Tống Thì Hành

Chương 70 : Sóng dữ thi nhau nổi lên (Thượng)

Ngày đăng: 01:46 20/04/20


Sự việc như đã được đoán trước!



Bạch Thế Minh làm khó dễ, khiến Ngọc Doãn khó xử, càng cảm thấy có chút quái dị.



Địch ý không chút nào che giấu khiến Ngọc Doãn không biết phải làm sao. Ít nhất trong ký ức của hắn, thậm chí bao gồm cả trong trí nhớ của Ngọc Doãn trước kia cũng không có bóng dáng Bạch Thế Minh. Hai người tuy có gặp ở lầu Phong Nhạc, nhưng chỉ lúc ký kết khế ước với Mã Nương Tử thì mới biết nhau. Sau đó Ngọc Doãn và Bạch Thế Minh không còn gặp nhau nữa, thậm chí còn không nói câu nào. Một khi đã vậy, không hiểu địch ý kia từ đâu mà có? Vì sao Bạch Thế Minh lại làm khó dễ hắn?



Đi ra cửa chính lầu Phong Nhạc, thấy một chiếc xe ngựa đứng ở gần một ngõ nhỏ.



Từ trên xe ngựa bước xuống một cô gái, mặc y phục tơ lụa Tứ Xuyên đỏ thẫm thêu mẫu đơn như ý, tóc mây cao ngất, quyến rũ động lòng người.



Phùng Tranh?



Mặc dù hơi xa nhưng Ngọc Doãn nhìn cái là nhận ra ngay thân phận của nàng kia.



Diễn viên chính đứng đầu bảng của Đại Danh Phủ, cũng là ngươi mà sau khi Tiếu Chi Nhi ở lầu Phong Nhạc rời đi được mời tới.



Tuy thời gian ngắn ngủi hơn mười ngày nhưng Phùng Tranh đã tạo ra danh hiệu.



Dưới sự thúc đẩy hùng mạnh ở lầu Phong Nhạc, rất nhiều người đã biết đến Phùng Tranh. Có lẽ còn một chút xa lạ, nhưng một thời gian nữa, chắc chắn sẽ rạng danh nổi tiếng, toàn bộ Khai Phong đều biết đến.



Ngoại trừ thực lực lầu Phong Nhạc, Phùng Tranh cũng thật sự tài hoa.



Có thể sử dụng tiêu giỏi, hát cũng xuất sắc, cầm kỳ thư họa cũng vượt trội, xứng đáng là một vị tài nữ.



Cộng thêm dung mạo nàng tuyệt mỹ, còn có thể nhảy tốt múa đẹp.



Đủ loại nhân tố hội tụ cũng đã định trước Phùng Tranh nhanh chóng quật khởi, rất nhanh sẽ vang dội, đền bù lại ảnh hưởng lúc Tiếu Chi Nhi rời đi.



Ngọc Doãn đã từng gặp Phùng Tranh, sau đó thì không còn gặp lại nữa.



Cho nên khi hắn thấy Phùng Tranh cũng không nghĩ sẽ ra chào hỏi, chỉ hơi sửng sốt, rồi xoay người vội vàng đi.



Nhưng ngược lại Phùng Tranh lại nhìn thấy Ngọc Doãn.



Vốn có lòng chào một tiếng, nào ngờ Ngọc Doãn lại đi gấp nên nàng cũng không lên tiếng ngăn lại.



- Chu Thành, vừa rồi là Ngọc Tiểu Ất đến sao?



- Đúng vậy.



- Có chuyện gì không?



Chu Thành do dự một chút, hạ thấp giọng nói:



- Tiểu Ất vốn đến giao khúc phổ, nhưng Mã Nương Tử lại không ở đây, mà thiếu đông lại không chịu trả tiền, cho nên Tiểu Ất cầm khúc phổ đi rồi, nói là sau khi Mã Nương Tử trở về thì mới giao khúc phổ ra...



- Sao thiếu đông lại làm vậy?



Phùng Tranh ngạc nhiên ngẩng nhìn lên lầu ba.



