Hoa cung là nơi an trí những phi tần bị phế bỏ, cũng được gọi là lãnh cung.



Trương Đại Niên đi trước dẫn đường, vừa đi vừa giới thiệu với Ngọc Doãn.



Lão là cái thái giám, khi đi bước đi rất nhỏ, nhưng tần suất lại rất nha, thế cho nên Ngọc Doãn không thể không tốc độ mới có thể đuổi kịp Trương Đại Niên.



- Vốn đây là nơi yên tĩnh, ít có khí người.



Năm ngoái Dao Hoa cung gặp hỏa hoạn, Diệu Tĩnh Tiên sư liền rời khỏi Dao Hoa Cung, đến tư trạch gần Đại Tướng quốc tự an thân, nên không có ai ở trong này.



- Diệu tĩnh tiên sư?



Trương Đại Niên giải thích nói:



- Chính là Nguyên Hữu Hoàng hậu.



Chỉ tiếc số mệnh nàng không tốt, hai lần bị biếm truất, cũng là người đáng thương.



Nguyên Hữu Hoàng Hậ, Mạnh Bảo Hồng?



Ngọc Doãn đột nhiên nhớ tới người phụ nữ này, đích thật là một người đáng thương...Nàng là Hoàng hậu đầu tiên của Triết Tông Hoàng Đế, tuy nhiên lại hai lần bị biếm truất, u cư tại Dao Hoa Cung. Tuy nhiên trong lịch sử, Mạnh Bảo Hồng thật sự xuất gia là sau Tĩnh Khang.



Lúc ấy Huy Khâm nhị đế bị bắt, dòng họ hoàng thất gần như tuyệt tích.



Khi Ngụy sở Hoàng đế Trương Bang Xương vì bình ổn sự phẫn nộ của dân chúng, liền mời ra Mạnh Bảo Hồng.



Mạnh Bảo Hồng ra sức ủng hộ Triệu Cấu đăng cơ, ổn định thế cục. Sau đó bà chủ trương gắng sức thực hiện tru sát Trương Bang Xương và Vương Thì Ung, diệt trừ gian tặc triều đình. Có thể nói, Nam Tống thành lập nên là Mạnh Bảo Hồng dốc rất nhiều sức lực. Chỉ có điều ở hậu thế trong sử sách lại ghi mấy dòng ít ỏi về bà.



Ngọc Doãn giật mình, chợt liền biến mất ý niệm trong đầu.



Mạnh Bảo Hồng cả đời long đong, cuối cùng lại xuất gia, cũng là bất đắc dĩ.



Hiện giờ mặc dù Khâm Tông đã chết, nhưng Huy Tông còn tại, nghĩ chắc ông ta sẽ ủng hộ Thái tử Triệu Kham đăng cơ. Vậy thì sẽ không có vấn đề gì.



Triệu Cát, đã rất không có khả năng đăng cơ rồi!


- Lang quân làm chủ soái, sao có thể khinh thân mạo hiểm? Vẫn nên để lang quân suất đội phụ trách bảo hộ Thánh nhân. Lão nô dẫn người mở đường...Đã nhiều năm không giết người, nhưng lại không biết sở học năm xưa có còn công dụng nữa không.



Dứt lời, Trương Đại Niên lấy một cây bảo kiếm từ trong tay một Cốt Đóa tử.



Ngọc Doãn ngẫm nghĩ một chút, cảm thấy Trương Đại Niên nói không sai. Nếu Trương Đại Niên là một tông sư, vậy thì chiến lực mạnh hơn hắn nhiều.



Đoàn người vừa mới chuẩn bị xuất phát, đã thấy một gã Cốt Đóa tử từ bên ngoài chạy tới.



- Thánh nhân, việc lớn không tốt, phản quân đã phong tỏa Củng thần môn, đang đi tới Lâm Hoa Môn...



Lâm Hoa môn, đó là cửa đông hậu uyển.



Ngọc Doãn nghe vậy chau mày.



Hắn chưa quen thuộc hoàng thành lắm, đi thế nào, thật sự khó quyết định.



Cũng may, có Trương Đại Niên hiểu rõ hoàng thành.



- Nếu lâm Hoa môn đi không được, vậy đi Dương Môn đi. Chỉ có điều lộ trình xa một chút, phải xuyên qua Diên Nghĩa Các, đi Nghi hữu Môn, qua Tả thừa Thiên Tường phù môn, từ Đông hoa môn giết ra ngoài. Triệu Thúc Hướng mặc dù đã khống chế cấm quân Tam Nha, nhưng chủ lực cấm quân cũng không ở Khai Phong, cho nên binh mã trong tay hắn sẽ không quá nhiều, nếu chiếm lĩnh Thừa thiên môn và Củng thần môn, vậy thì phản quân ở Đông hoa môn sẽ không quá nhiều. Chỉ có điều tình huống ngoài hoàng thành ta lại không rõ lắm, không hiểu có an toàn hay không.



Xa xa tiếng phản quân hét hò càng ngày càng gần, Ngọc Doãn biết không thể trì hoãn nữa.



Tả hữu đều đánh cược một lần, hắn cắn răng một cái:



- Vậy nghe theo lời Trương lão công nói, chúng ta từ Đông Hoa môn giết đi ra ngoài.



Theo tiếng ra lệnh của Ngọc Doãn, Trương Đại Niên mang theo một đội Cốt Đóa Tử đi trước mở đường, hắn dẫn một Cốt Đóa Tử khác đi theo sát Trương Đại Niên.



Lúc này, phản quân đã vọt vào lâm Hoa môn.



Trương Đại Niên cầm bảo kiếm trong tay mở đường phía trước, giống như chém dưa thái rau, mang theo một đội Cốt Đóa Tử cứng rắn mở một đường máu.



Khi Ngọc Doãn bảo hộ đám người Chu Liễn lao ra Nghênh Dương môn, phía sau một đội phản quân đang tới gần.



Nhìn trong túi bên người còn lại có tám miếng Chưởng Tâm Lôi. Lần này Ngọc Doãn vào cung, không có khả năng mang theo nhiều Chưởng Tâm Lôi, tổng cộng chỉ mang gần theo mười miếng. Thấy phản quân càng ngày càng gần, Ngọc Doãn cắn răng một cái, lấy ra một quả Chưởng Tâm Lôi đốt lên kíp nổ, rồi sau đó nhanh chóng cất túi, quăng ra phía Nghênh Dương môn, rồi xoay người phi thoát ra ngoài.



- Đi mau, đi mau!



Hắn vừa chạy vừa la to.



Còn chưa dứt lời, chợt nghe được một tiếng nổ ầm vang.



Nghênh Dương môn bị tám miếng Chưởng Tâm Lôi nổ mạnh đã ầm ầm sụp xuống.