Tống Thì Hành

Chương 88 : Đấu lực ký (Thượng)

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Trên Hiến đài, đấu vật đang rất cuồng nhiệt



Hai cô gái mặc quần áo mỏng manh, đang tranh đấu kịch liệt. Sau khi chính Tư Mã Quang dâng thư, cô gái đấu vật nhất định thay áo, càng không được khỏa thân diễn, chuột có chuột đường, rắn có đường rắn, cô không được phép khỏa thân diễn, đổi cách để thu hút sự chú ý.



Cho nên, con gái đấu vật mặc y phục rất mỏng, trong Câu Lan, thậm chí chỉ có một mảnh lụa mỏng.



Sa y lại làm thế sao không rách được cơ chứ?



Vì thế, chỉ mấy cái đã xé rách toàn bộ.



Nhưng càng như vậy, giống như càng kích phát thú tính ẩn núp sâu trong lòng mọi người. Mắt nhìn thấy mãnh lụa mỏng xé rách, từng mãnh bay lên. Tai nghe sa y kéo xẹt vang lên, luôn có thể kích thích thú tính tiềm ẩn của mọi người. Bởi vậy hình thức đô vật này càng lúc càng hưng thịnh.



Hiến đài cửa hàng Lý gia, còn xem như đỡ một chút.



Ít nhất quần áo con gái không phải là mảnh lụa mõng, mà là tổ hợp quần khố và lưng nghiêm chỉnh.



Nhưng dù như vậy, vẫn thu hút vô số người tiến tới vây nhìn. Càng có người ở dưới Hiến đài nhào sát tới làm hiện trường vô cùng hỗn loạn.



Chu Yến Nô lộ vẻ mặt khẩn trương, thỉnh thoảng nhìn phía sau Hiến đài.



Sau khimàn diễn đấu vật mở màn xong,Ngọc Doãn và Lã Chi Sĩ cũng bắt đầu tiến hành chuẩn bị.



Chờ sau khi việc các cô gái thi triển đấu vật kết thúc, chính là lúc hai người hắn lên đài. Trong lòng Yến Nô cũng khẩn trương dị thường... nàng biết, dưới tình hình này đã không thể giúp gì, nhưng không biết tại sao trong lòngluôn có cảm giác bất an.



Tiểu Ất ca, nhất định phải thắng mới được!



Yến Nô hai tay nắm quyền trước ngực, thỉnh thoảng thấp giọng thì thầm, cẩu khẩn Phật tổ phù hộ.



Trần Đông và Lý Dật Phong hai người ở một góc nói chuyện với nhau, phỏng đoán màn tranh đấu này mở ra, rốt cuộc sẽ là kết quả gì?



- Đại Lang, Lương Khê tiên sinh cũng ở đây?



- Ừ!



Lý Dật Phong thấp giọng nói:



- Không chỉ là gia phụ, nghe nói có không ít người đến xem cuộc chiến... Thật nghĩ không ra, sao trận tranh đấu này lại kinh động mọi người như vậy. Ta nghe Chân Nô nói, lầu Thiên Kim Nhất Tiếu hôm nay đấu vật, đã hơn mười ngàn quan... một trận tranh giao nhỏ nhoi mà đãgây ra động tĩnh như vậy, cha đối với cái này, cũng là cảm thấy vô cùng khó xử.
Đối với loại nhân vật cậy mạnh hiếp yếu này, Dương Tái Hưng luôn không để vào mắt.



Theo sau sự xuất hiện của Lý Bảo, Bố thự trên Hiến đài cũng không dám chậm trễ, vội vàng chạy tới gần trước, mời Lý Bảo xuống kiệu.



Bố thự, cũng giống như kiểu người trọng tài.



Phần lớn là do một số người già đức cao vọng trọng đảm nhiệm, đồng thời cũng nhất định phải tinh thông quy tắc đấu vật.



Vì thân phận Lý Bảo khác biệt nên Bố thự này đương nhiên không thiếu được phải có một vài câu tâng bốc, nói mấy câu ôn hòa, Lý Bảo mới hiến thân đến.



Mới vừa lộ diện, liền dẫn tới một trận reo hò.



Lý Bảo mặc áo khoác màu đen, thắt lưng lớn, đi ra mặt khẽ mỉm cười, vẫy tay với mọi người.



Trong ánh mắt lơ đãng, xẹt qua người Yến Nô.



Chỉ thấy khóe miệng Lý Bảo hơi nhếch lên, lộ ra chút ý cười lạnh lẽo:



- Qua đêm nay, nhất định ngươi sẽ là một quả phụ...



- Lý giáo đầu, mời!



- Mời!



Hiện giờ Lý Bảo vẫn là người đảm đương chức vụ giáo đầu Ngự quyền quán, cũng xem là có chút địa vị.



Cho nên các Bố thự lấy hai từ “giáo đầu” để xưng hô, cũng biểu đạt sự kính trọng. Chỉ là phủ Khai Phong này không chỉ có Ngự quyền quán có giáo đầu, mà trong tám mươi vạn cấm quan Đông Kinh này càng có vô số giáo đầu lớn nhỏ, nhưng ai thật sự có khả năng như y?



Dưới sự nghênh đón của hai gã Bố thự, Lý Bảo lên Hiến đài, ngồi xuống chỗ bên lề.



Cái này gọi áp trận cũng gọi là trấn đài.



Trong thí võ, nếu ai dám quấy rối, áp trận có thể ra tay đánh đuổi phương đi.



Cùng lúc này, buổi biểu diễn của nữ triển đã thông báo kết thúc. Dưới Hiến đài, tất cả đang ồn ào nhốn nhào bất chợt đều yên lặng.