Tống Y

Chương 120 : Chiến đấu với lệ dịch

Ngày đăng: 19:18 18/04/20


Đỗ Văn Hạo mang theo áp ti trở về Ngũ Vị đường tìm Lâm Thanh Đại và Bàng Vũ Cầm. Hắn nói với hai người chuyện cho nha môn mượn tiền để phòng dịch cứu tai. Đây một là chủ ý của Đỗ Văn Hạo hai là lợi nhuận thu được từ y phục cách ly và mặt nạ phòng độc kia cũng do Đỗ Văn Hạo thiết kế chế tạo, đương nhiên Lâm Thanh Đại và Bàng Vũ Cầm vui vẻ đồng ý.



Trong lúc Đỗ Văn Hạo cùng Thang trợ giáo đi tìm Trang tri huyện, Bàng Vũ Cầm trở về Ngũ Vị đường, mọi người cũng đã kịp bán thêm được một lượng đáng kể trang bị, lợi nhuận thu được hiện tại đã lên tới ba nghìn sáu trăm lượng bạc. Đỗ Văn Hạo cùng áp ti trở về báo lại với Trang tri huyện tình hình thảo luận của ba người, Trang tri huyện sai làm giấy mượn tiền, Đỗ Văn Hạo điền tên mình vào rồi Trang tri huyện lấy ấn của mình đóng lên tờ giấy đó. Tào áp ti nhất nhất đi theo Văn Hạo ghi lại tỉ mỉ mọi sự vụ.



Việc Trang tri huyện bổ nhiệm Đỗ Văn Hạo vào vị trí bác sĩ y quan cục toàn quyền phụ trách phòng ngự dịch đã ngay lập tức được thông tri tới phủ thành cũng như hạ phát tới các nha môn, khu cách ly ngoài thành và cả Khâu bác sĩ. Khâu bác sĩ cũng không lấy làm phiền, lão bây giờ cần gì chức vị nữa, chỉ cầu bảo trụ được tính mệnh là tốt rồi.



Đỗ Văn Hạo lập tức triệu tập Y quan cục Thang trợ giáo, Vương Tường và Hồng Quốc Lương tiến hành thương nghị ngắn gọn. Mọi người đều nhất trí cho rằng số dược liệu trong thành quyên góp hiện có thể đủ dùng nên sẽ ưu tiên mua lều vải, chăn bông chống lạnh và lương thực. Sau khi tính toán số tiền cần thiết, thấy còn thừa một phần, Đỗ Văn Hạo quyết định phái Thang trợ giáo cùng dân tráng suốt đêm đi phủ thành mua thêm dược liệu.



An bài mọi chuyện xong xuôi thì trời cũng đã sáng, tuyết rơi suốt một đêm cuối cùng cũng ngừng, tuyết đang rơi chưa lạnh khi rơi xuống lại hóa lạnh hơn, cũng may mọi người đã có hơn mười đống lửa lớn, suốt đêm lạnh cũng chưa có người nào chết cóng. Tuy vậy, số người chết vì bệnh dịch đã lên tới vài trăm.



Hơn chục đại phu có danh tiếng trong thành miệt mài cứu trị cả đêm cũng đã xem qua được một lượt tất cả những người bệnh tại đây, cũng đã cấp thuốc mỗi người một lượt. Tuy nhiên, dù gì thì những vị đại phu ở đây y thuật không đồng đều, thêm vài chuyện xui xẻo, chỉ có một bộ phận nhỏ người bệnh có chuyển biến tích cực, bệnh tình được khống chế không trở nên xấu hơn, còn lại đại bộ phận không có hiệu quả gì, đều thêm một bước ác hóa. Theo đà này, phỏng chừng nhân số tử vong sẽ tiếp tục gia tăng.



