Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ

Chương 57 : Không phải anh ấy thì không được

Ngày đăng: 21:51 18/04/20


Bên kia, tình huống Trương Quân rất không tốt!



Cậu ta cũng biết, chuyện hôm nay có thể là bị gài bẫy, vốn xung đột kia tới mà chẳng biết tại sao.



Về sau biết là Lý gia, được Phi Dương phân tích mới biết có thể là ân oán của hai thế gia vọng tộc: Lý gia cùng Cố gia. Nếu là như vậy, bọn họ bất quá là tiểu nhân vật làm bia đỡ đạn mà thôi.



Nhưng mà, nếu chỉ như thế, vậy bọn họ chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.



Lại không ngờ rằng, tam thiếu gia Lý gia vậy mà ngắm trúng Liễu Phi Dương!



Vì vậy, bọn người Trương Quân hiện tại thật không tốt!



“Ta khuyên các người nên thức thời một chút, đừng tưởng rằng đương gia của Cố gia kia sẽ tới cứu các người. Từ bây giờ, còn có thể ít chịu chút đau khổ! Bằng không sẽ cho các người nếm mùi đau khổ!” Tam thiếu gia Lý gia Lý Hải Hoa hung tợn nói.



Trương Quân ngăn Liễu Phi Dương ở phía sau, lúc này cậu ta đã bị thương bởi chiến đấu vừa rồi!



Phương Quốc cũng ở một bên ngăn cản, trước mặt hắn còn có hai dị năng giả, hơn nữa cấp bậc không kém hắn bao nhiêu, khiến hắn một người đối phó hai người phải rất cố sức.



Liễu Phi Dương đằng sau Trương Quân nắm tay nắm lại thật chặt, so với Phương Quốc chỉ đối phó hai người, địch thủ của Trương Quân càng nhiều hơn chút, có bốn tên, hơn nữa còn có một dị năng giả Lý Hải Hoa đang nhìn chằm chằm.



Nhìn bọn người Trương Quân một bộ không chịu thua, Lý Hải Hoa phẫn nộ, trực tiếp hạ lệnh công kích.



Trương Quân trực diện nghênh đón bốn tên kia, dị năng hỏa hệ khi không có phong hệ giúp đỡ vốn hơi kém đi một bậc, huống chi không gian nơi này quá nhỏ, cậu ta căn bản không thi triển được, trong phòng còn có Liễu Phi Dương, cậu ta cũng sợ không cẩn thận ngộ thương đối phương.



Theo thời gian trôi qua, cười lạnh trên mặt Lý Hải Hoa càng ngày càng rõ ràng.



“Trương Quân, mày không kiên trì được bao lâu đâu, đừng không biết tốt xấu!”



Trương Quân bận rộn chiến đấu, căn bản ngay cả sặc một tiếng cũng không làm được, chỉ có thể xem lời đối phương thành tiếng chó sủa.



“Phốc…” Lại qua phất phút sau, Trương Quân bị một dị năng giả hệ sức mạnh đánh trúng ngực, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể cũng bị đánh văng ra ngoài, nặng nề rơi xuống đất.



“Trương Quân!” Liễu Phi Dương kinh hô một tiếng, vội vàng chạy đến bên cạnh Trương Quân, muốn đỡ người lên.



Nhưng mà động tác Lý Hải Hoa nhanh hơn, Liễu Phi Dương vừa mới tới cạnh Trương Quân, cánh tay anh ta liền bị túm qua, sức lực Lý Hải Hoa rất lớn, hẳn cũng là dị năng giả hệ sức mạnh. Liễu Phi Dương giãy giụa không được.
Khi cùng Cố Diễm ra ngoài mới phát hiện đối phương làm nhiều ít, bên ngoài có vài người, hơn nữa còn có mấy người chờ ở ngoài kia.



“Cố thiếu.” Một người trong đó nhìn thấy Cố Diễm đi ra vội vàng nghênh đón.



Cố Diễm nhàn nhạt nhẹ gật đầu với đối phương, chỉ nói hai chữ, “Rút lui.”



Sau đó, mọi người đâu vào đấy rút lui, khi Liễu Phi Dương đến nơi ở của Lý tam thiếu mới nhìn thấy Trương Quân.



“Trương Quân đã tỉnh một lần, nghe được cậu không có chuyện gì, đại khái là yên tâm, lúc này mới ngủ lại.”



Phương Quốc chăm sóc Trương Quân nên biết rõ Liễu Phi Dương lo lắng điều gì nhất, vì vậy nói thẳng.



Liễu Phi Dương nhẹ gật đầu, thẳng đến lúc này anh ta mới có cảm giác sống sót sau tai nạn.



Bọn họ, thật sự ra khỏi nơi đó, thật sự an toàn rồi…



Lên xe, nửa ôm Trương Quân trong ngực, khiến đầu đối phương gối lên lồng ngực chính mình.



Liễu Phi Dương bình tĩnh nhìn chăm chú mặt mày Trương Quân, anh ta phát hiện, anh ta dường như chưa từng nhìn kỹ bộ dáng người này, lúc này đây, nếu không phải xảy ra chuyện như vậy, anh ta cũng không biết đối phương lại quan trọng với mình đến vậy.



Anh ta càng không biết, bản thân khiết phích đến nỗi trừ người này, căn bản không nguyện ý cho người khác chạm vào một chút.



Chết cũng không muốn! Quả nhiên, lúc trước, mặc dù dùng say rượu làm cớ, nhưng nếu như không thật sự để ý người này, chỉ sợ căn bản sẽ không làm chuyện như vậy với đối phương đi?



Trương Quân, Trương Quân, trong lòng Liễu Phi Dương một lần lại một lần nhắc lại cái tên này, thật lâu, anh ta chậm rãi nhắm mắt lại, bọn họ rốt cục an toàn, mà lần này, anh ta thề, lời chưa mở miệng kia, anh ta sẽ nói cho đối phương biết!



Cố Diễm ở phía trước thông qua kính chiếu hậu trong xe không dấu vết nhìn nét mặt Liễu Phi Dương đằng sau, một lúc lâu sau, y chậm rãi rủ mắt xuống, giữa người yêu, thỉnh thoảng chính là như vậy.



Bởi vì là người yêu, bởi không phải anh ấy thì không được, cho nên, chỉ có thể là anh ấy, bất luận kẻ nào khác đều không được!



Cho dù bị ép, dẫu có chết cũng không được. Hôm nay, nếu như là bản thân…



Như vậy, ha ha, trên thế giới này, trừ Dương Sóc, ai có lá gan, ai dám, ai có thể, chính mình lại sẽ cho phép kẻ nào chạm vào bản thân! Trừ Dương Sóc! Trừ Dương Sóc!