Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ

Chương 60 : Lên đường chiến đấu

Ngày đăng: 21:51 18/04/20






Vào đêm hôm đó, Liễu Phi Dương tỉnh lại, sau đó, bọn người Cố Diễm đều đi.



Lần nữa tỉnh lại Liễu Phi Dương có chút mờ mịt, trạng thái tinh thần cũng không tệ lắm.



Chẳng qua anh ta nói, anh không nhớ quá rõ chuyện đã xảy ra lúc trước, rất mơ hồ, nhưng anh ta nhớ rõ cái loại thống khổ từ trong thân thể truyền đến.



Cố Diễm hỏi tại sao như vậy, nhưng Liễu Phi Dương lại nói bản thân không nhớ rõ, giống như bỗng nhiên bị vậy.



Thế nhưng khiến Liễu Phi Dương vui mừng chính là anh ta dường như kích phát dị năng rồi!



Có điều dị năng của Liễu Phi Dương có chút đặc thù, không phải hệ sức mạnh, cũng không phải trong ngũ hành, mà là… hệ tinh thần! Điều này ước chừng cùng chuyện đối phương thất khiếu chảy máu có quan hệ!



Hơn nữa đối phương khi đó đau đớn nhất cũng là đầu, bằng không sẽ không thảm thành như vậy.



Hệ tinh thần của Liễu Phi Dương có thể thi triển thế nào, biểu hiện ở đâu tạm thời không biết được, nhưng tối thiểu nhất là, hiện tại đối phương có thể cảm giác tốt hơn nhiều, hơn nữa người trên lầu có thể “nhìn thấy” tình hình dưới lầu.



Đây chính là tác dụng kỳ diệu của dị năng tinh thần! Còn lại, còn cần tự thân Liễu Phi Dương lĩnh ngộ cùng phát huy.



Phát triển sau đó người bên ngoài không thể trợ giúp được rồi.



Biết rõ bản thân có dị năng, Liễu Phi Dương thật cao hứng, Trương Quân cũng vui vẻ vì đối phương. Hai người thân thân mật mật tụ cùng một chỗ thiếu chút nữa làm mù mắt mọi người.



Vì vậy, sau khi bĩu môi, mọi người nối đuôi nhau rời khỏi gian phòng.



Đến phòng mình, Dương Sóc ngược lại nói một câu, “Năng lực Liễu Phi Dương xuất hiện nếu như không phải ngẫu nhiên trái lại có thể lợi dụng.”



Cố Diễm cười lắc đầu, “Không đơn giản như vậy.”



“Hử?” Dương Sóc khó hiểu nhìn về phía đối phương, “Có ý gì?”



“Không phải ngẫu nhiên, đã sớm hỗn loạn rồi.” Cố Diễm nói, sau đó cởi quần áo lên giường.



Dương Sóc nghĩ nghĩ, cũng đúng, nếu có thể thông qua phương pháp mà đạt được, đã sớm hỗn loạn rồi.



Hai người lại tán gẫu vài câu, sau đó khi buồn ngủ ụp tới thì song song ôm nhau ngủ.



Sáng sớm ngày hôm sau, lúc Dương Sóc cùng Cố Diễm thức dậy Chu Châu và Liễu Phi Tuyết đã chờ ở bên ngoài.


Mà bên kia, Dương Sóc sau khi dẫn thây ma qua liền dùng phương pháp giống như trước đây mà giam chặt thây ma lại.



Nhưng lúc này đây, trên thực vật của hắn đều đính đầy gai ngược.



Thể biến dị cao cấp quả nhiên không thể so với hai con vừa rồi, thực vật vừa quấn lên liền bị nó bung ra.



Nhưng gai nhọn phía trên vẫn có tác dụng, đâm vào trong thịt thây ma, mùi hư thối cũng nghiêm trọng hơn, đôi mắt Dương Sóc hơi híp lại, một tầng không được thì hai tầng, hai tầng không được vẫn còn ba tầng!



