Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 124 : Thế giới hai người ngọt ngào

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Mấy ngày nay Tần Lạc đều ở biệt thự nhà họ Hoắc, ban ngày có tài xế riêng đưa cô đến bệnh viện làm trị liệu, sau đó đón cô trở về.



Mỗi ngày Tiểu Tinh đều ở cùng cô, mỗi khi ở bệnh viện sẽ có người cho rằng bọn họ là mẹ con.



Ngay cả Mary cũng nói: “Tiểu Tinh vẫn chưa từng dính người như vậy.”



Tần Lạc xấu hổ cười: “Tôi cũng rất thích Tiểu Tinh, mỗi lần ở chung với bé thì có một cảm thấy duyên phận rất kỳ diệu.”



Mary có chút cảm động: “Quan hệ huyết thống mẹ con thật đúng là rất kỳ lạ.”



Tần Lạc có chút sửng sốt: “Cái gì?”



Mary lập tức biết mình nói lỡ miệng, vội vàn nói: “A...... Tôi là nói quan hệ huyết thống giữa mẹ con rất kỳ diệu, không nghĩ tới giữa cô với Tiểu Tinh cũng sẽ như vậy, cảm khái một chút mà thôi.”



Tần Lạc không nghĩ nhiều, dù sao Mary là bác sỹ, cô ấy chỉ đứng ở góc độ bác sỹ nhìn chuyện này, về phần cô với Tiểu Tinh, làm sao có thể là mẹ con đây?



Liền không để ở trong lòng.



Mary thấy cô không có tiếp tục truy vấn nữa trong lòng âm thầm thè lưỡi, nếu như nói lỡ miệng thì cô có lỗi lớn...



****



Hôm nay, Tần Lạc làm xong hẹn gặp mặt với bạn cùng phòng ở đại học F Đường Từ Từ ở thư viện, hai người hàn huyên một lúc sau thì đi vào tra tư liệu của mình.



Mỗi khi cần đi thư viện, Tần Lạc đều coi trọng thư viện ở trường học cũ, sách bên trong trên cơ bản cần gì đều có, muốn tra cái gì đều có, hơn nữa quen thuộc, còn có thể cùng bạn cùng phòng đại học hẹn gặp...



Thời gian ở thư viện dường như đặc biệt nhanh, Tần Lạc trong lúc vô tình nhìn ngoài cửa sổ một cái, thấy bây giờ đã muộn, vội vàng lấy điện thoại di động từ trong túi xách ra, phía trên thậm chí có năm cuộc gọi nhỡ của Hoắc Kỷ Thành.



Trong lòng cô thầm nghĩ không xong! Hôm nay Tiểu Tinh được bà nội đón đi, Hoắc Kỷ Thành hẹn buổi tối ăn cơm cùng cô...



Đây tính là cuộc hẹn ý nghĩa giữa bọn họ...



Không kịp suy nghĩ nữa, cô vội vàng tạm biệt với Đường Từ Từ: “Từ từ, mình có chút việc đi trước! Lần sau mời cậu ăn cơm!”



Đường Từ Từ hiểu rõ phất tay: “ok!”



Cô cảm thấy được, Lạc Lạc đang yêu...



Tần Lạc từ thư viện gọi điện thoại cho Hoắc Kỷ Thành.



Kêu thật lâu, đầu kia mới chậm rãi nhận nghe.



“Em vừa mới ở thư viện trường đại học F tra tư liệu, điện thoại để chế độ im lặng để ở trong túi, không phải cố ý không nhận điện thoại của anh!”



Tần Lạc vội vàng giải thích nói, không hy vọng tạo thành hiểu lầm không cần thiết.



“Không phải hẹn buổi tối cùng ăn cơm sao?”



“Thư viện quá an tĩnh, hơn nữa trong quá trình tra tư liệu rất dễ dàng quên thời gian...”



“Già mồm át lẽ phải!”



“Nào có! Người ta nói đều là sự thật...”



“Ừ hừ!”



“Em đã đến cửa trường học, em trực tiếp gọi xe đi?” Tần Lạc cố ý nói sang chuyện khác.



“Để anh bảo Đại Vệ qua đón em.”



“Không cần phiền toái như thế.”



“Chân em bây giờ mới vừa khỏi, không nên đi đường nhiều.”



“Ưm...”



