Tống Thì Hành

Chương 531 : Một đêm thật dài (9)

Ngày đăng: 01:54 20/04/20


Mười mấy tên phản quân bị chôn ở trong phế tích, Ngọc Doãn chỉ cảm thấy phía sau ập tới một cỗ khí nóng rực, lập tức ném hắn ngã trên mặt đất.



Hắn lăn hai vòng, định đứng lên, lại cảm thấy sau lưng đau nhức như lửa cháy.



Hoá ra, mới vừa rồi bùng nổ, vẫn làm sau lưng hắn bị thương, máu thịt mơ hồ.



Một bàn tay thon mềm mại đưa qua:



- Tiểu Ất, đi mau.



Ngọc Doãn ngẩng đầu nhìn, là Chu Tuyền.



Hắn không do dự, giữ chặt tay Chu Tuyền, dùng sức đứng lên, sau đó kéo Chu Tuyền chạy.



- Tiểu Ất, mới vừa rồi là hỏa khí gì vậy?



- Là Chưởng Tâm Lôi do Hỏa khí doanh Yến Sơn phủ chế tạo.



Chu Tuyền còn muốn hỏi tiếp, nhưng khi nhìn thấy sắc mặt Ngọc Doãn tái nhợt, là biết lúc này hắn đang chịu đau đớn kịch liệt, vội không nói gì nữa.



Chu Tuyền cũng còn nhỏ, mới mười sáu mười bảy tuổi.



Trải qua biến đổi lớn như thế, con người cũng trở nên trưởng thành hơn, không còn ngang bướng như trước nữa.



Dưới sự dẫn dắt của Trương Đại Niên, Ngọc Doãn bảo hộ tỷ muội Chu Liễn Chu Tuyền cùng với Thập phu nhân của Khâm Tông, lảo đảo mở một đường máu chạy từ trong hoàng thành, lao ra Nghi Hữu môn. Đúng như lời Trương Đại Niên nói, binh mã trong tay Triệu Thúc Hướng không nhiều lắm. Một bộ phận ở lại Đại Khánh Điện bảo hộ Triệu Thúc Hướng. Một bộ phận khác công chiếm Củng thần môn, bộ phận còn lại thì tại Thừa Thiên môn, điều này cũng làm cho số phản quân ở Tả thừa thiên Tường phù môn không nhiều lắm.Chỉ có điều không nhiều lắm này cũng là nói tương đối.



Dù là phản quân không nhiều lắm, nhưng chiếm lĩnh Đông Hoa môn cũng gần ngàn người.



Bảo Xuân Điệp trong Thập phu nhân từ Tường phủ môn phá vây, bị tên lạc giết chết.



Mà Lư Thuận Nhục mới 16 tuổi cũng bị trọng thương, cuối cùng Chu Liễn quyết định tàn nhẫn đâm chết ở bên trong Tường phủ môn.



Lư Thuận Thục là phi tử của Khâm Tông, sao có thể giữ lại, bị phản quân làm nhục.



Điều này liên quan đến thể diện của Hoàng đế Khâm Tông, tuy rằng Triệu Hoàn đã bị chết, nhưng Chu Liễn vẫn phải giữ gìn thể diện hoàng thất.



Đối với thủ đoạn của Chu Liễn, tám vị phu nhân còn lại câm như hến.



Phản quân phía trước cuồn cuộn đến, Chu Liễn lạnh lùng nói:



- Đi theo sát bản cung, nếu rớt đội, bản cung sẽ giết.



Trương Đại Niên phát ra một tiếng rít gào, cầm bảo kiếm giết nhập vào trong loạn quân.



Lúc này Ngọc Doãn không còn tiếp tục ở lại bên cạnh Chu Liễn nữa, hắn đoạt lấy một cây thương lớn trong tay một gã phản quân, vung thương vào loạn chiến, sóng vai cùng Trương Đại Niên nhập trận đại địch. Một cây bảo kiếm, một cây thương lớn, hai người Ngọc Doãn giống như hai mãnh hổ điên mở đường phía trước, nơi đi qua, chỉ thấy máu thịt văng tung tóe, phản quân bị giết liên tiếp lui về phía sau, xuất ra một thông lộ.



Đám người Chu Liễn dưới sự bảo vệ của nhóm Cốt Đóa tử, hăng hái lao ra Đông Hoa môn.




Y phục trên người đã bị máu tươi ướt đẫm, chỉ là hắn cũng không dám có nửa điểm chậm trễ.



- Nhạc Phiên, ngươi dẫn người ở phía trước mở đường...Theo phố Mã Hành, từ Lý Ngõa Tử xuyên qua, đến đường cái Phan lầu, sau đó chuyển hướng Cựu Tào môn.



Nhạc Phiên vội vàng đap ứng, dẫn người ở phía trước mở đường.



Nhạc Vân lúc này thúc giục lập tức tới, lớn tiếng nói:



- Tiểu Ất thúc phụ, ta và thúc cùng cưỡi chung ngựa.



Ngọc Doãn đã sớm đứng không nổi, cho nên cũng không khách khí, liền trở mình lên ngựa.



Dưới sự bảo vệ của đám người Nhạc Phiên, đoàn người nhanh chóng đi vào đường cái Phan lầu. Dọc đường mặc dù thỉnh thoảng gặp được phản quân ngăn trở, nhưng dưới sự dẫn dắt của Nhạc Phiên, vẫn sinh sôi mở một đường máu, từ Cựu Tào môn phá vây đi ra ngoài.



Phía trước, là Hạ Kiều Uyển.



Ngọc Doãn nằm ở trên lưng ngựa, nếu không phải Nhạc Vân chống thân thể của hắn, thì hắn đã ngã xuống rồi.



Loáng thoáng, nghe được phía trước có người cao giọng hô:



- Là Tiểu Ất đến?



Nhạc Phiên hô to:



- Đúng là Ngọc Lang Quân, ngươi là ai?



- Ta là Cao Sủng, phụng mệnh Thái tử ở đây đón đợi...



Cao Sủng?



Khi Ngọc Doãn nghe được cái tên này, lập tức tinh thần thả lỏng.



An toàn, cuối cùng đã an toàn...



Hắn cũng không thể ngồi vững trên lưng ngựa được nữa, thân thể mềm nhũn, từ lưng ngựa trượt xuống, ngã xuống đất.



- Tiểu Ất, Tiểu Ất!



Mọi người cùng kêu lên.



Trong lúc vô tình, Ngọc Doãn đã trở thành người tâm phúc của Chu Liễn, thấy hắn ngã xuống thì thất kinh.



- Thập Tam Lang, giờ giao cho ngươi.



Ngọc Doãn thì thào tự nói, rồi hôn mê bất tỉnh.