Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 131 : Cố ý khích bác ly gián

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Khóe môi Bùi Tử Ninh chậm rãi nâng lên một chút mỉa mai, ban đầu rời đi quyết tuyệt như vậy, hôm nay lại trở về làm gì?



Còn không bằng cứ sống ở bên nước ngoài không về cho rồi.



Vĩnh viễn không thấy, thì tốt biết bao!



Cũng khiến cô khỏi phải nhớ lại chút chuyện không vui.....



Bùi Tử Ninh cũng không có đưa tay bắt tay với anh ta, chỉ là lạnh lùng đứng ở đó, vẻ mặt đạm mạc như sương, “Anh cứ gọi tôi là bác sĩ Bùi thôi.”



Một câu nói đơn giản, kéo ra quan hệ giữa bọn họ, lập tức trở nên lạnh nhạt không dứt.



Bạch Trị Đình nhìn cô gái trước mặt thật sâu một chút, chắc hẳn, cô đối với chuyện năm đó vẫn canh cánh trong lòng như cũ......



Cũng được! Là mình có lỗi với cô.



“Bác sĩ Bùi, không biết cô đến tìm tôi có chuyện gì?”



Giọng nói khiêm tốn trước sau như một, nhưng nghe vào trong lỗ tai Bùi Tử Ninh, chỉ cảm thấy cực kỳ dối trá!



“Không sao.”



Bỏ lại những lời này, Bùi Tử Ninh xoay người rời đi.



Bây giờ trong đầu cô của một mảnh rối mù, căn bản là quên muốn hỏi điều gì, xoay người rời đi, bước chân cô cũng còn không vững.



Ánh mắt Bạch Trị Đình thâm thúy nhìn bóng lưng cô rời đi, không tiếng động thở dài.



Y tá Tiểu Thiến chợt đi tới bát quái hỏi “Bác sĩ Bạch, trước kia anh và Bác sĩ Bùi quen biết sao?”



Bạch Trị Đình gật đầu, “Ừm, chúng tôi là bạn học.”



Tiểu Thiến đảo mắt lòng vòng, “Mà sao tôi lại cảm giác hình như là bác sĩ Bùi không chào đón anh vậy?”



Bạch Trị Đình nhún vai một cái, “Có thể là khi đó tôi không cẩn thận đắc tội cô ấy!”



Tiểu Thiến cái hiểu cái không gật đầu, “Ừ......”



......



Trở lại phòng làm việc, một lúc lâu Bùi Tử Ninh mới bình tĩnh lại, ngay sau đó lấy điện thoại di động ra gọi cho bạn tốt Tần Lạc.



“Lạc Lạc, cậu biết mình gặp được người nào không?”



“Người nào?”



Tần Lạc tò mò hỏi, mơ hồ cảm thấy cảm xúc của bạn tốt bên kia điện thoại có chút biến hóa, giống như bị cái gì kích thích......
Dù sao cô ta cũng là con gái, khó tránh khỏi có chút không nhịn được.



Cố Nam Châu lạnh nhạt nhìn cô ta một cái, “Cô đi trở về đi! Tôi còn đang cùng các luật sư làm việc.”



Trong lời nói không khỏi có ý uy hiếp.



Hoắc Thái Vi cắn môi, “Cố luật sư, Hoắc tổng là chú ba của tôi, tôi ở lại chỗ này có thể giúp anh.”



Cố Nam Châu còn muốn nói điều gì, Giang Ánh Tuyết cũng đã đi qua, cô ta thân mật ôm lấy bả vai của Hoắc Thái Vi, mỉm cười nói: “Cố luật sư, dù sao Thái Vi chỉ là cô gái nhỏ, xem cô ấy chăm chỉ hiếu học như vậy, không bằng cho cô ấy một cơ hội đi!”



Cố Nam Châu chỉ hơi nhướng mày, “Nếu Giang tổ trưởng đã nói như vậy, vậy hãy để cho cô ta ở lại làm trợ lý của cô.”



Dứt lời, xoay người vào phòng họp, đến nửa ánh mắt cũng không cho Hoắc Thái Vi.



Nhìn cửa phòng họp đóng lại lần nữa, Hoắc Thái Vi giận đến dậm chân.



Cô ta cảm kích liếc mắt nhìn Giang Ánh Tuyết, “Dì ba tương lai, cám ơn cô nói giúp tôi, chỉ tiếc cái đầu gỗ đó......”



Giang Ánh Tuyết nhạy cảm nhận ra cái gì, “Thái Vi, em...... Thích Cố Nam Châu?”



Trên hai gò má Hoắc Thái Vi hiện ra một chút ngượng ngùng, “Cố học trưởng vẫn luôn là tấm gương học tập của em, em muốn làm luật sư cũng bởi vì anh ấy!”



Trong lòng Giang Ánh Tuyết sáng tỏ, không trách được sau khi Hoắc Thái Vi tốt nghiệp không có lựa chọn bộ tư pháp tập đoàn Đế An, mà là tới sở luật sư Đỉnh Phong của Cố Nam Châu, thì ra là có dụng ý khác!



Ngày hôm qua mình còn muốn tác hợp Cố luật sư và Tần Lạc, xem ra kế hoạch thay đổi khó lường!



Chỉ là, một khi Hoắc Thái Vi gả cho Cố Nam Châu, Kỷ Thành lại có hai đối thủ mạnh.



Cái này không thể được!



Cô ta tuyệt đối không cho phép tình huống như thế xảy ra!



Cho nên, cô ta phải ngăn cản Hoắc Thái Vi gả cho Cố Nam Châu mới được, phải tạo nhiều cơ hội cho Cố Nam Châu và Tần Lạc.



Đồng thời, mình cũng không thể đắc tội Hoắc Thái Vi



Nghĩ tới đây, trong lòng cô ta liền có chủ ý.



“Cố luật sư quả thật không tệ! Là nhân tài rất ưu tú, ngay cả tập đoàn Đế An chúng ta cũng muốn mời nah ta tới làm bộ tư pháp.”



“Dì ba tương lai, chị sẽ giúp tôi chứ?”



Hoắc Thái Vi nháy mắt, nhìn chằm chằm Giang Ánh Tuyết.



Dĩ nhiên Giang Ánh Tuyết biết cô ta hỏi là cái gì, ngay sau đó cười nói: “Dĩ nhiên. Chỉ là, hình như Cố luật sư đã có cô gái mình thích.”