Tống Y
Chương 485 : Đợi chờ
Ngày đăng: 19:25 18/04/20
“Ngươi muốn làm gì?”
Kha Nghiêu giận dữ chỉ thẳng vào mặt Dương Duệ lúc này chưa hoàn hồn mà nói.Dương Duệ oan uổng chỉ xuống chân Kha Nghiêu, lắp bắp nói: “Nàng…nàng suýt nữa thì…”
Kha Nghiêu cúi đầu nhìn, thấy dưới chân mình có một cái hố lớn, một nửa bàn chân đang chân miệng hố, cái hố đó chắc phải sâu đến 3m.“Dương Duệ, ngươi cố ý phải không?”
Kha Nghiêu sầm mặt nói.Dương Duệ đứng dậy, dở khóc dở cười đáp: “Ta cố ý sao? Nếu cố ý ta chỉ cần đào một cái hố chưa đầy 1m là xong, ta đâu có biết trong nàng yếu ớt thế kia nhưng lại có võ công, phất tay là có thể đẩy ta đi xa như vậy, nếu ta thực sự làm thì ta sẽ bị ngã chết!”
Kha Nghiêu nghĩ thấy cũng đúng, hơn nữa cũng do bản thân mình lơ đễnh, bèn nói: “Vậy sao nhà ngươi vô duyên vô cớ đào cái hố to giữa đường thế này làm gì?”
Dương Duệ không nhịn nổi cười: “Cái gì mà giữa đường cơ chứ, nàng tự nhìn xem, nàng đi vào đâu đấy”
Kha Nghiêu đưa mắt nhìn tứ phía, rồi bật cười, thì ra mình đã đi ra sân sau bếp, xem ra cái hố này là để chôn những thứ không cần thiết, đổ đến 1 nửa thì dùng đất lấp lại, năm sau có thể trồng hoa lên, rất nhiều nhà có cách làm như vậy.Kha Nghiêu thấy ngại quá, cho dù có là người mình không thích cũng không ra tay độc ác thế này, bèn cười đáp: “Cũng do ta lơ đễnh, người nên gọi ta lại mới phải”
Dương Duệ đi lên phía trước nói: “Ha ha, thực rat a cũng không để ý, đến lúc phát hiện ra thì không kịp gọi nữa, may là chiêu đó của nàng rất đúng lúc, nếu không ta đã rơi xuốn trước rồi”
Kha Nghiêu cười nói: “Ý ngươi là ta đánh là đúng?”
Dương Duệ gật đầu đang định nói gì đó thì người hầu chạy lại.“Lão gia, lúc nãy người của Đỗ phủ tới báo, Đỗ phu nhân sắp lâm bồn rồi, mong mọi người nhanh chóng quay về, Đỗ công tử bảo tiểu nhân đi gọ Đỗ tiểu thư”
Kha Nghiêu nghe tin liền chạy thục mạng, Dương Duệ đuổi theo đến cửa, chỉ sợ Kha Nghiêu sợ quá mà quên đường.Dương Duệ nhìn theo bóng Kha Nghiêu, tay trái hắn có một quả chuông bạc nhỏ, chắc là rơi từ dây lưng nàng, Dương Duệ cẩn thận đặt vào túi, miệng khẽ mỉm cười.Kha Nghiêu vừa đi thì Long Nhị và Nguyệt Linh mới tới.“Lão gia, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi.
Bọn họ nói đi là đi”
Long Nhị thấy Dương Duệ nhìn mãi theo bóng Kha Nghiêu, trong lòng cảm thấy bị tổn thương.“Nàng phái người đến hỏi thăm xem, dù gì thì họ cũng lần đầu trải qua chuyện này, có rất nhiều thứ sẽ không được chu toàn, ngoài ra đến tiệm thuốc xem có thuốc gì bổ máu bổ khí thì đem qua luôn, còn nên chuẩn bị gì thì nàng tự quyết nhé”
Nói rồi Dương Duệ sai người chuẩn bị xe, hắn muốn đến Mị Nhi một chuyến, trong người thấy nóng như lửa đốt, hắn muốn hạ hỏa.
Đỗ Văn Hạo sốt ruột: “Cái gì mà vẫn bình thường, sao không có động tĩnh gì vậy, lúc nào mới sinh đây? Các người sao thế hả?”
A hoàn chưa thấy Đỗ Văn Hạo to tiếng quát mắng như thế bao giờ, sợ quá đứng chết trân không nói được gì.Kha Nghiêu đỡ lời: “Được rồi, đi làm việc của ngươi đi, ta vào trong xem thế nào”
A hoàn định cản nhưng nhìn nét mặt Đỗ Văn Hạo và tiểu thư lại thôi, bưng chậu nước đi vội.“Trời ở, tiểu thư, đã bảo là không được vào rồi mà?”
“Ta chỉ vào xem tẩu tẩu có sao không rồi sẽ ra ngay”
“Sao nhanh thế được, mới hết nửa tuần hương, mọi người nóng vội quá!”
“Ta không vội sao được? Tẩu tẩu rất sợ đau, các ngươi toàn người mạnh tay”
“Tiểu thư à, đứa con đầu lòng sinh rất lâu, cái này…thôi…nói tiểu thư cũng không hiểu, mau đi ra đi”
Đỗ Văn Hạo áp tai vào cửa nghe, chỉ thấy Kha Nghiêu bị bà đỡ đẩy ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại.Kha Nghiêu biũ môi: “Gì chứ, phụ nữ chưa sinh nở đi vào đứa trẻ sẽ xấu hổ không chịu ra, hàm hồ, lừa đảo!”
Vương Nhuận Tuyết nói: “Nào, nghe lời đi, bà đỡ đã nói vậy thì chúng ta cứ ở ngoài đợi đi”
“Lão gia, Nhị phu nhân của Dương gia cầu kiến”
“Cái gì mà cầu kiến, lúc này còn cầu kiến gì chứ, không thấy bọn ta đang bận sao?”
Vương Nhuận Tuyết cười: “Xem chàng kìa, chưa thấy chàng nóng như vậy bao giờ, để thiếp đi xem thế nào”
Nói rồi Vương Nhuận Tuyết cùng Nhược Vũ đi ra tiền viện.