Tống Y

Chương 206 : Bệnh của Tiểu Khả

Ngày đăng: 19:20 18/04/20


Lý Xuyên thấy Đỗ Văn Hạo tiến đến hắn khom người thi lễ: “Đỗ tiên sinh”.



Đỗ Văn Hạo bảo hắn ngồi xuống. Đối với những người quen trực tiếp tìm hắn như Lý Xuyên, Đỗ Văn Hạo đều trực tiếp chẩn bệnh. Đỗ Văn Hạo chăm chú quan sát Lý Xuyên rồi hỏi: “Ngươi bị làm sao?”



“Tiểu nhân thấy khó chịu” Lý Xuyên buồn rầu lắc đầu chi vào ngực nói: “Ngực tiểu nhân rất khó chịu, trước kia tiểu nhân cứ tưởng là do khí trời của giao mùa xuân hạ. Sau đó cơm cũng ăn ít, không muốn ăn bất cứ cái gì. Trong khi hài tử tiểu nhân bị bệnh nên tiểu nhân cũng không chú ý”.



Đỗ Văn Hạo thấy sắc mặt Lý Xuyên không tốt lắm, mặt tái, phù. Đỗ Văn Hạo ngồi xuống bắt mạch, mạch hoạt*, giống như dây cung kéo căng, nước chảy trôi vuột đi. Hắn vạch mắt Lý Xuyên xem mi mắt, bắt Lý Xuyên há mồm xem đầu lưỡi rồi hỏi: “Còn chỗ nào khó chịu nữa?”



“Dạ, có. Gần đây cứ ăn cơm xong là lại buồn nôn nhưng chỉ là nôn khan, ra máu. Trong thôn có một thần bà (bà đồng) nói nhà tiểu nhân gần đây mọi chuyện xui xẻo. Tiểu nhân không biết có nên dùng tiền mời bà ấy tới nhà xem không”.



Đỗ Văn Hạo không thích những chuyện như vậy, hắn thản nhiên nói: “Ngươi đã tin tưởng thần bà như vậy tới tìm ta làm gì? Tiền dùng vào việc đó chẳng thà ngươi mua cho hài tử, phụ thân một ít quần áo mới cùng thức ăn nữa”.



Lý Xuyên cười đôn hậu nói: “Tiên sinh đã nói vậy thì tiểu nhân nghe lời tiên sinh. Tiên sinh, bệnh của tiểu nhân có nặng không?”



Đỗ Văn Hạo nhìn chằm chằm vào Lý Xuyên không nói câu nào. Lý Xuyên thấy Đỗ Văn Hạo chăm chú nhìn mình không khỏi sợ hãi hắn cố gắng cười gượng hai tiếng.



Đỗ Văn Hạo hỏi: “Gần đây trong nhà ngươi có chuyện phiền lòng, đúng không?”



Lý Xuyên vội vàng lắc đầu nói: “Không có, không có”.



Đỗ Văn Hạo cười nhạt: “Nhìn bộ dạng thấp thỏm của ngươi là biết. Bệnh của ngươi chính là do việc này gây ra. Không giải quyết được việc này, bệnh ngươi không khỏi”.



Lý Xuyên hết sức bội phục, hắn chắp tay nói: “Tiên sinh thực sự là cao nhân, liếc mắt đã xem thấu. Ôi, kỳ thật không có chuyện gì, chỉ là vợ và mẫu thân tiểu nhân có chỗ không hợp nhau”.



Lần đầu tiên Đỗ Văn Hạo tới Lý gia cũng đã nhận ra việc này. Thật không ngờ chuyện này làm cho Lý Xuyên mắc chứng nôn ra máu, xem ra mâu thuẫn không hề nhẹ. Đỗ Văn Hạo nói: “Một người là mẫu thân của ngươi, một người là vợ ngươi. Ngươi không biết cách dung hòa hai người sao?”
Anh Tử đưa tới Bàng Vũ Cầm nhẹ nhàng kẹp vào vuốt sau của con hổ, nàng nhẹ nhàng rút ra một cây châm nhỏ. Nàng giơ lên cười nói: “Chân sau của Tiểu Khả bị một cây châm đâm vào, lút vào trong, đương nhiên nó không thoải mái nên không muốn ăn gì”.



Tiểu Khả vừa được rút cây châm ra nó quay đầu nhìn Bàng Vũ Cầm, cọ cọ lông vào tay nàng, dáng vẻ thư thái rồi nó lập tức quay sang nhìn chằm chằm vào củ cà rốt kêu oa một tiếng.



Anh Tử vội vàng cầm củ cà rốt đặt bên mép nó.



Tiểu Khả há mồm ngậm của cà rốt, đặt xuống, nó dùng hai chân trước đè của cà rốt rồi bắt đầu gặm. Ba người nhìn nhau cười.



*Hoạt là trơn tru, sức mạch đi trơn tru như chuỗi hạt châu (viên ngọc) lăn (động) dưới ngón tay.



- Sách ‘Trung Y Chẩn Đoán Học Giảng Nghĩa’ ghi: “Người thường mạch Hoạt mà xung hòa là dấu hiệu vinh vệ đầy đủ. Phụ nữ không bệnh mà thấy mạch Hoạt thì nên xét xem có thai hay không



- Thiên ‘Đại Kỳ Luận’ (T. Vấn 48) ghi: “Mạch khí đến tròn như hoàn thuốc, trơn không dính tay”.



- Chương ‘Mạch Hình Trạng Chỉ Hạ Bí Quyết’ (M. Kinh) ghi: “Mạch Hoạt qua lại tới lui lưu lợi, liên tiếp nhau, giống như mạch Sác”.



- Sách ‘Hồi Khê Mạch Học’ ghi: “Mạch Hoạt qua lại lưu lợi, như hạt châu lăn trong mâm, như mưa móc đọng trên lá sen”.



-Sách ‘Chẩn Gia Chính Nhân’ ghi : “ Mạch Hoạt qua lại lưu lợi, hình dáng như hạt châu, như sương đọng trên lá sen”.



- Sách ‘Trung Y Học Khái Luận’ ghi: “Mạch Hoạt đi qua lại lưu lợi, trơn tròn



* Âm khuy dương phù, tâm thận bất giao tim hồi hộp. điều trị bằng cách ích tinh bổ thận, ích khí sinh huyết, dưỡng tâm an thần. Dùng bài: "gia vị bát vị an thần hoàn".