Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ

Chương 56 : Mời chào nhân vật

Ngày đăng: 21:51 18/04/20


Người bị giữ lại rồi? Lời Cố Diễm nói khiến Dương Sóc nhất thời híp mắt lại.



“Em nói cái gì?” Âm thanh, dĩ nhiên lạnh đi hai phần.



Cố Diễm đi đến trước mặt Dương Sóc, ngồi xuống, “Đừng quá lo lắng, chuyện này em sẽ xử lý. Sẽ không để bọn họ gặp chuyện không may.” Cố Diễm nói vô cùng khẳng định.



Dương Sóc khẽ cười cười, “Ừ, anh biết.”



Cố Diễm cũng cười, “Không hỏi xem em định làm gì?”



Dương Sóc lắc đầu, “Không cần.” Cố Diễm đương nhiên tự có chủ ý.



Cố Diễm nghe vậy có chút kỳ quái liếc nhìn Dương Sóc, “Anh không định tham dự?”



Dương Sóc chớp mắt nhìn, vẫn chỉ nói một câu, “Có em ở đó, anh rất yên tâm.”



Cố Diễm nghe lời này nét mặt càng quái lạ, “Dương Sóc, anh không phải có chuyện gì gạt em đó chứ?”



Dương Sóc buồn cười cong khóe miệng, “Em nghĩ quá nhiều, anh có thể có chuyện gì gạt em?”



Cố Diễm nhếch miệng, híp híp mắt, “Cái này, ai biết được…” Giọng nói xa xăm.



Dương Sóc sợ đối phương suy nghĩ nhiều, kéo tay Cố Diễm qua, đặt trong lòng bàn tay mình vuốt ve hai cái.



Cố Diễm tùy ý động tác đối phương, nét mặt nhìn Dương Sóc ngược lại rất nhu hòa.



“Em đó, chính là thích đoán mò.” Dương Sóc thân mật nói, lại gần hôn môi Cố Diễm một chút.



Cố Diễm hơi mím môi, “Vậy sao? Sao em lại không biết em thích đoán mò, chẳng qua với tính của anh, Trương Quân cùng Phi Dương gặp chuyện không may anh không tự mình quản có chút không hợp lẽ thường.”



“Với tính của anh?” Dương Sóc cười chớp mắt nhìn, “Diễm, anh cũng không biết em hiểu anh đến vậy đó! Có phải anh nên rất cảm động hay không?”



Cố Diễm lườm nguýt đối phương một cái, “Ừ, hẳn là nên rất cảm động… đói bụng không?”



Dương Sóc cảm nhận chút, gật đầu, sờ lên bụng mình, “Em đừng nhắc, thật sự đói rồi.”



Cố Diễm nghe xong vội vàng nói: “Vậy được rồi, em đi làm chút đồ ăn cho anh.”



Dương Sóc gật đầu, năng suất Cố Diễm rất không tệ, rất nhanh, bữa tối của hai người liền chuẩn bị xong.




Dương Sóc thấy dáng vẻ Tiết Lượng đắn đo vội vàng nói: “Làm sao vậy? Có gì khó xử sao?”



Tiết Lượng nhẹ gật đầu, “Tôi còn một đứa em gái cùng một người mẹ, em gái chỉ mới tám tuổi, tuổi tác mẹ tôi lại lớn… bọn họ, nói không dễ nghe, nhưng chân chính là ăn không ngồi rồi…”



Dương Sóc nghe vậy cười cười, “Không sao cả, đặt bọn họ ở hậu cần là được.”



Hai mắt Tiết Lượng lập tức sáng ngời, “Như vậy được sao?” Sau đó lại lo lắng nói: “Cố gia.… thật sự sẽ tiếp nhận sao? Tôi phải nói rõ, năng lực của tôi có đôi khi thật vô cùng gân gà.”



“Tiết tiên sinh tự xem nhẹ mình, tôi thay Cố gia chân thành hoàn nghênh Tiết tiên sinh gia nhập.”



Tiết Lượng gãi gãi đầu mình, không ý tứ cười.



Chu Châu ở một bên bàng quan, nhìn Dương Sóc làm sao thu người vào Cố gia, ánh mắt lóe lóe.



Ừm, bất kể là Cố Diễm hay là Dương Sóc, đều chỉ biết vì đối phương cân nhắc…



Nhìn xem, thật đúng là khiến người hâm mộ!



Mà chuyện bên này sau khi xác định xong, Dương Sóc liền thông báo cấp dưới Cố Diễm mang Tiết Lượng đi.



Sau khi Tiết Lượng rời đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Chu Châu cùng Dương Sóc.



“Bọn người Trương Quân bị giam tại Lý gia, ta hy vọng mi có thể âm thầm giúp đỡ.” Dương Sóc nói thẳng.



Chu Châu nhướn mày, “Không phải Cố Diễm tự mình phụ trách sao?”



Dương Sóc như cười như không nhìn đối phương, “Người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm.”



Chu Châu bĩu môi, “Ta bề bộn nhiều việc.” Hắn xác thực có rất nhiều chuyện muốn làm.



Dương Sóc bình tĩnh nhìn đối phương, “Chu Châu, vừa rồi Cố Diễm còn nói cái gì nữa hử?”



Chu Châu lập tức nói: “Ta đến Lý gia nhìn xem, thời gian không còn sớm, ngươi nghỉ ngơi sớm đi, đứng trì hoãn quá muộn, mặc dù nói là chữa trị xong, nhưng nghỉ ngơi trọng yếu.” Nói xong, đi.



Dương Sóc hừ hừ một tiếng, “Còn nặn ngươi không được sao…”



Cửa phòng đóng lại, Dương Sóc cười cười liền sâu kín thở dài, bản thân, thật đúng là đừng mong gạt Cố Diễm, người kia thật sự hiểu mình rất rõ, sợ là mình nháy mắt thoáng cái đối phương liền có thể biết bản thân đang suy nghĩ gì…