Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 112 : “Tai họa bất ngờ” bay tới

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Tần Lạc trong lúc vô tình lật xem tin tức Weibo, thì phát hiện mình lại lên trang hót, mặc dù không có chỉ tên nói họ của cô, nhưng người ngụ ý

trên tin tức rõ ràng là cô...



Thật sự “Tai họa bất ngờ” bay tới không giải thích được!



Cô thật sự không nghĩ ra làm sao vạch trần chuyện này, rốt cuộc là ai vẫn gây khó dễ với cô!



...



Đường Triều vẫn không liên lạc được với Hoắc Kỷ Thành, khó tránh khỏi có chút sốt ruột, Tần Lạc là người phụ nữ của A Thành, lẽ ra việc này do cậu ấy quản.



Nhưng không thể phớt lờ nếu để mặc cho tình hình tiếp tục phát triển, chỉ biết càng ngày càng nghiêm trọng...



Càng nghĩ, anh ta chỉ có thể gọi điện thoại, để cho quản lý tuyên bố sự việc này cùng nhờ bạn bè giúp xóa tin tức, nếu không thì Tần Lạc thật sự trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.



Đường thiếu ra mặt, hiệu suất làm việc tự nhiên kinh người, dường như không tới một ngày, tin

tức về nhân viên tập đoàn Đế An bị thương nằm bệnh viện Kiêu Dương ở

trên mạng hoàn toàn tiêu thất.



Sạch sẽ, không lưu lại một chút dấu vết nào.



Sau khi Hoắc Kỷ Thành nhìn thấy tin nhắn của Đường Triều, trước tiên cho

trợ lý Trình Sâm: “Nhanh chóng đi điều tra chuyện gì xảy ra!”



Trình Sâm lập tức nhận lệnh: “Thuộc hạ đi làm ngay.”



Sau khi dặn dò xong, sắc mặt Hoắc Kỷ Thành âm trầm, khủng bố nói không nên lời...



Lần này, anh sẽ không bỏ qua cho người khởi xướng!



Mới vừa cúp điện thoại không bao lâu, điện thoại trong nhà bên kia đã gọi

đến: “A Thành, ba vẫn rất tin tưởng năng lực làm việc của con, nhưng lần này con làm cho ba có chút thất vọng, mới chút chuyện liền đến tai mọi

người đều biết, còn bị truyền thông trắng trợn đưa tin, ầm ĩ nhân viên

trong tập đoàn, đây không phải tác phong của con!”



Sau khi Hoắc

Kỷ Thành biết chuyện này đã đoán được ba sẽ gọi điện thoại cho mình, bên anh cả với anh hai kia đang lo không bắt được nhược điểm của mình.



Lần này, coi như tâm nguyện của bọn họ đã đạt được rồi.



“Ba, việc này là con lơ là, con sẽ xử lý hết.”



“Xử lý! Mặc dù tên nhóc con nhàhọ Đường kia đã giúp con, nhưng lần này

lại làm trở ngại cho con! Nó cho rằng hủy tất cả tin tức thì giải ổn

thoả sao? Lá gan nó cũng không nhỏ! Êm đẹp gặp phải một việc như vậy,

các con còn trẻ, thích chơi đùa, chúng ta làm trưởng bối cũng có thể lý

giải, hễ làm chuyện phải nắm giữ một mức độ!”



Ộng cụ nghiêm túc nói, hiển nhiên không hài lòng lần này đứa con trai nhỏ xuất hiện chỗ sơ hở.



Hoắc Kỷ Thành biết lòng tốt của bạn tốt, lại chỉ có thể nhịn, lúc này ba

đang nổi nóng, nếu mình nói thật với ông Tần Lạc là người phụ nữ của

mình, chỉ sợ họa vô đơn chí...



Thôi, chỉ có thể sau bàn lại.



“Ba nói rất đúng, con nhớ rồi.”



“Nhớ kỹ thì tốt! Biểu hiện bên anh cả với anh hai con gần đây không tệ, con đừng làm cho ba quá thất vọng.”



“Vâng, A Thành ghi nhớ.”



“Mấy ngày nay con ở Manhattan tham gia bất kỳ hoạt động gì tốt nhất mang

theo cô nhóc Giang Ánh Tuyết đi, cụ thể nên làm như thế nào thì không

cần ba dạy cho con!”



“A Thành hiểu rõ.”
Hoắc Kỷ Vĩ không dám tin nhìn thoáng qua con trai, vô cùng vui vẻ nói: “Là

con bé? Xem ra lần này ba thật không chọn lầm vợ cho con!”



Được ba khen, đương nhiên Hoắc Cẩm Dương vui vẻ: “Ba, người không trách con?”



