Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 121 : Bị con trai bắt gặp

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Tần Lạc không vui trừng mắt với anh: “Hừ! Dựa vào cái gì tất cả phải nghe theo anh!”



Hoắc Kỷ Thành bá đạo tiến lên một bước ôm eo của cô: “Anh nói đúng, đương nhiên phải nghe anh.”



Tần Lạc nắm quả đấm nện anh, bây giờ anh chỉ biết khi dễ mình!



Biết rõ chân mình bị thương còn chưa khỏe hẳn, không thể tùy ý đẩy anh ra, thật sự là hơi quá đáng!



“Dù sao anh chính là điển hình chỉ cho quan đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn!”



Tần Lạc buồn bực lên án.



Cô vừa dứt lời, đã bị giọng nói trẻ con của Tiểu Tinh nối tiếp: “Ba, ba ôm chị làm chuyện xấu hổ sao?”



Tần Lạc nhất thời đỏ bừng cả khuôn mặt...



Hoắc Kỷ Thành ho nhẹ một tiếng, không ngờ con trai nhanh như vậy đã trở lại: “Chị ngã sấp xuống, ba có lòng đỡ cô ấy.”



Hoắc Gia Tinh có vẻ đăm chiêu gật đầu: “Đúng rồi, vừa rồi chị nói chỉ cho phép quan đốt lửa, không cho dân chúng thắp đèn là có ý gì?”



Tần Lạc có một chút xấu hổ, này phải giải thích thế nào?



Một là đối với một bé trai năm tuổi...



“Ạch...”



Ngay lúc cô rầu rĩ, Hoắc Kỷ Thành mở miệng: “Tiểu Tinh, không phải mới vừa rồi con nói muốn nhặt vỏ ốc à? Ba cùng đi với con.”



Hoắc Gia Tinh không quên Tần Lạc: “Vậy còn chị?”



Tần Lạc nói tiếp: “Bác sỹ nói chị cần nghỉ ngơi, chị muốn đi nằm.”



Hoắc Kỷ Thành nhìn cô một cái: “Nằm lâu nghĩ xem muốn đi đâu thì gọi điện thoại cho anh.”



Tần Lạc gật đầu: “Ừ.”



Sau khi đợi hai ba con rời khỏi đây, Tần Lạc tựa vào trên ghế ngoài ban công, cô không thích một mình ngốc ở trong phòng, cảm thấy rầu rĩ không thoải mái.



Trên ban công tầm nhìn rộng, có thể thấy một vùng biển màu xanh rộng lớn, còn có thể nghe thấy tiếng sóng biển vỗ mãnh liệt, không cần nói ra có bao nhiêu dễ chịu!



*****



Một nhà ba người hạnh phúc nghỉ phép ở đảo Saipan, Giang Ánh Tuyết ở thành phố A chỉ biết là Hoắc Kỷ Thành đi công tác, hành tung cụ thể không rõ.
“A...! Nếu chị hai tin tưởng anh rể tương lai như vậy, thì nhất định là em đã đoán sai, nhưng mà chị hai! Phụ nữ vẫn phải để tâm nhiều hơn, nhất là người đàn ông thành công như vậy, coi như anh ta không đi trêu chọc phụ nữ, cũng có phụ nữ tre già măng mọc muốn trêu chọc anh ta!”



Lời này của cô ta ngược lại nói được lời thấm thía, Giang Ánh Tuyết coi như nghe lọt, mím môi: “Tôi biết rồi.”



Giang Ánh Thần đứng dậy: “Chị hai nghỉ ngơi sớm một chút, em trở về phòng trước.”



Tinh thần Giang Ánh Tuyết hoảng hốt gật đầu: “Ừ.”



Sau khi đợi Giang Ánh Thần rời đi, Giang Ánh Tuyết một đêm không ngủ, gọi điện thoại cho Hoắc Kỷ Thành không có người nhận máy, điều này làm cho đáy lòng cô ta càng thêm bất an...



*****



Bữa sáng hôm sau.



Giang Ánh Tuyết mới vừa xuống lầu thì thấy em gái Giang Ánh Thần đã ngồi ở bên bàn ăn, vẻ mặt cô ta lạnh nhạt chào hỏi ba mẹ, sau đó ngồi vào bên cạnh Giang Ánh Thần.



Kết quả, mới vừa ăn được một miêng bánh quẩy Giang Ánh Thần bỗng nhiên nôn khan...



Trong lúc nhất thời, ánh mắt cả nhà đều tập trung ở trên người cô ta, cô vỗ vỗ ngực: “Có thể là tối hôm qua bị lạnh.”



Mẹ Giang liếc mắt nhìn con gái một cái, đột nhiên hỏi: “Thần Thần, dì cả của con đã bao lâu không đến rồi hả?”



Vẻ mặt Giang Ánh Thần mờ mịt: “Mẹ, sáng sớm mẹ làm sao hỏi cái này!”



Ba Giang cũng trách cứ nói: “Ăn cơm!”



Mẹ Giang trừng mắt chồng một cái: “Ông không hiểu thì không nên nói lung tung! Tôi nhìn triệu chứng này của Thần Thần như là mang thai rồi!”



Bà vừa dứt lời, ánh mắt mọi người lại rơi vào trên người Giang Ánh Thần, ngay cả Giang Ánh Tuyết cũng ngây ngẩn cả người, mang thai? Em gái mang thai sao?



Ngược lại vẻ mặt Giang Ánh Thần thẹn thùng: “Mẹ, thật vậy không?”



Mẹ Giang cưng chiều nhìn về phía con gái nhỏ: “Còn nói bình thường con thông minh lanh lợi, mẹ thấy con thời khắc mấu chốt liền hồ đồ, loại chuyện này bản thân không thèm để ý sao? Dì cả đã bao lâu không có tới rồi hả?”



Giang Ánh Thần đỏ mặt: “Mẹ, người ta không có kinh nghiệm! Hình như hơn một tháng không tới rồi.”



Mẹ Giang vui vẻ không thôi: “Cơm nước xong cùng mẹ đến bệnh viện kiểm tra, nhất định là mang thai!”



Giang Ánh Thần mỉm cười: “Vâng.”



Giang Ánh Tuyết đang ở uống cháo nhưng trong lòng không có mùi vị, Giang Ánh Thần thật sự mang thai sao?