Trầm Nịch
Chương 70 :
Ngày đăng: 21:41 18/04/20
Thủ dụ của trẫm?”
Tần Ca ngồi trên ngai vàng lộ ra vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, còn mang theo một chút bất ngờ.
“Hoàng đế ca ca, thị vệ canh cổng bảo là phải có thủ dụ của Hoàng đế ca ca thì mới cho ta tiến vào gặp công chúa tỷ tỷ. Hoàng đế ca ca, công chúa tỷ tỷ rất đẹp a, ta tìm được người mà mình thích rồi.”
Nhìn khuôn mặt trắng ngần trở nên đỏ ửng, đôi mắt hàm xuân, Tần Ca á khẩu không thể trả lời. Tâm tình của Hà Hoan chuyển biến thật sự nhanh. Nhưng suy đi nghĩ lại, người này đến tột cùng có biết thích là gì hay không. Hắn giống như chỉ cần nhìn thấy một người có bộ dáng không tệ là sẽ thích người đó.
“Hoàng đế ca ca, không được hay sao?” Thấy Tần Ca đã một lúc lâu vẫn chưa mở miệng, Hà Hoan nhẫn nhịn nỗi mất mát trong lòng mà hỏi như vậy.
Tần Ca xoa lên thái dương đang choáng váng rồi đáp lại, “Không thành vấn đề. Hà Hoan, ngươi xác định là ngươi thích nàng?”
“Ân!” Hà Hoan cực lực gật đầu, hai gò má càng ửng đỏ, “Công chúa tỷ tỷ là tỷ tỷ xinh đẹp nhất mà ta đã từng nhìn thấy.”
Trong lòng của Tần Ca bất đắc dĩ mà lắc đầu, cầm lấy một tờ giấy, nhanh chóng viết lên hai câu ở mặt trên, rồi mới đóng xuống ngọc tỷ, sau đó đưa cho Hà Hoan. Hà Hoan cao hứng tiếp nhận, nâng lên trước mặt giống như bảo bối. Cân nhắc trong chốc lát, hắn ngượng ngùng nhìn lại, “Hoàng đế ca ca, phía trên viết cái gì vậy? Chữ của Hoàng đế ca ca thật đẹp, nhưng mà…..Ta không đọc được.” Văn tự của Phượng Minh quốc khác với Đại Đông, hơn nữa Hà Hoan từ nhỏ đã không thích đọc sách, cũng khó trách hắn không đọc được.
“Đây là để cho thị vệ xem. Thị vệ nhìn thấy thì sẽ cho ngươi đi vào.”
“Nga…..đa tạ Hoàng đế ca ca.”
Cũng không cần biết rốt cục thủ dụ viết cái gì, Hà Hoan thổi khô chữ viết, sau đó cẩn thận cất vào trong vạt y bào.
“Hoàng đế ca ca, ta không quấy rầy ngươi nữa, ta đi gặp công chúa tỷ tỷ đây.”
“Đi đi.”
Hà Hoan vội vàng ly khai, biểu tình trên mặt của Tần Ca có một chút kỳ lạ.
“Hoàng Thượng?”
Ôn Quế nhịn không được mà hỏi, chẳng lẽ Hoàng Thượng không sợ Hà Hoan nhận ra thân phận nam nhi của công chúa Nữ Trinh hay sao?
Tần Ca như cười như không mà trả lời, “Trẫm nghe nói Ngũ Tử Hoa mấy ngày nay đều thường xuyên đến Cẩm Đà tự, thêm một người cũng không sao.”
“A?” Ôn Quế sửng sốt, lời này của Hoàng Thượng là có ý gì?
“Ôn Quế.”
“Có nô tài.”
“Còn muốn mượn cái gì nữa?”
Trong mắt của Khổng Tắc Huy hiện lên vẻ tà ác, “Còn phải mượn Vương gia một chút.”
“……”
“Giúp ta đến Bách Hoa lâu chuộc một tiểu quan, ngân lượng thì ta nợ trước, ngày sau sẽ chậm rãi trả lại cho Vương gia.”
“Không được!” Ngũ Tử Ngang lập tức từ chối, “ Ngươi làm vậy là hại ta!”
“Vương gia ở trong tửu lâu hết ôm trái rồi ôm phải, chiếm hết tiện nghi, đi chuộc một tiểu quan thì tính là cái gì.”
“….Hoàng Thượng biết hay chưa?”
Khổng Tắc Huy nhếch miệng cười.
“Chết tiệt!”
Vọt đến sau bình phong rồi vớ lấy xiêm y, Ngũ Tử Ngang vội vàng muốn tiến cung.
“Vương gia đừng vội, sáng sớm ngày mai tiến cung giải thích cũng không muộn. Trước tiên theo ta đi Bách Hoa lâu chuộc người.”
“Khổng Tắc Huy! Ngươi muốn nhìn ta bị rút gân lột da có đúng hay không!”
“Dù sao Vương gia cũng phải đi giải thích, không bằng giải thích một lần cho xong xuôi để tránh phiền phức. Chuyện này ta thật sự không tiện ra mặt, ân tình này của Vương gia, ngày sau Khổng mỗ sẽ báo đáp gấp bội. Hơn nữa chuyện này có thể liên quan đến việc Hoàng Thượng bị ám sát.”
“….Ta thật sự là gặp nhầm thổ phỉ!”
“Đi thôi.”
“Nếu hắn trách ta thì ta tuyệt đối không tha cho ngươi!”
“Vương gia ắt hẳn là có biện pháp để làm cho Hoàng Thượng không trách ngươi.”
“….Ta thật sự là gặp nhầm thổ phỉ!”
──────