Hoắc Kỷ Vĩ cười nói: “Sao lại trách con? Việc này làm quá đúng! Cẩm Dương

con tìm được một nàng dâu tốt! Ba có đề nghị này cho con, gạo nấu thành

cơm sớm một chút! Như vậy ông nội con sẽ không ngăn cản các con kết

hôn.”



Trong lòng Hoắc Cẩm Dương biết rõ: “Ba, con đã biết.”



Hoắc Kỷ Vĩ vỗ vỗ bả vai con trai: “Một khi kết hôn trước chú ba con, thì đối với tương lai phát triển con đều mới có lợi. Hơn nữa, cứ như vậy khả

năng chú ba con với Giang Ánh Tuyết không kết hôn được.”



Hoắc Cẩm Dương nhất thời nói kế hoạch của mình cho ba: “Ba, ý Ánh Thần là muốn phá hoại tình cảm chị hai cô ấy với chú ba.”



Hoắc Kỷ Vĩ vộ mạnh đùi: “Chủ ý này hay! thật sự Ánh Thần muốn giúp ba!”



Trong lòng Hoắc Cẩm Dương vui rạo rực, không cần nói ra có bao nhiêu vui vẻ.



So sánh với con cả nhà họ Hoắc đang nói chuyện vui vẻ, thì không khí ở nhà con thứ hai Hoắc Kỷ Nghiệp ngưng trọng, cô ba khuyên nhủ Hoắc Kỷ

Nghiệp: “Anh hai, em thấy việc này tám phần là bên nhà anh cả giở trò

quỷ, làm như vậy anh ta có lợi nhất!”



Hoắc Kỷ Nghiệp thở dài: “Đoán thì có ích lợi gì? Không có chứng cứ xác thực!”



Hoắc Kỷ Lan cũng không có biện pháp khác tốt hơn: “Thật ra em muốn nói,

chúng ta cũng không phải không có cơ hội, nhóc con Thái Vi kia luôn luôn có chủ kiến, cũng lanh lợi, con bé vừa mới tốt nghiệp năm nay thì nhận

lời mời từ một vị luật sư nổi tiếng ở Sở Sự Vụ làm trợ lý, tiền đồ mở

rộng!”



Hoắc Kỷ Nghiệp vẫn không hài lòng: “Này có ích lợi gì? Về

sau nó chỉ có thể trở thành luật sư nổi tiếng, cũng không thể trở thành

người thừa kế tập đoàn Đế An.”



Hoắc Kỷ Lan lại nói thêm: “Sao lại vô dụng? Đến lúc đó Thái Vi có thể tiến vào bộ phận pháp vụ của công ty chúng ta!”



Hoắc Kỷ Nghiệp cũng không vui vẻ: “Bộ phận pháp vụ cũng không phải chuyện gì tốt, anh vốn muốn bây giờ để cho con bé tiến vào bộ phận pháp vụ, nhưng chính con bé không muốn, muốn đi theo công ty luật sư Đỉnh Phong.”



Hoắc Kỷ Lan lặp lại nói: “Luật sư Đỉnh Phong?”



Hoắc Kỷ Nghiệp liếc mắt nhìn em gái một cái: “Sao? Em cũng biết?”



Hoắc Kỷ Lan chợt nhớ tới: “Anh hai, anh hồ đồ rồi! Anh có biết tập đoàn Cố thị không?”



Hoắc Kỷ Nghiệp gật đầu: “Đương nhiên biết, tập đoàn Cố thị vẫn là đối thủ

cạnh tranh mạnh nhất với tập đoàn Đế An chúng ta, hơn nữa tiền tài nhà

họ Cố, vài năm nay phát triển rất tốt, là công ty mới nổi ở thành phố A

chúng ta.”



Hoắc Kỷ Lan mặt mày hớn hở: “Không sai! Người sáng lập công ty luật sư Đỉnh Phong là đứa con thứ năm nhà họ Cố Cố Nam Châu,

chân thật thực sự của anh ta ít có người biết, em trong lúc vô tình thám thính biết được.”



Lúc này Hoắc Kỷ Nghiệp mới cảm thấy hứng thú:

”Thật sao? Ý của em là nếu Thái Vi có thể gả cho Cố Nam Châu, vậy chúng

ta liền có hi vọng hả?”



Hoắc Kỷ Lan tươi cười rạng rỡ: “Đúng! Em

đoán rằng Thái Vi cũng ngưỡng mộ danh tiếng Cố Đại Luật Sư đã lâu mới

kiên trì muốn đi.”



Nhất thời tâm tình Hoắc Kỷ Nghiệp rất tốt: “Thật tốt quá!”



Hai người lại thấp giọng thương lượng một phen.