Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 113 : Đau lòng rời đi

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Sáng sớm, thành phố A bị tin tức Hoắc Tứ thiếu với Nhị Tiểu Thư nhà họ Giang làm cho bùng nổ, hai người thân mật tay trong tay tham dự tiệc tối giới thương mại thượng lưu Manhattan, nghiễm nhiên là một đôi trời đất tạo

nên!



Tin tức này vừa ra, thì làm cho vẽ mặt của Giang Ánh Thần

hung ác, cô ta làm sao cũng không thể nghĩ tới chị hai sẽ không để ý lời của mình nói với chị ta, mà bay đi Manhattan hợp lại với Hoắc Kỷ Thành

để phá vỡ tin đồn!



Thật đúng là không tầm thường!



Xem ra

chú ba Cẩm Dương không thể khinh thường, anh ta có thể nắm được điểm chị hai thương anh ta mà lợi dụng, đủ để chứng minh tâm tư anh ta kín đáo,

trước mắt sẽ không tùy tiện trở mặt với chị hai...



Kế hoạch không thực hiện được, trong lòng cô ta khó tránh khỏi có chút khó chịu.



Hoắc Cẩm Dương an ủi: “Còn nhiều thời gian, chúng ta vẫn còn cơ hội.”



Giang Ánh Thần mím môi: “Tuy nói như vậy, nhưng vẫn phải đề phòng, ngộ nhỡ

chú ba anh không chịu được áp lực của ông nội anh mà đồng ý kết hôn với

chị hai em? Như vậy tình cảnh của chúng ta sẽ nguy hiểm.”



Hoắc Cẩm Dương nhíu mày, nếu chú ba thật sự làm vậy, thì toàn bộ kế hoạch của mình sẽ rối loạn...



Hai người đều có tâm tư, tâm tình rất phức tạp.



...



Tâm tư phức tạp còn có Tần Lạc, buổi sáng tỉnh lại mở điện thoại di động ra thì thấy được tin tức ân ái nhưng lại phách lối này, trong lòng cô rất

không có mùi vị,



Chẳng lẽ đây là nguyên nhân mấy ngày nay Đại Ma Vương không quan tâm đến mình?



Anh vừa tốt với mình như vậy, cưng chiều hết sức, vừa thân mật khoác tay

tham gia tiệc tối với những người phụ nữ khác, lại còn để cho truyền

thông đưa tin trắng trợn...



Anh không sợ mình nhìn thấy mà đau lòng sao?



Không có biện pháp tiếp tục nghĩ tiếp, Tần Lạc ấn chặt ngực, chỉ cảm thấy

đau, cuộc sống! Luôn luôn thích trêu đùa người ta một chút.



Một mặt thì ngọt ngào mặt sau nhất định là một cái chày gỗ...



Sau khi ngọt qua thì cho người ta hiểu được cái gì là đau...



Cô rầu rĩ nhìn chân mình, bác sỹ nói còn phải mấy ngày nữa mới có thể

xuống giường đi lại, chết tiệt! Cô chỉ có thể mỗi ngày nằm ở trong này

chuyện gì cũng không làm được sao?



Trong lúc này, cảm xúc khổ sở ở trong lồng ngực không ngừng tang thêm, giống như tùy thời muốn tràn ra ngoài.



Tần Lạc rất hận bản thân chỉ có thể nằm không thể tùy ý đi lại như vậy, tại sao hết lần này đến lần khác phải ở lúc này bị thương?
mới của con.”



Hoắc Gia Tinh mím miệng nhỏ giọng nói, khuôn mặt nhỏ nhắn vo thành một nắm, dường như rất không vui.



Hoắc Kỷ Thành hỏi ngược lại: “Vậy Tiểu Tinh hi vọng ai làm mẹ mới của con?”



Mắt Hoắc Gia Tinh sáng lên: “Đương nhiên là chị! Con thích chị nhất!”



Hoắc Kỷ Thành biết con trai sẽ nói như vậy, xem ra thật sự có tình mẹ con, một chút cũng không giả được.



“Ừ, Tiểu Tinh yên tâm, ba nhất định sẽ thỏa mãn nguyện vọng của con.”



“Thật không? Chúng ta phải ngoéo tay! Nếu ba dối gạt con thì sẽ không được gặp Tiểu Tinh nữa!”



Hoắc Gia Tinh hừ hừ, hiển nhiên rất xem trọng việc này.



Hai ba con đang trò chuyện, cửa phòng Hoắc Gia Tinh bị đẩy ra, là Phương Lệ Hoa, bà thấy cháu trai bảo bối cùng con trai chat webcam thì đi qua:

”Tiểu Tinh nhanh đi ngủ, bà nội có lời muốn nói với cha con, có được

không?”



Hoắc Gia Tinh bĩu môi: “Được rồi! Ba ngũ ngon!”



Hoắc Kỷ Thành cũng nói “Ngủ ngon”.



Hoắc Gia Tinh được một tấc lại muốn tiến một thước nói: “Con muốn hôn ngủ ngon.”



Sắc mặt Hoắc Kỷ Thành đen lại, hiển nhiên có chút không quen, Phương Lệ Hoa biết cá tính con trai, vội vàng hôn trên gương mặt trắng nõn cháu trai

một cái: “Ngoan Tiểu Tinh, ngủ...!”



Hoắc Gia Tinh không vui liếc mắt nhìn ba một cái, sau đó không tình nguyện đắp chăn ngủ.



Lúc này Phương Lệ Hoa mới lấy di động đi ra ngoài: “A Thành, Tần Lạc là cô giáo con mời dạy tiếng Anh cho Tiểu Tinh phải không?”



Hoắc Kỷ Thành nhíu mày: “Mẹ, sao mẹ đột nhiên hỏi cái này?”



Phương Lệ Hoa hạ giọng: “Con thành thật nói cho mẹ, con với Tần Lạc kia có

quan hệ không minh bạch gì không? Nếu không sao cô ấy có thể ở lại bệnh

viện Kiêu Dương?”



Hoắc Kỷ Thành có chút đau đầu: “Mẹ suy nghĩ nhiều rồi.”



Phương Lệ Hoa lại nói: “Chỉ mong là mẹ suy nghĩ nhiều! Mặc kệ con ở bên ngoài

có bao nhiêu phụ nữ, có thể lấy cũng chỉ có thể là Giang Ánh Tuyết, cô

ấy mới đúng vợ tương lai thích hợp nhất với con.”



Hoắc kỷ thành phiền nhất nghe đến mấy cái này, giọng nói có chút không kiên nhẫn: “Mẹ, con biết rõ.”



Phương Lệ Hoa tiếp tục nhắc nhở: “Mẹ biết con không thích nghe, nhưng mẹ cũng

là vì tốt cho con, một nhà anh cả con như hổ rình mồi mơ ước vị trí của

con, chúng ta không thể không phòng.” ()