Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 230 : Dường như có manh mối

Ngày đăng: 09:11 19/04/20


Mũi đao từng chút từng chút tiền vào bụng dưới Vương Duy, tay Phương Giải ổn định dị thường. Vương Duy thậm chí có thể cảm nhận được mũi đao di chuyển từng chút từng chút một trong da thịt mình, không cần nghi ngờ, chỉ một giây nữa thôi mũi đao kia sẽ đi qua da thịt hắn đâm vào bụng dưới hắn. Ngày Vương Duy còn ở biên giới Tây Nam, nổi tiếng với tác phong lạnh lùng giết người như ngóe. Hắn rất rõ bị đao đâm vào bụng sẽ là hậu quả như thế nào, bởi vì hắn từng không chỉ một lần làm như vậy.



Đối với người thường mà nói, sau khi mũi đao mang theo rãnh máu rút ra, khoang bụng trong nháy mắt mất đi áp lực sẽ đem ruột một hơi ép ra ngoài. Nếu không tổn thương đến ruột, tay chân nhanh nhẹn có thể đem ruột nhét lại vào trong, sau đó dùng vải ấn chặt vết thương, người không chết được. Nhưng chỉ cần mũi đao xoay ngang trong ổ bụng, thần tiên cũng khó cứu.



Mà đối với người tu hành mà nói, trong bụng dưới còn có một thứ trí mạng, đó chính là đan điền khí hải.



Đây là điểm yếu của tất cả các tu hành giả



Đương nhiên, đại tu hành giả nội kình cực kì mạnh mẽ, thân thể dùng nội kình tôi luyện ra có thể sánh ngang với sắt thép. Đao kiếm bình thường căn bản khó có thể gây thương tổn. Với tu hành của Vương Duy mà nói, đương nhiên còn chưa đạt tới cảnh giới này, huống chi trong tay Phương Giải chính là thần binh triều lộ đao chém sắt như chém bùn.



- Ngươi cũng là xuất thân biên quân, đối với cái chết khẳng định sâu sắc hơn người bình thường rất nhiều.



Phương Giải mỉm cười nói:



- Ngươi nên tin rằng ta không phải đang uy hiếp ngươi, nếu không lấy được câu trả lời từ trong miệng người, ta tuyệt đối sẽ không để ngươi sống tiếp, bởi vì ta sẽ không để cho người khác biết rằng ta đã bắt ngươi, đây không nghi ngờ là đang hủy hoại tiền đồ. Hơn nữa ta cũng không muốn Di Thân Vương biết ta giết người của hắn, xét cho cùng ta hiện tại cũng qua lại rất gần với Di Thân Vương.



Vương Duy cắn răng cười lạnh nói:



- Ngươi cho rằng nói lời đường mật có thể lừa được ta sao? Cho dù ta nói cái gì, ngươi cũng sẽ giết ta.



Phương Giải lắc đầu:



- Sao có thể như vậy được, nếu ngươi nói cho ta biết, ta sẽ coi ngươi như người một nhà. Ngươi nên biết hiện tại ta đang thiếu người, mặc dù Di Thân Vương coi trọng ta nhưng bên cạnh ta không có thực lực đủ mạnh, ta cần người giúp đỡ… Nếu ngươi nói cho ta biết, ta sẽ coi ngươi như người một nhà, ngươi có thể cân nhắc một chút, cho ta câu trả lời trước khi ta run tay.



- Ngươi là người thông minh, bằng không năm xưa đã không rời khỏi phủ Đại tướng quân chạy đến Bạch Thủy Thành. Bởi vì ngươi hiểu rõ tính cách La Diệu, ở trong đại viện phủ đại tướng quân, ngươi khẳng định đã nhìn thấy nghe thấy một số không nên biết. Cứ tiếp tục như vậy, ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể mất mạng. Cho nên ngươi dứt khoát cầu La Diệu chạy đến Bạch Thủy Thành… Kẻ thức thời như ngươi khẳng định hiểu được, những lời ta nói lúc trước đều là nói thật.



Sắc mặt Vương Duy biến ảo không ngừng, hắn không thể xác định những lời Phương Giải nói là thật tâm hay không. Hơn nữa từ trong lời nói của Phương Giải, hắn biết được Phương Giải bây giờ hình như cũng là người của Di Thân Vương. Nhưng hắn lại không thể khẳng định Phương Giải có phải đang moi tin từ hắn hay không, Phương Giải là hồng nhân trước mặt hoàng đế, hắn có lý do gì đứng về phía Di Thân Vương?



Vương Duy bởi vì sự việc Khách Thắng Cư mất đi con đường quan lộ, thời điểm cùng đường, một quản sự của phủ Di Thân Vương đến tìm hắn, giúp hắn gỡ bỏ đại bộ phận lỗi lầm. Nói cho hắn biết, chỉ cần hắn chịu làm việc cho Di Thân Vương, tương lai sẽ trở thành người trên người. Vương Duy nắm chặt cơ hội đó, nhận một nhiệm vụ từ trong tay quản sự, chính là trông coi viện tử kia. Trên thực tế, đến bản thân hắn cũng không quá rõ trong viện tử đó rốt cục là giấu cái gì.




Nhưng từ những gì đã điều tra được, La Diệu thực sự rất có khả năng chính là người năm xưa uy hiếp bọn Đại Khuyển Trầm Khuynh Phiến Mộc Tiểu Yêu bảo vệ hắn. Phỏng đoán này khiến Phương Giải càng thêm đau khổ, bởi vì hắn không nhớ mình với La Diệu có quan hệ gì. Nếu người sắp xếp tất cả chính là La Diệu, việc hắn đang trù tính là một âm mưu như thế nào?



Và bản thân mình ở trong âm mưu đó, là một nhân vật như thế nào?



- Có cơ hội, nhất định phải đi Tây Nam một chuyến.



Phương Giải thở dài một tiếng, vỗ vỗ lên cánh tay Trầm Khuynh Phiến miễn cưỡng mỉm cười nói:



- Ta không sao, nghĩ theo chiều hướng tốt, nếu thực sự là La Diệu sắp xếp các nàng bảo vệ ta, vậy ta chẳng phải có một chỗ dựa khác ngoài triều đình sao? Đại tướng quân trấn thủ Tây Nam Đại Tùy, tay cầm trọng binh bảo vệ biên cương.



Trầm Khuynh Phiến biết hắn chỉ không muốn mình lo lắng, cho nên cười cười nói:



- Đúng vậy, nếu thực sự không sống nổi ở thành Trường An, chúng ta sẽ chạy đến Tây Nam đầu quân cho La Diệu.



- Không được.



Phương Giải đột nhiên nghiêm giọng nói:



- Bất luận xuất phát từ nguyên nhân gì, hắn hại chúng ta lang thang vất vưởng mười lăm năm, nếu thực sự là hắn, món nợ này nhất định phải hỏi rõ ràng sau đó đòi lại.



Trầm Khuynh Phiến ngẩn người, đang định nói chuyện thì thấy Phương Giải mạnh mẽ đứng dậy:



- Ta còn phải quay lại căn nhà mà Vương Duy trông coi kia, ta cứ cảm thấy bên trong viện tử đó có giấu bí mật, chẳng may tìm được chứng cứ mưu phản của Di Thân Vương, công việc hoàng đế giao cho ta cũng có thể kết thúc sớm.



Hắn ngăn cản Trầm Khuynh Phiến khuyên mình, cười cười nói:



- Yên tâm, ta sẽ không để mình rơi vào nguy hiểm đâu. Có quá nhiều bí mật vẫn còn đợi ta khám phá, sao ta có thể không cẩn thận được?