Tống Thì Hành

Chương 87 : Giao đấu (Hạ)

Ngày đăng: 01:47 20/04/20


Đặt đàn cổ vào trong túi xong, Ngọc Doãn xoay lưng kéo Yến Nô đi.



- Tam ca, sao lại bán mười quan tiền cho hắn?



Nhìn theo lưng Ngọc Doãn và Yến Nô, một người bán hàng rong tiếp cận tới hỏi.



Tam ca cười ha hả, vẻ mặt gian trá:



- Đó chỉ là một phế cầm, ta chỉ mua mất một quan tiền mà bán được mười quan, thế là quá lời rồi. Đàn này ở trong tay ta hơn một năm, vốn tưởng rằng vật quý, nào ngờ lại vô dụng trong tay ta. May mà thằng nhãi này mua cho, coi như là bán kiếm chút lời...Đường Tam ta sao chịu bán lỗ vốn chứ?



- Đúng vậy, đúng vậy!



Hai người bán hàng rong cười ha ha.



- Tiểu Ất ca, sao đi gấp vậy?



Yến Nô bị Ngọc Doãn lôi kéo gấp gáp đi thẳng đến cửa hàng Lý gia.



- Cửu Nhi tỷ đừng hỏi, cứ đến cửa hàng Lý gia rồi sẽ giải thích với muội.



Hai người vội vàng đi vào cửa hàng Lý gia, sau khi báo thân phận thì đi thẳng vào hậu đường.



- Ôi, đây chẳng phải là Ngọc Tiểu Ất sao?



Vừa vào nhà chợt nghe có tiếng người kêu lên.



Ngọc Doãn quay đầu lại thấy đám người Quách Kinh vây quanh Lã Chi Sĩ đang đi về phía hắn.



- Hóa ra là Quách Thiếu Tam, dạo này khỏe chứ?



Quách Kinh biến đổi sắc mặt, trong mắt lóe lên tia dữ tợn:



- Tiểu Ất ca, chỉ mong qua đêm nay ngươi đừng hòng tiếp tục hống hách nữa.



Ngọc Doãn cười nói:



- Việc này không cần Quách Thiếu Tam nhọc lòng, ta trước nay vẫn rất vui vẻ sống tốt.



- Ngọc Tiểu Ất, khẩu khí lớn lắm!



Lã Chi Sĩ đột nhiên mở miệng, lạnh lùng nói:



- Vậy thì chúng ta chứng minh ở trên võ đài đi.


- Nếu Cửu ca cho rằng Lã Chi Sĩ thắng, vậy thì muội sẽ ủng hộ Ngọc Tiểu Ất thắng. Hì hì, thế này đi, muội sẽ đánh cược cùng Cửu ca, nếu Lã Chi Sĩ thắng, tiểu muội sẽ tặng “Tiết Phu Thiếp” của Thái Nguyên Trường cho Cửu Ca, nhưng nếu Cửu ca thua, thì phải đem Đại Thánh Di Âm trân quý cho muội.



- Việc này...



Triệu Cấu không khỏi có chút do dự.



Sái Nguyên Trường, đó là Sái Kinh.



Thời Huy Tông là một trong lục tặc.



(Lục tặc: sáu loại người ác làm hại thiên hạ)



Sái Kinh thi họa song tuyệt, tranh vẽ chim muông nổi tiếng, tính cả đại gia Tô Thức, vững vàng tiến vào Tam Giáp. Mà thư pháp của ông ta xem gần giống Mễ Phất, nhưng từ trong bút pháp tươi đẹp mà nói xác thực có thể được coi là “Nhị vương”, bút ý tinh tế, thể thái cứng cáp mỹ lệ. Sái Kinh múa bút tự nhiên, toát lên phong cách cao nhã, cách điệu.Về phương diện kết tự tràn đầy tự nhiên, nhấc bút đặt bút phối hợp chặt chẽ, tự thể sáng tạo đa dạng mà thống nhất, có thể nói là nhất tuyệt đương thời.



Cho dù là Tống Huy Tống sáng tạo ra thể chữ Sấu Kim Thể nhưng cũng chưa chắc đã vượt trên Sái Kinh.



Tiết Phu thiếp là sáng tác đỉnh cao của Sái Kinh, rất có giá trị. Về thư pháp Sái Kinh từng có một truyền thuyết như này: Một lần Sái Kinh hóng gió, bên cạnh có người hầu quạt, ông ta nhất thời hứng khởi liền viết hai bài thơ Đỗ Phủ lên trên hai cái quát. Tuy nhiên về sau, Sái Kinh lại không để tâm đến chuyện này nữa...



Không bao lâu sau, hai người hầu mua bất động sản tại Khai Phong.



Sau này Sái Kinh hỏi lại mới biết hai người này đã bán cây quạt mà ông ta đề thơ lên, mỗi một cây quạt giá hai vạn quan.



Đây là chuyện xảy ra trước thời Sùng Ninh, mà nay thư pháp của Sái Kinh một chữ ngàn vàng.



Triệu Cấu không thích Sái Kinh nhưng lại rất thích thư pháp của Sái Kinh. Y từng nhiều lần đòi hỏi Sái Kinh nhưng đều bị cự tuyệt. Sau này đến năm Tuyên Hòa thứ ba, sinh nhật Triệu Huyên, không ngờ Sái Kinh tặng Tiết phu thiếp cho Triệu Huyên, khiến Triệu Cấu vô cùng uất ức, vài lần tìm Triệu Huyên đòi lấy nhưng không được. Hôm nay Triệu Huynh dùng Tiết phu thiếp để đặt cược, vốn Triệu Cấu nên vui mừng mới đúng, nhưng Đại Thánh Di Âm cũng là một báu vật hiếm có, cũng rất được Triệu Cấu yêu thích.



Cầm Đại Thánh Di Âm là được Đường Chí Đức chế tác.



Đàn cổ được chế tác bằng gỗ, có thể nói là trân phẩm được truyền lại đời sau.



Triệu Cấu muốn Tiết phu thiếp nhưng lại tiếc Đại Thánh Di Âm cầm kia, trong lòng vô cùng rối rắm.



Tuy rằng y nghe người ta nói Lã Chi Sĩ chắc chắn sẽ thắng, nhưng nếu chẳng may thua thì sao? Vậy chẳng phải là....



- Sao, Cửu ca có dám không?



Triệu Huyên cười khanh khách hỏi.



Triệu Cấu hung hăng lườm nàng, rồi quay nhìn đài cao bên ngoài cửa sổ.



Lúc này, trên đài cao, hai cô gái đang đấu vật khiến người xem liên tục trầm trồ khen ngợi.



- Cũng được, vậy đánh cược với muội một lần, ta cũng thật muốn xem Ngọc Tiểu Ất rốt cuộc có bản lĩnh như nào...