Thấy Bạch Thế Minh đang đi ra ngoài, Phùng Tranh mấp máy nhưng lại không gọi.
- Chỉ là hai mươi cân thịt tươi, sao lại phải hơn một xâu?



Ngọc Doãn nghe vậy thì lập tức mỉm cười.



- Ngưu Nhị, ngươi có thể hỏi láng giềng xem, ta có ra giá cao không?



Còn chưa nói xong, đã nghe có người nói:



- Tiểu Ất đích thân ra tay, hai mươi cân thịt một xâu, bán hơi rẻ rồi.



- Ai!



Ngưu Bảo Lượng nghe vậy lớn tiếng quát.



Thấy trong đám đông bước ra một chị em, tuy không đặc biệt hoa lệ nhưng cũng khá xinh đẹp.



- Ta nói đấy!



Chị em kia nói lớn:



- Tiểu Ất ca đường đường là Khai Phong Đệ Nhất Kê Cầm, đích thân ra tay cho kẻ lưu manh ngươi, một xâu sao cho là nhiều?



- Ngươi là ai?



- Ta là Yến Thất Nương lầu Phong Nhạc, sao, muốn động thủ với ta hay sao?



Có người biết Yến Thất Nương lưu manh, vội vàng nói thầm vào tai Ngưu Bảo Lượng:



- Nhị ca đừng vội lỗ mãng, Yến Thất Nương này cũng khó mà chọc vào đấy...Nhân tình của cô ta là Áp Ti Tiếu Khôn của Phủ Khai Phong, nếu chọc giận cô ta, chỉ sợ Tiếu Khôn sẽ gây khó.



Áp Ti này là chức vụ Quan Thự Lại, phụ trách phá án và sự vụ.



Đại Tống chia chức quan làm hai loại, Áp Ti là một chức quan trong đó. Phủ Khai Phong sở hữu mười sáu Áp Ti và các chức vụ khác. Nhưng Tiếu Khôn theo lời đám lưu manh thật ra chỉ người phụ trách văn thư, chuyên môn phụ trách xử lý án tông trong nha môn. Tuy chỉ là Áp ti nhưng quyền lực không hề nhỏ, phải là kẻ có nhiều kinh nghiệm và mạng lưới quan hệ rộng rãi. Tiếu Khôn này ở Phủ Khai Phong cũng là cường hào ác bá, Phủ Doãn Khai Phong thay đổi nhiều lần nhưng người phụ trách văn thư thì lại rất ít có sự biến động.



Điều này cũng khiến cho mỗi một người khi đảm nhiệm chức Phủ Doãn ở mức độ nào đó đều nảy sinh việc ỷ lại người phụ trách văn thư này.



Tiếu Khôn, chính là người phụ trách văn thư trong đó, cũng là một kẻ khó đối phó.



Ngọc Doãn không khỏi kinh ngạc nhìn Yến Thất Nương.



Hắn lập tức nhận ra, Yến Thất Nương chính là cô gái lầu Hoan lúc trước khi hắn tấu khúc “Yến Quy Lai” đã tặng hắn Kê Cầm. Nhưng lúc đó tên nàng là “Thất nương”, sau này bởi vì một khúc “Yến Quy Lai” mà đổi thành Yến Thất Nương.



Nghe nói, Yến Thất Nương tài nghệ cũng không kém.



Tuy nàng không có dung mạo đặc biệt xuất chúng, cũng không có tài nghệ giỏi như Tiếu Chi Nhi, Từ Bà Tích, nhưng vẫn dựa vào bản lĩnh mà đứng vững gót chân. Từ sau lần đó Ngọc Doãn không nghe nhắc đến nàng nữa, chỉ nghe Yến Thất Nương đã đi theo một quan viên nhà nước, không xuất đầu lộ diện nữa, nào ngờ vào đúng lúc này nàng lại ra mặt giúp hắn.



- Đúng vậy Khai Phong đệ nhất Kê Cầm cắt thịt cho ngươi, một xâu tiền còn rẻ đấy.



Yến Thất Nương đứng ra, lập tức có người hưởng ứng.