Trầm Nịch
Chương 14 :
Ngày đăng: 21:40 18/04/20
Tuy rằng lo lắng về việc Hoàng Thượng có lẽ vẫn bất mãn đối với Ngũ Tử Ngang, nhưng Liễu Phủ cũng đã bắt đầu chuẩn bị cho việc xuất giá của nữ nhi. Ngũ Hiến mấy ngày nay thậm chí cả thời gian vào nhà xí cũng không có. Tân phủ cần được bài trí; muốn tuyển tôi tớ cũng phải chọn người thành thật an phận thủ thừa; phải tậu về những vật dụng cần thiết trong phủ. Tuy rằng Vương gia của hắn có nhiều ngân lượng, nhưng hắn cũng không thể phung phí, mỗi thứ đều phải được tính toán rõ ràng; rồi phải ứng phó với đám quan viên không ngừng đến thăm Vương gia…Ngũ Hiến chưa bao giờ cảm thấy nhớ quản gia Ngũ Huyền nhiều như vậy, mặc dù Ngũ Huyền luôn gào thét vào mặt hắn, hắn thề sau khi Ngũ Huyền về kinh thành thì hắn tuyệt đối sẽ không tranh luận với y.
Ngũ Hoán cũng bề bộn nhiều việc, vội vàng bố trí những việc bí mật trong tân phủ, dẫn người dựng lên vài điểm tuần tra. Quan hệ đến an nguy của Vương phủ, cho nên những bí mật này đều phải do hắn tự mình an bài; vì tránh ban ngày có nhiều người ra vào, hắn chỉ có thể ở ban đêm yên tĩnh mà âm thầm làm việc. Đôi khi Vương gia của hắn xuất hiện thì hắn sẽ thỉnh Vương gia xem xét một chút.
Ngoại trừ Ngũ Hiến và Ngũ Hoán, đám người tùy thị ở Lương Châu suốt mấy đêm liền phải điều động chuyển về kinh thành, trong vòng nửa tháng thì tân phủ phải được an bài ổn thỏa, để những vị chủ tử của bọn họ cao hứng chuẩn bị đón tất niên. Vốn tưởng rằng có thể bắt kịp thời gian, nhưng khi đến kinh thành thì bọn họ đã vội lại càng thêm vội, bởi vì Hoàng Thượng ban cho tân Vương phủ thật sự là quá lớn, e rằng trong kinh thành ngoại trừ hoàng cung thì không có nơi nào lớn như vậy.
Khi mọi người đang bận bịu, thì Ngũ Tử Ngang lại quá mức thảnh thơi. Gần đến tất niên, Tần Ca ngày ngày đều lâm triều. Tuy rằng Tần Ca để cho Ngũ Tử Ngang qua tất niên thì mới chính thức tham dự triều chính, nhưng Ngũ Tử Ngang vừa được thả ra thì sáng sớm ngày thứ ba đã chạy vào triều mà đứng. Đem vô số ánh mắt bất mãn che lấp da mặt dày của mình, chờ đến khi bãi triều, hắn lại rất tự giác theo sau Hoàng Thượng đến Đông Noãn Các đứng ở đó, làm cho chính mình trở thành một phần tử trong Nội Các, mấy vị đại thần oán hận nghiếng răng nghiến lợi, nhưng Hoàng Thượng ngầm đồng ý nên bọn họ lại không dám nhiều lời.
Sau khi đợi các vị Nội Các đại thần rời đi, Ngũ Tử Ngang lại mượn cớ có việc muốn bẩm tấu riêng với Hoàng Thượng để ở lại. Rèm cửa vừa buông xuống, hắn liền lặng lẽ cười hai tiếng rồi đi đến bên cạnh Hoàng Thượng ngồi xuống. Tần Ca nhếch môi mỉm cười, nhướng mi chờ người này giải thích.