Vì vậy, từng tầng một quấn quanh, thể biến dị cao cấp kia ước chừng là lửa giận bốc lên, hiệu quả của gai nhọn tuyệt đối tốt hơn so với tưởng tượng, vì vậy, nó bạo rống một tiếng, quấn trói tầng thứ năm đều bị nó tránh né.



Thây ma đánh về phía Dương Sóc, nhưng dưới chân có chút lảo đảo, hiển nhiên giãy dụa vừa rồi không phải không có hậu quả. Dương Sóc biết năng lực cận chiến của chính mình không tốt, cho nên không dám để nó tiếp cận.



Mà con thây ma này cũng không phải loại hình tốc độ, cho nên thời điểm Dương Sóc chạy đi lần nữa thả ra dây leo, nhiều lần như vậy, ngược lại có thể kéo ra khoảng cách, lại còn có thể lần nữa khiến thực vật quấn lên thây ma kia.



Một tầng, hai tầng, khi thây ma công tới bên này, Dương Sóc nhanh chóng thả ra dây leo, ngay lúc thây ma bạo rống một tiếng muốn lặp lại chiêu cũ, Dương Sóc mãnh liệt phản công về phía thây ma.



Thể biến dị cao cấp đã có chút trí tuệ, cho nên hành động của Dương Sóc khiến nó nghi hoặc hai giây, ngay cả giãy dụa cũng quên mất, đồ ăn này sao lại xông về phía nó vậy ta?



Bình thường hai giây cũng không thể làm được chuyện gì, nhưng trên chiến trường kịch liệt, khi mọi người đều tập trung lực chú ý vào cuộc chiến, hai giây dừng lại tuyệt đối là chí mạng!



Hai giây kia đã đủ để Dương Sóc vọt tới trước mặt thây ma, sau đó, một cây dao găm đầu tiên liền cắm vào hốc mắt thây ma, khi thây ma bạo rống tránh thoát dây leo Dương Sóc lại xoay người một cái ra phía sau lưng thây ma, lúc thây ma dùng lực giãy dụa dao găm lại lần nữa mạnh mẽ đâm vào, lúc này đây, là vào ót!



Hết thảy động tác nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, thây ma dừng gầm rú, Dương Sóc thở hồng hộc, nhưng mà thây ma đã vĩnh viễn ngã xuống, oanh một tiếng, bên kia, hai con thây ma trước mặt Cố Diễm hóa thành tro.



Sau đó, Cố Diễm vội vàng chạy tới chỗ Dương Sóc, nhìn thấy Dương Sóc tuy rằng mệt mỏi nhưng lông tóc ít bị tổn thương liền nhẹ nhàng thở ra, “Không sao chứ?”



Dương Sóc mỉm cười tươi rói với đối phương, “Diễm, anh chính là người đàn ông của em, có thể có chuyện gì được chứ?”



Cố Diễm tức giận trừng Dương Sóc một cái, miệng người này, càng ngày càng hư hỏng rồi.



Nhưng mà… người đàn ông của y? Mặc dù nghe có chút không được tự nhiên, có điều… cũng không đáng ghét!



Chỉ là, lời như vậy bọn họ ở trên giường nói một chút là tốt rồi, ở bên ngoài vẫn là quên đi?



Bên kia, sức chiến đấu của Liễu Phi Tuyết không thể nghi ngờ là cường hãn nhất, thời gian Cố Diễm dùng để giải quyết hai con thây ma thể biến dị cao cấp Liễu Phi Tuyết có thể giải quyết ba con, hoặc là nhiều hơn, đây là kết quả có giữ lại.



Chu Châu cùng Cố Diễm không khác biệt lắm, nhưng cũng không kém bao nhiêu.



Rất nhanh, thây ma trong viện đều hoặc ngã xuống đất, hoặc biến thành to bụi, chiến đấu, tạm thời chấm dứt