Trái Tim Của Quỷ

Chương 19 :

Ngày đăng: 06:45 19/04/20


VÀO NGÀY THỨ SÁU, CHÚA TẠO RA CON NGƯỜI.



Đó là Adam.



Anh ta được Chúa vô vùng ưu ái, được cho phép sống trong vườn Địa Đàng và được ban tặng một cuộc sống bất tử.



Nhưng, anh ta trở nên buồn chán vì chỉ có một mình.



Vậy nên, Chúa tạo nên một người đàn bà là Eva từ chiếc xương sườn của Adam. Bởi là chiếc xương sườn bị thiếu của Adam, anh ta phải vất vả đi tìm Eva. Nhưng tìm được mảnh còn thiếu của mình không hề dễ dàng.



Vườn Địa Đàng có một loại cây đặc biệt là cây Trí tuệ. Trên cái cây là Trái cấm. Tuy bị cấm không được ăn quả, nhưng Adam và Eva vẫn được phép ở quanh cây.



Rồi một ngày, có một con rắn bò xuống từ tán cây.



Nó thủ thỉ



những điều cấm kỵ,



những điều tội lỗi,



những điều sai trái.



Bị dụ dỗ, Eva ăn trái cấm rồi đưa cho Adam một nửa.



Thượng Đế nổi giận. Ngài tống Adam và Eva ra khỏi Địa Đàng, đày xuống trần gian và rút lại lời ban phước cuộc sống bất tử của họ. Họ sẽ phải tự lực kiếm ăn, sinh sống.



Dẫu được miêu tả qua nhiều dị bản khác nhau, nhưng hầu như Trái Cấm đều được biết đến là một loại cây bây giờ vẫn tồn tại.



Cây táo.



Howl lao ra khỏi lâu đài. Cậu đi tìm Angeline, rồi dừng lại ở ngọn đồi có cây táo.



Trồng cây táo trên xác một trinh nữ.



Những lời giải thích thoáng hiện lên trong đầu Howl.



Tưới hạt mầm bằng máu Cambion.



Cậu đã hiểu ra tất cả.



Lần thứ hai cho đến khi cái cây lớn, nuôi nó bằng máu- kết tinh thuần khiết của sự sống.



Angeline không có trên ngọn đồi hay thung lũng, hay chuồng ngựa. Đàn ngựa thả rông.



Tụng thần chú đều đặn.


Howl trở ra ngoài. Khoảng trời trên đầu cậu đã chuyển màu tối thui. Cậu bực bội nhìn xung quanh. Khu rừng đang tối đi, hơi nước ẩm ướt phủ khắp không trung. Những chiếc lá khua mạnh theo gió. Giữa các thân cây, sương lan đến làm không gian nhòe đi. Trong đám sương, có những vật đen đúa cựa quậy. Có thể là một cành cây, một con vật, một đám lá. Chúng đảo điên trong cơn gió và sương.



Ở dưới chân Howl, có những vệt màu đỏ kéo dài. Cậu thoáng bắt gặp chúng trên lối đường mòn. Những vệt đỏ thẫm và tròn, tựa một giọt nước rớt, rơi xuống và vỡ. Chúng để lại dấu trên đá, và Howl lần theo. Ánh sáng bây giờ chẳng giúp được gì nhiều cho cậu. Howl bước theo những vết máu trên đá, vòng ra phía sau ngọn tháp.



Trước mặt cậu là hàng rào một khu vườn nhỏ. Chiếc cổng sắt cũ mòn vẹt chẳng giúp được gì nhiều ngoài va đập vào các thanh sắt một cách dữ dội. Những tiếng lanh canh chói tai vang lên ồn ã.



Howl đẩy cánh cửa sắt. Cậu bước vào trong khu vườn. Cỏ dại ngập lối. Những bụi hoa hồng trồng quanh lối đi. Ở trên đầu, một giàn hoa đang hé những cái nụ tím. Nhưng dù có là một vườn hoa rực rỡ đi nữa, chúng cũng thâm tối lại, màu đỏ như chảy máu và màu tím tái mét như xác chết. Howl bước trên các viên đá lát trên đất thành đường. Khi các bụi hoa và cỏ dại chấm dứt, những cái cây lớn xuất hiện. Tán lá chúng bị bẻ cong trong gió. Những chiếc lá đan vào nhau rậm rạp. Những cái cây được trồng so le. Dưới đất, cỏ mọc cao tận đầu gối. Ở quanh các gốc cây, đất được đắp cao hơn trông như ngọn đồi tí hon. Howl đứng ngẩn người một lúc.



Cậu tưởng tượng, dưới mỗi gốc cây là một nấm mồ.



Khi đến gần, Howl trông thấy mặt đất quanh cây ướt đẫm. Cỏ nhuộm màu đỏ đồng, một ít vệt đỏ còn bám lên thân cây.



Một đàn quạ đang kêu ầm lên trong hoảng loạn trên đầu cậu. Chúng mổ dưới những gốc cây, đào bới các mảnh nội tạng và những cục máu đông còn thừa trên đất.



Khi Howl đến, chúng bay vụt lên, thét vào mặt cậu thứ âm thanh chói tai.



Và khi cậu quẹt ngón tay lên những vệt đỏ đó, chúng còn mềm. Chúng đã đông lại nhưng vẫn còn mềm.



Máu.



Cô ta chỉ mới tưới chúng lên không lâu.



Hai cái xô nằm trơ trọi ở góc vườn, quai kim loại va vào thành gỗ kêu leng keng. Lũ quạ nháo nhác bay giữa các tán cây.



Cây táo ở ngọn đồi không phải là cây táo duy nhất.



Lộp độp.



Lộp độp.



Mưa rơi những giọt đầu tiên.



Gió thét dội, các tán cây xồ lên như một con mãnh thú. Tóc Howl bị bới rối tung, những hạt mưa to đập vào tóc và da cậu. Những cái cây đột ngột như to ra, trùm một thứ bóng đen rùng rợn, gào thét bằng giọng nói của cơn gió, mấy cành cây lớn vươn ra như đe dọa cậu.



Howl đang đứng trên những nấm mồ. Nấm mồ cây của những cô gái trinh nữ.



Một ít máu khô bám vào đế giày cậu.



Đỏ.



Và đen.



Nếu đây là vườn Địa Đàng của Chúa,



Thì là Địa ngục đối với Cambion.