Tống Y

Chương 168 : Chứng đa nang

Ngày đăng: 19:19 18/04/20


Đỗ Văn Hạo hét lên: "Không chẩn sát rõ ràng, sao trị bệnh cho ngươi được? Ngươi có muốn ta lập tức phẫu thuật cho ngươi, mổ bụng ra để tiến hành kiểm tra không?"



"Không! Không cần! Không được chạm vào bụng của ta! Ối trời... mẹ! Không cho phép họ chạm vào bụng của con..., mẹ! Con sợ..., con không muốn bị họ mổ bụng đâu...!"



"Được được! Không mổ! Không mổ! Đỗ đại phu, có thể không mổ bụng mà chữa được bệnh này cho con ta không?"



Đỗ Văn Hạo nhíu mày nói: "Xem tình huống hiện tại, có thể chuẩn đoán sơ bộ là bị đau dạ dày, có khả năng đã phát triển thành đại kết hung chứng, nếu là như vậy, khả năng chỉ có một cách duy nhất là mổ bụng liệu thương thôi..."



"Ta không! Ta không muốn bị mổ bụng...! Mẹ! Con có chết cũng không mổ bụng đâu...! Ối trời..."



Quý phụ lại một lần nữa cố gắng an ủi nữ nhi, van cầu Đỗ Văn Hạo đừng dùng biện pháp mổ bụng liệu thương.



Đỗ Văn Hạo cười khổ, suy nghĩ một lát, nói: "Tình huống hiện tại của cô ta vẫn chưa phát triển thành nguy chứng, tạm thời có thể không cần phải mổ bụng liệu thương, như vậy đi, ta trước tiên châm cứu giảm đau cho cô ta, quan sát nửa ngày, xem xem có thể dùng thuốc để trị liệu không".



Quý phụ nói: "Hiện tại không thể dùng thuốc luôn được à?"



"Không được!" Đỗ Văn Hạo lắc đầu nói: "Nếu phán đoán không nhầm, bệnh của lệnh ái đã có khả năng phát triển thành đại kết hung chứng, cũng có thể nói là, tràng vị ở khoang bụng có khả năng có lỗ hổng, dẫn tới khoang bụng bị nhiễm trùng, như vậy phải cấm thực, để tránh thuốc lưu vào khoang bụng, làm bệnh tình nặng thêm. Trước tiên chỉ có thể dùng châm để giảm đau, đồng thời thông qua nhịn ăn uống, dạ dày giảm sức ép để lỗ hổng khít lại, căn cứ vào tình huống mà quyết định bước tiếp theo nên làm thế nào..."



Vi tiểu thư vừa rên vừa nói: "Được được! Ngươi mau trị đi! Chỉ cần không phải mổ bụng, thế nào cũng được, đau quá..."



Đỗ Văn Hạo bảo nàng ta dùng tư thế nửa ngồi nửa nằm, như vậy sẽ bớt đau. Lấy kim châm ra, chọn Túc tam lý, Trung viện, Thiên xu làm chủ huyệt tiến châm, phối hợp với Khí Hải, Quang Nguyên. Lưu châm khoảng nửa giờ, cứ sau thời gian mỗi một chén trà lại tăng thêm một lần thủ pháp.


"Còn có chứng trạng gì khác không?"



"À, trước kỳ kinh thì hai bên sườn đau và hay nhức đầu, trong lòng bực bội, mơ nhiều, miệng đắng và khô."



Đỗ Văn Hạo gật đầu, nói với Trình thị: "Cô bình thường ăn uống thế nào? Thích ăn đồ ngọt hay là cay?"



"Ăn uống vẫn tốt, thích ăn đồ cay."



"Lúc trước có dùng qua thuốc bổ gì không?"



"Có, dùng một số thuốc bổ nóng."



Từ tình huống chẩn sát có thể thấy, hiện tượng bài tiết nội tiết của Trình thị không bình thường nên dẫn tới có nhiều lông, lại thêm hai bên buồng trứng to thêm rõ ràng, phán đoán sơ bộ là bệnh đa nang buồng trứng Tây y, loại bệnh này phần lớn là do mất thăng bằng nội tiết dẫn tới, khá khó trị, căn bản phải trị từ đa nang buồng trứng, khiến buồng chứng khôi phục lại được công năng bình thường của nó. Đỗ Văn Hạo không có nhiều phương pháp trị liệu, kiểm tra hiện đại, quyết định trước tiên bắt tay trị liệu theo cách bình thường, điều chỉnh lại kinh nguyệt.



Ở Tống triều đương nhiên không thể từ góc độ Tây y mà tìm biện pháp trị liệu, chỉ có thể dùng Trung y biện chứng mà luận trị, Đỗ Văn Hạo nói với Trình thị: "Cô vốn thể dương quá thịnh, thích ăn đồ cay là đồ nóng, cảm xúc mất thăng bằng, gan ứ thành hỏa đẩy nhiệt đi lung tung, khiến máu chảy hỗn loạn, máu mà không được yên tĩnh, kinh nguyệt theo đó mà giảm xuống, nhiệt tà phá máu, cho nên lượng máu quá nhiều, sắc mặt hồng hào, lưỡi đỏ, mạch huyền, chính là liên quan đến hiện tượng gan ứ máu nóng. Ta sẽ dùng Long đảm tả can thang gia giảm giúp cô trị liệu, mục đích là để thanh nhiệt mát máu, thông gan điều kinh. Cô trước tiên uống một đoạn thời gian xem hiệu quả thế nào rồi lại tới phục chẩn!”



Phu thê Ngụy Tào Quân sau khi cảm tạ thì trả tiền thuốc rồi rời đi.



Buổi trưa, Đỗ Văn Hạo lại mấy lần châm cứu trị liệu cho Vi tiểu thư.



Chiều tối sau khi đóng cửa, Đỗ Văn Hạo tới phòng Vi tiểu thư để phục chẩn. Còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng chửi mắng của Vi tiểu thư ở bên trong: "Thần y cái rắm chó gì vậy! Úi trời… trị cả nữa ngày mà vẫn đau không ngừng, còn nói cái gì là mổ bụng liệu thương, so với Hoa Đà còn lợi hại hơn..., ối trời..., có mà Hoa Đà thối ý! Hắn không biết có phải là cố ý chơi ta hay không...? Ôi mẹ ơi! Bụng con đau quá... ối trời ơi..."