Đỗ Văn Hạo ở trong một căn lều vải được sử dụng làm nơi chỉ huy toàn bộ việc phòng chống dịch ở ngoài thành này. Hiện giờ hắn là người phụ trách toàn bộ công tác phòng ngự lệ dịch cùng cấp cứu trị liệu cho người bệnh tại Huyền thành. Vừa rồi đi xem một chút, nghe các đại phu báo lại về tình hình bệnh dịch, hắn cảm thấy vô cùng lo lắng, liền gọi Hàm Đầu cùng các vị đại phu, cả Lôi bộ đầu cùng Y quan vào lều chỉ huy để thương nghị đối sách phòng ngự dịch.



Trong số các đại phu ở đây, kể ra thì đại phu tọa đường của Bảo Nguyên đường Hoàng Lập Đạt là người cao tuổi nhất, đã tám mươi tuổi rồi. Mọi người đều đẩy lão lên tiếng trước.




Mọi người nghe xong cũng cảm thấy có lý, đều gật đầu.



Đại phu Chu Kiến Vinh của Tụ Nhân đường lên tiếng: "Không sai, lời của Hàm Đầu đại phu rất có đạo lý, nếu đã có thể xuất hiện sáu yếu tố kia, vậy thì hoàn toàn có thể xuất hiện thêm một loại lệ khí khác nữa. Chúng ta là y giả thì không nên quá bảo thủ, lắng nghe Đỗ đại phu nói thêm về lệ khí mới này đi, sau đó nghị luận thêm cũng không muộn."



Hoàng Lập Đạt cũng không phải là người cố chấp, gật đâu nói: "Không sai, lão hủ cũng đang cảm thấy rất sốt ruột đây, mời Đỗ đại phu nói tiếp!"



Đỗ Văn Hạo nói: "Ôn dịch là do cảm thụ lệ khí trong trời đất, nhiều khi lệ khí có chứa tà độc, nhiệt độc, ngoài tính chất thần tốc, thường kèm theo độc vụ, chướng khí, chờ khi thân thể yếu đuối thì xâm nhập, cùng với sáu yếu tố trên mà so sánh thì cái này hung mãnh hơn nhiều. Thế tới đột ngột, mạnh mẽ, biến hóa khôn lường, người bệnh nhiều khi thân nhiệt nóng lên, thần tình không tỉnh táo, máu chảy không thông, sinh ra cảm hàn, nôn mửa, ngày một nghiêm trọng. Bởi vì lệ khí gây nên ôn dịch bất đồng, nên lệ dịch mỗi lần bùng phát cũng bất đồng. Từ những gì ta quan sát được, lệ dịch trước mắt có ba giai đoạn phát triển, lần lượt là nhiệt độc bế phế, nhiệt nhập doanh huyết và âm kiệt dương thoát."



Các đại phu ở đây đều chưa có trải qua phế thử dịch, lại càng không có các kiến thức lây nhiễm của y học hiện đại, tuy nhiên, Đỗ Văn Hạo không nói tới lý luận của Tây y mà đơn thuần bắt nguồn từ góc độ Trung Y, giải thích bằng ba giai đoạn phát triển của chứng bệnh. Các đại phu đều đã chẩn bệnh cho nhiều người ở đây nên lập tức hiểu rõ.



Đỗ Văn Hạo phân biệt giới thiệu qua về ba giai đoạn điển hình đó xong, nói tiếp: "Với nhiệt độc bế phế chứng, chữa trị dùng Ma hạnh thạch cam thang hợp với Vi hành thang gia tăng Ngân hoa để giải độc cho phế. Âm kiệt dương thoát là giai đoạn nguy kịch nhất, phải dùng Sinh mạch tán hợp với Tứ nghịch thang gia giảm, cố âm hồi dương. Ngoài ra, còn có doanh huyết chứng, là giai đoạn nhiệt nhập vào doanh huyết, phương thuốc điều trị dùng Thanh doanh thang hợp với Tê giác địa hoàng thang gia giảm hoặc An cung ngưu hoàng hoàn. An cung ngưu hoàng hoàn này Ngũ Vị đường chúng ta có, chờ một lát ta sẽ trở về lấy."



"Đỗ lão đệ, An cung ngưu hoàng hoàn này cũng có công dụng đặc biệt, nhưng không nghĩ ra giờ đây cứ trị lệ dịch lại phải dùng tới."