Tranh Bá Thiên Hạ

Chương 307 : Nhập thổ vi an

Ngày đăng: 09:13 19/04/20


Dao găm của Phương Giải dừng ở trước ngực Lục Âu chừng một tấc. Bàn tay rất ổn định. Dao găm dừng giữa không trung không hề run rẩy chút nào. Thật giống như chuôi đao được cắm vào trong một tảng đá vậy. Nhưng bàn tay của Phương Giải không cố định như tảng đá. Chỉ cần hắn nhẹ nhàng ấn xuống, dao găm sẽ xuyên thủng người Lục Âu, đâm vào tim y. Bàn tay cầm đao lại xoắn một cái, trái tim đó sẽ bị cắt nát.



- Hiện tại trả lời vấn đề đầu tiên của ta.



Phương Giải ngồi xổm xuống trước người Lục Âu, hỏi:



- Những năm gần đây người của Phật tông tới gặp La Diệu mấy lần. Người tới có thân phận gì? Bọn họ đã nói những gì, ở đó bao lâu? Biết bao nhiêu nói bấy nhiêu. Chớ hoài nghi năng lực phán đoán của ta và tin tức ta biết được. Hiện tại ngươi cách cái chết chỉ trong gang tấc mà thôi.



- Ta…



Ánh mắt của Lục Âu lóe lên một cái:



- Ta biết không nhiều lắm. Ngươi nên biết thời gian ta ở trong phủ tướng quân cũng không dài.



- Nhưng ngươi lại có quan hệ thân thiết với La Văn.



Phương Giải nói:



- Cho nên ngươi còn biết nhiều hơn những người thường xuyên ở trong phủ. Đây cũng là lý do mà tới tìm ngươi. Thực tế, lúc ở Hồng Tụ Chiêu, sở dĩ ta ra tay đối phó với ngươi, lúc đó ta đã muốn ép ngươi trả lời mấy vấn đề này. Đáng tiếc là Diệp Cận Nam tới quá nhanh.



- Nói đi, tàn tật nhưng vẫn là mạng sống.



Phương Giải kiên nhẫn nói:



- Hơn nữa dù là người tàn tật, vẫn có thể lên cao được.



Lục Âu khó khăn nuốt nước miếng, hầu kết phập phồng.



- Ta chỉ biết có hai lần. Nhưng ta không biết người Phật tông tới có thân phận gì. Bởi vì Thiếu tướng quân chỉ ngẫu nhiên đề cập với ta. Ngươi nên tin ta…nếu Thiếu tướng quân không chịu nói, ta cũng không dám tự mình hỏi. Thiếu tướng quân chỉ nhắc qua lúc uống rượu mà thôi. Nhưng Thiếu tướng quân cũng không biết bọn họ đã nói những gì. Bởi vì lúc Đại tướng quân hội kiến người Phật tông, không cho phép ai tới gần. Hơn nữa…ngoại trừ Thiếu tướng quân ra, không ai biết được việc này.



- Thiếu tướng quân phỏng đoán, hình như người Phật tông muốn truyền giáo ở Tây Nam, nên mới tới tìm Đại tướng quân nhờ dàn xếp. Nhưng ngươi cũng biết rồi đấy, bệ hạ rất ghét người của Phật tông. Đại tướng quân làm sao có thể cho phép người của Phật tông sinh sống ở Tây Nam?



- Ngươi thực sự không biết người Phật tông tới gặp La Diệu có thân phận gì?



- Ta thực sự không biết…nhưng xem chừng thân phận không thấp. Người bình thường nếu muốn gặp Đại tướng quân, cũng không phải chuyện dễ dàng gì



- Ừ.



Phương Giải gật đầu:



- Coi như ngươi trả lời thành thật, không khác tin tức mà ta biết bao nhiêu. Vấn đề thứ hai liên quan tới Vu Sư của người man. Trong phủ La Diệu rốt cuộc có bao nhiêu Vu Sư?




- Vấn đề cuối cùng…tu vị của La Diệu cao bao nhiêu?



- Không biết…từ sau khi tiêu diệt Thương Quốc, không ai thấy Đại tướng quân ra tay nữa.



Lục Âu cầu khẩn nói:



- Những gì ta biết ta đều đã nói hết, thả ta xuống đi.



Phương Giải chậm rãi lắc đầu.



Lục Âu lập tức biến sắc:



- Quả nhiên…ngươi đang lừa ta.



Phương Giải trầm mặc một lúc rồi nói:



- Ngay từ đầu ta thực sự muốn lưu lại ngươi giúp ta. Dù sao có người như ngươi trợ giúp, điều tra La Diệu cũng dễ dàng hơn. Hơn nữa quan hệ giữa ngươi và La Văn không tệ. Cũng có thể giúp ta điều tra không ít tin tức từ La Văn.



- Nhưng ta liền nghĩ lại.



Phương Giải thở dài nói:



- Ngươi đi theo La Diệu nhiều năm như vậy, lại dễ dàng khai ra những gì về y. Nếu như ngươi làm việc cho ta, ta sợ ngươi không cần người khác bức bách cũng bán ta rồi. Ta đổi ý là lỗi của ta, bởi vì lúc trước ta không để ý tới điểm này. Tuy nhiên ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi đau đớn.



Hắn sửa sang lại quần áo cho Lục Âu rồi nói:



- Là do ngươi không may mắn. Gặp phải một người thích làm người tốt nhưng lại không làm được như ta.



- Phương Giải! Ta chết đi, thành quỷ cũng không bỏ qua ngươi. Nếu có kiếp sau, ta muốn chém ngươi thành trăm mảnh!



- Đợi ngươi làm quỷ đã rồi nói sau…mặt khác, đừng nói với ta kiếp này kiếp sau làm gì. Ta còn biết những thứ đó hơn cả ngươi. Huống chi, cho dù có kiếp sau, chẳng qua là ta giết nhiều thêm một người mà thôi.



Phương Giải đâm dao găm vào tim Lục Âu, sau đó xoắn mấy cái.



- Hẹn gặp lại…mặt khác nói cho ngươi biết, những tin tức mà ngươi nói cho ta, ta đều không biết. Trong tay ta cơ hồ không có một thông tin nào về La Diệu.



Hắn thu hồi dao găm, sau đó nện một quyền xuống mặt đất. Ầm, một cái hố to xuất hiện trên mặt đất. Sau khi tung ra liên tiếp ba quyền, nhìn hố đất kia thấy đã đủ lớn, hắn liền bỏ thi thể của Lục Âu vào trong đó, rồi lấp đất lại:



- Nhập thổ vi an đi…đây là việc duy nhất mà ta có thể làm cho ngươi.