Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 120 : Một nhà ba người đi nghỉ bờ biển

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Khi trở về biệt thự, Hoắc Gia Tinh đang ở trong phòng ngủ say, hiển nhiên ngủ ngon một đêm.



Hoắc Kỷ Thành vốn muốn ngủ chung với Tần Lạc, lại bị cô đẩy khỏi phòng, "Không muốn! Anh ngủ cùng Tiểu Tinh đi, khi bé tỉnh lại nhìn thấy anh nhất định sẽ rất vui vẻ."



Trong lòng Hoắc Kỷ Thành chợt ấm áp: "Anh nghĩ, buổi sáng khi bé mở mắt ra thấy chúng ta đều ở đây sẽ càng vui vẻ hơn."



Trong đầu Tần Lạc không nhịn được mơ mộng hình ảnh một nhà ba người, trên mặt hiện lên chút thẹn thùng, cô rất thích Tiểu Tinh, cũng mong muốn coi bé làm con trai mình mà yêu thương, nhưng nếu như bây giờ ở trước mặt bé ngủ chung với Hoắc Kỷ Thành. . . 



Khẳng định không được tốt!



"Đừng ồn ào! Em mệt muốn chết, anh nhanh đi ngủ đi!"



Tần Lạc nói xong thì chuẩn bị đóng cửa, từ buổi chiều hôm qua Hoắc Kỷ Thành thổ lộ với mình đến bây giờ, hai người đã tiến triển rất nhanh...



Cô cảm thấy phải thả chậm tiết tấu một chút, nếu không thì quá nhanh giống như đang nằm mơ vậy...



...



Buổi sáng hôm sau, Hoắc Gia Tinh mở mắt ra thì thấy ba ngủ ở bên cạnh không cần nói ra có bao nhiêu vui vẻ, lại còn hưng phấn hỏi: "Ba, tối hôm qua không phải ba với chị ra ngoài hẹn hò sao? Hai người vui vẻ chứ?"



Hoắc Kỷ Thành vuốt mắt còn buồn ngủ, tối hôm qua ở trên sàn tàu thật sự ngủ không được ngon! Lúc này muốn ngủ cũng...



Giọng anh khàn khàn nói: "Ừ, có con cổ vũ ba mang người ta đi ra ngoài chơi không phải là vì mục đích này?"



Hoắc Gia Tinh cười đến hai mắt cong cong: "Hì hì... Vậy ba nhất định sẽ không cưới dì Giang! Con không thích dì ấy!"



Hoắc Kỷ Thành lắc đầu: "Sẽ không."



Hoắc Gia Tinh lập tức vui vẻ không thôi: "Nha nha! Thật tốt quá! Ba nhất định phải cố gắng theo đuổi chị đến tay, ngoại trừ chị ấy, con không muốn bất kỳ ai trở thành mẹ mới của con!"



Mặc dù lời con trai nói ngây thơ chất phác, nhưng Hoắc Kỷ Thành lại cảm nhận được bé thật sự rất thích Tần Lạc, nhất định trong đó có một phần nguyên nhân rất lớn là vì bé với Tần Lạc là mẹ con ruột thịt...



Không có đứa bé nào không thích mẹ ruột mình?



Nghĩ đến đây, anh càng thêm kiên định suy nghĩ của mình.



"Ừ, ba nhất định sẽ thực hiện nguyện vọng của con."



Nghe được lời ba khẳng định, Hoắc Gia Tinh vui vẻ thiếu chút nữa từ trên giường nhảy xuống, bổ nhào đến trên mặt ba hôn một cái.



"Ba, con càng ngày càng thích ba!"



"A...? Trước kia con nói thích ba đều là giả?" Hoắc Kỷ Thành nheo mắt lại.



Hoắc Gia Tinh vội vàng cọ qua làm nũng: "Nào có! Con vẫn là tiểu tâm can của ba!"



Hoắc Kỷ Thành không thể không bội phục công lực làm nũng của con trai, điểm ấy tuyệt đối không giống mình, mẹ nói tính tình anh trước đây cao ngạo lạnh lùng, không bằng một nửa Tiểu Tinh sẽ làm nũng, nhõng nhẽo...



Trước kia anh ít ỏi chú ý những phương diện này của con trai, bây giờ nghĩ lại, phần nhiều là di truyền từ người phụ  nữ kia.
Tần Lạc đảo tròn mắt: "Ưm... Em còn chưa nghĩ ra, chờ em sau khi nghĩ xong sẽ nói cho anh, trước để dành."



"Không được!"



"Anh... Không phân rõ phải trái!"



"Vừa rồi không nói để dành."



"Cũng không nói không thể để dành!"



"Anh quyết định!"



"Bây giờ em không nghĩ ra được làm sao bây giờ?"



"Hừ! Vậy coi như không có gì!"



"Không được!"



"Quá hạn không chờ đợi."



Tần Lạc nghiến răng thấy dáng vẻ Hoắc Kỷ Thành bá đạo, vắt hết óc tự hỏi.



"Sau khi trở về em muốn về công ty đi làm, mặt khác, ở công ty hai ta vẫn duy trì quan hệ cấp trên với cấp dưới, không cần có quá nhiều tiếp xúc."



"Không được!"



Hoắc Kỷ Thành không chút suy nghĩ quyết đoán cự tuyệt.



Tần Lạc lập tức không phục: "Vừa rồi anh còn nói sẽ không đổi ý! Bây giờ lại ầm ĩ là sao?"



Hoắc Kỷ Thành đen mặt nhìn cô: "Đổi cái khác."



Tần Lạc dứt khoát ăn vạ: "Em chỉ nghĩ đến cái này."



"Đổi!"



"Này! Anh sao lại như vậy? Người ta đi làm mỗi tuần lễ còn được nghỉ hai ngày? Tại sao em không thể có thời gian nghỉ ngơi?"



"Không được là không được!"



"Anh nói không giữ lời! Tiểu nhân!"



Tần Lạc buồn bực mắng.



Hoắc Kỷ Thành bất vi sở động: "Bây giờ anh cho phép em nói lại."



Giọng nói của anh giống như đặc biệt ban ân, Tần Lạc nghe mà nổi trận lôi đình, hỗn đản! Nói đi nói lại chính là Đại Ma Vương bá đạo chuyên quyền!