Tra Công Trùng Sinh Chi Mạt Thể Truyền Kỳ

Chương 61 : Quỷ dị

Ngày đăng: 21:51 18/04/20


Mà theo chiến đấu chấm dứt, chuyện kế tiếp đương nhiên là phải tìm kiếm năng lượng thể rồi.



Dương Sóc không có xông lên phía trước, mặc dù hiện tại trái tim hắn dường như nhảy kịch liệt hơn.



Cái loại cảm giác có thứ gì đó đang kêu gọi hắn càng ngày càng mãnh liệt, đã mãnh liệt đến không cách nào bỏ qua rồi.



Cho nên, hiện tại sắc mặt Dương Sóc cũng không tốt, Cố Diễm đi bên cạnh hắn lập tức phát hiện tình huống đối phương.



“Làm sao vậy? Có chỗ nào không thoải mái sao?” Cố Diễm hỏi khẩn thiết mà lại lo lắng, Dương Sóc lắc đầu.



“Không có gì, có chút kích động thôi.”



“Kích động?” Cố Diễm nhíu nhíu mày, đối với đáp án này không hài lòng lắm.



Bản thân Dương Sóc cũng nói không rõ ràng, cười cười với đối phương, “Tóm lại thân thể không có việc gì, vào đi, cẩn thận một chút.” Quả thực cần phải cẩn thận một chút, cái loại cảm giác kêu gọi này quá quái lạ rồi.



Chu Châu đi trước nhất, sau đó là Liễu Phi Tuyết, Cố Diễm cản phía sau.



Tiến vào một gian phòng nhỏ, chính là gian phòng vừa rồi thây ma đi ra nhiều nhất.



Đi vào, cái loại cảm giác tim đập nhanh càng phát ra mãnh liệt, trừ cái đó ra còn có cảm giác hãi hùng khiếp vía.



Chân mày Chu Châu cũng hơi nhăn lại, “Sao ta lại cảm thấy không thích hợp lắm?”



Rõ ràng gian phòng này đã trống không, nhưng hắn thế nào lại cảm thấy dường như đã thiếu mất thứ gì đó?



Không, không phải thiếu cái gì, mà là… khí tức! Đúng, là khí tức gian phòng này khác thường!



“Mọi người cẩn thận một chút, vị đạo gian phòng này rất không bình thường.” Chu Châu nghĩ đến khí tức bất thường liền vội mở miệng nhắc nhở, nhưng mà hắn nhắc nhở vẫn chậm một chút.



Chỉ thấy sau khi cửa chính mở ra thì trong nháy mắt kế tiếp liền hung hăng đóng lại. Tiếp đó, nhiệt độ trong phòng nhanh chóng lạnh lẽo đi.



Vốn cũng không nóng, lại đột nhiên hạ nhiệt độ trên phạm vi lớn, như là trong thoáng chốc liền đến Nam Cực vậy, tất cả mọi người đều không thích ứng ngay được. Dương Sóc thậm chí còn run rẩy.



Cố Diễm theo bản năng giữ chặt tay Dương Sóc, cái loại cảm giác rơi vào kết giới, trơ mắt nhìn bản thân cùng người yêu chia lìa thật sự rất thống khổ.



Dương Sóc hiểu được ý của đối phương, đảo ngược lại nắm chặt tay y, “Không có việc gì, đừng quá khẩn trương.”



Màu mắt Cố Diễm sâu sắc lạnh lẽo, nhẹ gật đầu, theo nhiệt độ hạ xuống, Chu Châu vừa muốn nói gì đó, bên kia, sau khi cửa đóng lại phát ra tiếng vang, nóc nhà cũng bị thứ gì xốc lên, toàn bộ căn phòng đều yên lặng.




Đẩy bản thân xuống địa ngục không phải hắn, mặc dù hắn quên mình, nhưng là do bị phong ấn.



Bản thân không nhà để về, đầu sỏ gây tội không phải hắn, định trước, đều là định trước…



“Phi Tuyết! Phi Tuyết ngươi nói chuyện đi, đừng dọa ta mà!” Chu Châu lo lắng gào thét, ánh mắt Liễu Phi Tuyết nhìn đối phương nhu hòa chút ít, sau đó, chậm rãi nhắm nghiền hai mắt.



“Chu Châu! Xem Dương Sóc!” Cố Diễm cắn đầu lưỡi miễn cưỡng nói một câu.



Chu Châu cũng cắn răng, ôm lấy Liễu Phi Tuyết, may mà, thân thể đối phương tuy rằng trong suốt, nhưng trọng lượng vẫn còn, hơn nữa sắc mặt Liễu Phi Tuyết không còn khó coi như lúc đầu nữa rồi…



Khẽ nhẹ nhàng thở ra, Chu Châu ôm Liễu Phi Tuyết đi đến trước mặt Dương Sóc.



Hắn đặt Liễu Phi Tuyết lên bên còn lại của giường nhỏ, sau đó nhanh chóng kiểm tra tình huống Dương Sóc.



Một lát sau, Chu Châu kinh ngạc há to miệng, “Hắn không có vấn đề. Hơn nữa tình trạng rất tốt, chẳng qua là ngủ rồi.”



“Ngủ rồi sao?” Cố Diễm cũng kinh ngạc, nhưng sau đó liền buông lỏng.



Chu Châu đứng lên, “Ngươi làm sao vậy? Không thể động sao?”



Cố Diễm nhẹ gật đầu, “Ừ, toàn thân tê dại. Không thể động.”



Chu Châu nhíu mày, kiểm tra tình huống Cố Diễm một chút, sau đó lấy ra một hạt giống.



“Ăn vào sẽ tốt hơn chút, ta cũng không rõ tình huống như thế nào.”



Cố Diễm không nói nhảm nhiều, cũng không hỏi đây là thứ gì, khi Chu Châu đưa qua liền nuốt vào bụng.



Dạ dày nóng lên một hồi, tình huống tê dại của Cố Diễm lập tức tốt hơn.



Mười phút trôi qua, Cố Diễm có thể động, vội vàng xem tình huống Dương Sóc, tự mình cũng kiểm tra một lần, quả nhiên như Chu Châu nói… ngủ rồi.



“Đây là xảy ra chuyện gì?”



Chu Châu cười khổ lắc đầu, “Ta cũng không biết, phải đợi Dương Sóc tỉnh lại mới biết được, chúng ta nắm chắt thời gian khôi phục lực lượng, nơi này cũng không an toàn.



Cố Diễm gật đầu, “Ừ.”