Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 103 : Ngoan, ở ngoài trời mới thú vị

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


“Không cảm thấy.”



Giọng Hoắc Kỷ Thành rất lạnh, đối mắt chim ưng không hề chớp mắt nhìn chằm chằm cô, như muốn đào một cái hố ở trên người cô.



Nhất định là cô gái nhỏ cố ý!



Tần Lạc vui sướng hưởng thụ thời gian thư thái không dễ có được này, thỉnh thoảng cũng muốn gia tăng một chút vui thú!



“Bây giờ vẻ mặt anh vô cùng cứng ngắc, độ cong khóe môi nên giơ lên thích hợp.”



Nghe được giọng cô chế nhạo nói, Hoắc Kỷ Thành cũng giận dễ sợ, cô nhóc đáng chết đúng là càng ngày càng to gan lớn mật rồi!



Mắt thấy sắc mặt của người đàn ông càng ngày càng đen, cũng cách mình càng

ngày càng gần, Tần Lạc không kịp chờ đợi lại muốn né ra.



Nhưng

không cẩn thận dẫm lên làn váy, đồngthời bất ngờ khiến cô không kiềm hãm được ngã về phía trước, cũng may là Hoắc Kỷ Thành nhanh tay nhanh mắt

xông tớ đỡ được.



“A --”



Hoắc Kỷ Thành bế cô lên, “Còn dám chạy loạn hay không?”



Tần Lạc dứt khoát buồn bực không thèm lên tiếng, quyết làm đà điểu.



“Hả? Lúc này lại không lên tiếng?”



“......”



“Lần sau không thể viện cớ này nữa!”



“......”



Tần Lạc nói thầm trong lòng: Đại Ma Vương đúng là thiếu hụt nghiêm trọng phương diện tình thú!



Hoắc Kỷ Thành trực tiếp đè cô ở trên lan can, giọng đẹp giống như tiếng trời, “Rất thích nhìn cảnh đêm sao?”



Tần Lạc gật đầu, “Anh không cảm thấy từ đây nhìn xuống cảnh đêm của thành phố D rất đẹp sao?”



Hoắc Kỷ Thành nhìn sang ánh mắt của cô, cũng không có nhìn thấy cảnh đêm có

gì đẹp tới thế, có lẽ là anh thấy được quá nhiều, đã không có cảm giác

rồi......



“CẢnh đêm thành phố D không tính là rất đẹp.”



Tần Lạc bĩu môi, “Đó là đương nhiên! Mỗi thành phố đều có cảnh đêm không giống nhau, mỗi người mỗi vẻ thôi.”



Khóe môi Hoắc Kỷ Thành khẽ nhếch, tiếng khàn khàn trầm lắng, “Ngoan, nếu

cảnh đêm xinh đẹp như vậy, chúng ta có nên làm một chút chuyện có ý

nghĩa không?”



Anh kéo dài âm cuối giống như uống rượu bồ đào càng thêm hấp dẫn.



Tần Lạc lập tức có loại cảm giác miệng đắng lưỡi khô......



Chỉ nghe xoạt một tiếng --
Cô biết tối nay chạy không thoát rồi, tình nguyện đi phòng khách sạn, cũng không nguyện ý lộ thiên ở trên ban công, mặc dù những lời vừa rồi do cô nói bừa, nhưng trong lòng vẫn sẽ có chút lo lắng......



Hoắc Kỷ Thành đột nhiên bị cô nói sang chuyện khác, tròng mắt đen híp lại, cũng biết cô gái nhỏ này định đánh chủ ý gì!



“Đi về phòng cũng được, nhưng em phải đồng ý với anh một điều kiện.”



“Điều kiện gì?”



Tần Lạc chỉ sợ là điều kiện bất bình đẳng hay là điều kiện khuất nhục gì đó



Hoắc Kỷ Thành lạnh nhạt mở miệng, “Một ngày nào đó anh cần, em phải trở thành người nữ thân cận với anh một ngày.”



Nghe đến đó, Tần Lạc thiếu chút không thể nhịn được nói tục, người đàn ông

khốn kiếp vài phần lại còn đặc biệt háo sắc? Lại còn phải làm người nữ

thân cận với anh một ngày?



“Từ thứ hai đến thứ sáu em phải đi làm, hai ngày cuối tuần còn phải phụ đạo Anh ngữ cho Tiểu Tinh.”



Cô cố ý nói như vậy, cũng là muốn từ chối.



Hoắc Kỷ Thành sẽ không cho cô cơ hội này, “Thời gian từ thứ hai đến thứ sáu

do anh định đoạt, sau này thời gian đi công tác một mình với anh còn

nhiều, không phải nóng nảy.”



Tần Lạc gần như lảo đảo sắp ngã xuống đất, cô sốt ruột lúc nào? Con mắt nào của Đại Ma Vương thấy cô sốt ruột?



Mẹ nó!



Bây giờ cô hoàn toàn ngổn ngang trong gió rồi!



“Em”



Suy nghĩ một chút, câu nói kế tiếp vẫn đành phải nhịn, dù sao Đại Ma Vương

cũng là người lãnh đạo trực tiếp của mình, huống chi đàn ông cũng cần

mặt mũi



Tròng mắt đen của Hoắc Kỷ Thành hơip hịp lại, “Như thế nào?”



Tần Lạc chỉ có thể gật đầu trái lương tâm, tươi cười rạng rỡ, “Lãnh đạo ngài định đoạt.”



Hoắc Kỷ Thành đưa tay nhéo hai cái lên mặt cô, “Nói chuyện không cần âm

dương quái khí! Đừng cho là anh không biết tâm tư của em!”



Tần Lạc lè lưỡi trong lòng, chẳng lẽ Đại Ma Vương còn có thuật độc tâm hay sao?



Ngay sau đó ngoan ngoãn đáp: “Em biết rồi.”



Lúc này Hoắc Kỷ Thành mới hài lòng, “Rất tốt.”



Trở về phòng, Tần Lạc đã bị ngay tại cửa



Nhiệt độ bên trong căn phòng nhanh chóng tăng lên, che đi một tầng sắc thái kiều diễm.



Ngay cả ánh trăng ngoài cửa sổ, cũng phải xấu hổ trốn vào phía sau tầng mây.