Nghe đến đó, trong lòng Tần Lạc ngọt ngào, thì ra anh quan tâm mình như vậy...



Ngay sau đó nói: “Vậy em đi từ từ.”



“Ừ, tìm một chỗ ngồi chờ anh cũng được.”




Hoắc Kỷ Thành định tắm rửa cùng cô, nhưng nhìn thấy bồn tắm lớn phủ đầy cánh hoa tươi kia, nhất thời không muốn tắm rửa.



“Không thể quá nửa giờ!”



“Nhưng... em muốn nhiều ngâm nước lâu một chút, ai, ôi!”



“Ngâm nước lâu làm làn da sẽ nhăn.”



“Em sẽ không ngâm nước lâu.”



“Không được thương lượng, trong nửa giờ phải ra ngoài!”



Hoắc Kỷ Thành nghiêm mặt đi đến một gian phòng tắm khác, đêm nay rất không dễ dàng con trai không trở về, anh đương nhiên phải quý trọng cơ hội thật tốt.



Tần Lạc thè lưỡi với bóng lưng anh rời đi, thật sự là quỷ bá đạo chán ghét!



...



Trong phòng tắm.



Tâm tình Tần Lạc sung sướng đùa bỡn cánh hoa nổi ở trên mặt nước, khóe miệng không nhịn được ngâm nga tiếng hát, thật sự là một hưởng thụ!



Cô ngửa thân thể dựa vào, làm cho những cánh hoa xinh đẹp này tùy ý dán lên làn da mình, cô hận không thể cầm điện thoại vào chụp tấm hình cho tiểu ưu nhìn một chút.



Nhất định cô ấy tức giận đến giậm chân!



Nửa giờ sau, cả người cô phiếm phấn hồng từ trong phòng tắm đi ra, quấn tóc ướt cố ý lúc ẩn lúc hiện ở trước mặt Hoắc Kỷ Thành.



Cả người Hoắc Kỷ Thành bốc hỏa nhìn cô: “Làm loạn nữa tối nay anh sẽ làm em ngay ở trên cửa!”



Tần Lạc bị lời nói khí phách rét lạnh của anh làm cho sợ “Bịch” một cái vọt vào phòng tắm sấy tóc, cố ý ở bên trong lề mề gần 20 phút mới ra ngoài.



Lúc đi ra trên mặt còn đắp một mặt nạ tảo biển màu đen.



Hoắc Kỷ Thành vừa ngẩng đầu thiếu chút nữa bị hù dọa, ánh mắt lạnh lùng nhìn cô: “Rửa mặt cho anh!”



Tần Lạc lui về sau một bước: “Đây là mặt nạ tảo biển, vô cùng bổ sung nước, sau khi đắp xong khuôn mặt sẽ trơn mềm, không tin em đắp cho anh một cái?”



Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng nghiêm mặt nhìn cô, lại gọi tên đầy đủ của cô: “Tần Lạc!”



Tần Lạc bĩu môi: “Em chỉ có ý tốt! Anh nhìn đàn ông Hàn Quốc đều đắp mặt nạ! Đây không phải chuyện mất mặt cái, chẳng lẽ anh không hy vọng làn da mình mềm mại sao?”



Mặt Hoắc Kỷ Thành hoàn toàn đen.



“Lập tức đi rửa cho anh!”



“...”



Tần Lạc chần chờ vài giây thì nhanh chóng vào phòng tắm, thật ra tối nay cô cố ý đắp mặt nạ tảo biển màu đen để hù dọa anh.



Ha ha ha ha hô hô ~



Nhìn anh tức giận thành như vậy thực vui vẻ!



Nhưng mà - -



Chuyện về sau cô liền không vui nổi, bởi vì khi người đàn ông tức giận hậu quả rất nghiêm trọng, trực tiếp hung hăng kéo cô đến trên giường, nhanh chóng che đôi môi của cô lại.



“Ưm... Chờ một chút... Trên người em rất ngứa.”



“Ngứa cũng chịu đựng cho anh!”



“Anh cảm thấy trên người em giống như có gì đó.”



“Đừng kiếm cớ với anh!”



“Không có! Thật sự rất ngứa...”



Tần Lạc giật mình cảm thấy trên người giống như có rất nhiều nốt màu đỏ khó chịu, rất ngứa.