Ngũ Tử Ngang cười gượng hai tiếng rồi nói, “Chỉ còn năm sáu ngày nữa là đến lễ mừng tất niên, không thể để cho Hoàng Thượng tức giận trước lễ tất niên được.”
“Nga? Thử nói xem thế nào?” Tần Ca lắc lư tách trà trong tay.
Ngũ Tử Ngang cười nham hiểm, “Chư vị đại nhân muốn hạch tội ta, nhưng có ta ở ngay trước mặt bọn họ thì bọn họ lại không dám bẩm tấu. Hoàng Thượng bận rộn cả năm, cũng nên vui vẻ nghỉ ngơi một chút, chuyện phiền lòng này tốt nhất vẫn cứ phân ưu cho các vị đại nhân là được.”
“Vì vậy Lương Vương cả ngày đi theo trẫm giống như cái đuôi?” Biết người nọ đang muốn đùa cho mình vui vẻ, Tần Ca cũng không làm cho Ngũ Tử Ngang thất vọng, hắn thản nhiên nở nụ cười.
Ngũ Tử Ngang cười ra tiếng, “Hoàng Thượng nói thế nào thì đúng là thế nấy.”
“Ngươi thật ra càng ngày càng vô lại.” Uống một ngụm trà, Tần Ca giống như vô tình nhắc đến, “Liễu đại nhân đã bắt đầu bận việc hôn sự, còn ngươi bao giờ thì chuẩn bị?”
Nụ cười của Ngũ Tử Ngang trở nên lạnh nhạt hơn rất nhiều, “Đợi qua năm đi. Hoàng Thượng, có muốn xuất cung một chút hay không?”
Ngũ Tử Ngang đem thức ăn đã được xào chín đổ ra đĩa, rồi đặt bên cạnh lò lửa để giữ nóng, lúc này mới lên tiếng, “Ở Lương Châu, khi rãnh rỗi có học một chút. Cô nãi nãi đã lớn tuổi, thỉnh thoảng thân mình không khỏe, lão nhân gia không muốn dùng bữa, ta phải xuống bếp một hồi thì người mới có thể ăn nhiều một chút.”
Ôn Quế do dự một lúc, giả vờ thuận miệng nói, “Liễu gia tiểu thư vào phủ thật có phúc. Bề ngoài Vương gia không chỉ có tài có đức, mà lại còn khéo tay nấu nướng, trách không được Liễu Thượng Thư muốn đem nữ nhi gả cho Vương gia.”
Lời này nghe vào tai của Tần Ca lại rất đau đớn, ý niệm điên cuồng mới dâng lên trong đầu liền bị hắn đè ép xuống dưới. Hắn làm sao lại có thể quên được, người này sắp thành thân.
Động tác xào rau của Ngũ Tử Ngang dừng lại, mỉm cười nói, “Ta bây giờ còn có thể xem như nhàn nhã, chờ qua tất niên thì sẽ bận bịu. Việc nấu nướng cũng chỉ là cao hứng, khẩu vị của Hoàng Thượng không tốt, không biết Hoàng Thượng có thích tay nghề của ta hay không.”
Ôn Quế mỉm cười nói, “Vương gia tự tay làm thức ăn, chính là tâm ý của ngài, Hoàng Thượng nhất định sẽ thích. Bất quá Vương gia tự mình bảo rằng không kém hơn so với ngự trù trong cung, đến lúc đó nếu thật sự tệ hơn, có bị phạt thì nô tài cũng vô phương thay Vương gia biện hộ a.”
Ngũ Tử Ngang nản lòng khi nghe như vậy, đột nhiên có một chút lo lắng, “Không đến nỗi quá kém chứ.”
“Ha ha.” Ôn quế che miệng rồi cười nhẹ, “Việc này phải hỏi Hoàng Thượng.”
_________________
Dont worry about anything
Just do what you love and you believe its true
Hey, BEST FRIEND, Im waiting for you!!