Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 122 : Thiếu chút nữa làm lộ

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Cho tới trưa, Giang Ánh Tuyết cũng có chút suy nghĩ hoảng hốt, một lúc là trong lòng lại nhớ tới chuyện Hoắc Kỷ Thành mang con trai nghỉ phép đi ra ngoài, một lúc lại nhớ tới em gái đi bệnh viện kiểm tra mang thai......



Nếu như Hoắc Kỷ Thành thật sự mang những cô gái khác và con trai đi nghỉ phép, thì sẽ là “Bé nhím nhỏ” đó sao?



Cô chợt có chút không dám tưởng tượng, sợ mình không tiếp thu nổi.



Lúc đi ngang qua chỗ lễ tân, cô ta chợt nghe mấy người Lương Tinh nhỏ giọng nói chuyện phiếm.



“Chợt có chút hâm mộ Tần Lạc rồi, lại có thể nghỉ bệnh một thời gian dài như vậy, trước không phải có nói chỉ chừng mười ngày là có thể về công ty đi làm sao?”



“Ai biết được? Có lẽ là tình trạng khôi phục không lạc quan, bác sĩ để cho cô ấy ở lại quan sát một hồi vài ngày không chừng.”



“Nói thật, công ty đúng là rất khoan dung với cô ấy.”



Mặc dù giọng của Hứa Vi nói ra rất dịu dàng, nhưng mơ hồ nghe được có chút vị chua, dư quang trong khóe mắt cô cũng liếc về phía Giang tổ trưởng đi qua bên mình.



Lương Tinh chống cằm thở dài, “Phúc lợi công ty chúng ta đúng là thật tốt! Nếu không tại sao có nhiều người tranh vỡ đầu để vào!”



Chu Thiến bĩu môi, “Phúc lợi tuy tốt, nhưng mỗi ngành cũng không giống như vậy, rất nhiều đồng nghiệp nghành khác còn hâm mộ ngành chúng ta! Nói là thường có thể tiếp xúc thân mật với lãnh đạo, cho nên mới có cửa hưởng dụng phúc lợi.”



Hưa Vi khoa trương che miệng, “U! Thấy lời nói này, cũng có thêm ý nghĩa khác?”



......



Ba người vẫn còn ở tại chỗ đó nhỏ giọng nói chuyện phiếm, Giang Ánh Tuyết đã trở lại phòng làm việc của mình, không biết vì sao, trong đầu cô ta một mực quanh quẩn lời của Hứa Vi, mặc dù Tần Lạc bị thương ở chân không giả, nhưng ở bệnh viện Kiêu Dương, còn được cho phép dưỡng tốt thân thể mới trở về đi làm.



Từ điểm đó mà nói, cô đã tại hưởng dụng thâm niên nhân viên kỳ cựu đãi ngộ.



Mà lời nói của em gái Giang Ánh Thần lại nhảy vào trong đầu của cô ta, Tần Lạc và Kỷ Thành sao? Nghĩ thế nào thì hai người này cũng không thể.....



Đường Triều cũng thừa nhận quan hệ với cô ấy, chẳng lẽ trong này còn có bí mật gì đó không muốn người biết?



Quỷ thần xui khiến, cô ta cầm điện thoại lên gọi tới bệnh viện Kiêu Dương, “Tra cho tôi một bệnh nhân tên Tần Lạc, thân thể cô ấy khôi phục như thế nào rồi? Lúc nào thì có thể xuất viện?”



Người bên kia không rõ nghi ngờ mà hỏi: “Xin hỏi cô là quan hệ thế nào với Tần Lạc?”



Giang Ánh Tuyết dứt khoát trả lời, “Cấp trên, gần đây công ty tương đối bận rộn, muốn để cho cô ấy mau chóng trở lại đi làm.”



Đối phương lập tức sáng tỏ, “Chân Tần tiểu thư khôi phục không tệ! Gần đây đang làm trị liệu phục hồi, chỉ là mấy ngày nay cô ấy có chuyện không tới, đoán chừng chắc đến một tuần là lại có thể đi làm.”



Giang Ánh Thần mẫn cảm bắt được từ then chốt, “Có chuyện không có tới? Cô ấy đi đâu? Ngay cả phục hồi rồi cũng không tới làm?”



Đối phương mỉm cười, “Cái này là ý bệnh nhân, chúng tôi không có quyền hỏi tới, hơn nữa cô ấy rời đi đã được bác sĩ chính cho phép, sẽ không ảnh hưởng sau này.”




Chuyện của Tần Lạc không chiếm được bằng chứng, trong lòng Giang Ánh Tuyết khó tránh khỏi chút khó chịu, nhưng chuyện em gái mang thai càng làm cho đầu cô ta đau không thể dứt.



Trong lòng cô ta giận dữ thầm nghĩ: Giang Ánh Thần không khỏi rất có tâm cơ! lại có thể lên xe trước rồi mua vé!



Có cái cớ này, cô ta liền có lý do gọi điện thoại cho Hoắc Kỷ Thành, để cho cô ta bất ngờ, lần này, Hoắc Kỷ Thành nhận máy rất nhanh.



“Kỷ Thành, em gái em mang thai.”



“Ừ, anh đã biết.”



“Vậy chúng ta phải làm sao? Cha anh có thể để cho họ lập tức kết hôn hay không?”



“Bọn họ muốn kết hôn cũng không ngăn được.”



“Kỷ Thành, ngộ nhỡ bọn họ kết hôn ảnh hưởng đến chúng ta thì làm thế nào?”



“Không cần lo lắng tới nhưng việc này.”



“Nhưng......”



Truyện edit duy nhất tại http:// /



“Chờ anh trở về rồi hãy nói.”



Hoắc Kỷ Thành trực tiếp chặn lại lời của cô ta..., đang chuẩn bị cúp điện thoại lại bị cô ta ngăn cản, “Kỷ Thành, tại sao anh mang Tiểu Tinh đi nghỉ phép lại không nói cho em?”



Rõ ràng trong lời của cô ta có chút uất ức.



Giọng Hoắc Kỷ Thành nói vẫn lạnh nhạt trước sau như một, “Anh không thích quá lộ liễu.”



Lời ngầm của anh chính là: Anh dẫn con trai mình đi chơi, cần thiết phải nói lại cho cô ta sao?



Giang Ánh Tuyết hơi dừng lại, chẳng lẽ trong lòng anh, chính mình chỉ là một người không đủ để so với người ngoài sao?



“Kỷ Thành, em còn muốn bồi dưỡng tình cảm với Tiểu Tinh, em tin tưởng tiếp xúc nhiều sau nhất định nó sẽ yêu thích em.”



“Em và Tiểu Tinh đã tiếp xúc không chỉ được một lần hai lần.”



Lời Hoắc Kỷ Thành thẳng thắn khiến Giang Ánh Tuyết có chút nghẹn họng, “Kỷ Thành, em...... Sẽ cố gắng nữa, Tiểu Tinh chỉ là quen không có mẹ, sở dĩ bài xích em, em đã lên mạng để điều tra, những đứa trẻ này cần rất nhiều thời gian làm bạn, nếu không về sau cứ mỗi cuối tuần em sẽ tới nhà chơi cùng với nó một ngày?”



Hoắc Kỷ Thành quả quyết cự tuyệt, “Không cần.”