Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 153 : Suy nghĩ khác nhau

Ngày đăng: 16:04 18/04/20


Cúp điện thoại, Giang Ánh Tuyết cảm thấy cả người lạnh thấu tim, lời Hoắc Kỷ Thành giống như một con dao sắc cắm vào trong lòng cô, nhất thời máu tươi đầm đìa.



Cô ta không biết dùng cái gì để hình dung tâm tình của mình giờ phút này...



Tức giận, xấu hổ và giận dữ. . .



Mỗi một từ giống như không đủ để biểu đạt chính xác ra tâm tình không vui của cô ta giờ phút này, bỗng nhiên, cô có chút oán hận bản thân tại sao yêu một người đàn ông đã có con.



Nói cách khác cô ta phải phá hai tầng pháo đài mới có thể gả vào được cái nhà kia. . .



Ha ha!



Từ khi mình hiểu chuyện, thì cô biết mình phải kết hôn với gia đình nhà giàu có, không thể tự chủ trong hôn nhân của mình.



Sau khi về nước, thì cô vừa thấy đã yêu với Hoắc Kỷ Thành lạnh lùng kiêu ngạo, mặc dù biết anh có một đứa con trai vẫn không chùn bước.



Cô ta lại còn từng lấy hết dũng khí hỏi Hoắc Kỷ Thành, bởi vì khi đó cô ta chắc chắn tương lai mình chính là vợ duy nhất của anh, kết quả lại bởi vậy mà chọc giận anh.



Từ đó về sau, thì cô biết đây là đề tài cấm kỵ của anh, cũng không dám hỏi nhiều.



Vì thế, trong mấy ngày Hoắc Gia Tinh không thích mình, cô ta chỉ có thể vụng trộm tìm người điều tra mẹ ruột của bé là ai, nhưng luôn tra không được bất kỳ tư liệu hữu dụng gì...



Giống như người phụ nữ sinh Hoắc Gia Tinh hoàn toàn không tồn tại...



Thì cô tự suy đoán người phụ nữ kia ở trong lòng Hoắc Kỷ Thành một chút cũng không quan trọng, nếu không thì cũng sẽ không để lại bất kỳ dấu vết gì.



Thời gian lâu, thì cô ta (GAT) không còn quan tâm đến người phụ nữ kia, dù sao cô ta (mẹ của Tiểu Tinh) đã mất, cũng không uy hiếp được địa vị của mình.



Mặc dù ở đây, dựa vào thân phận của cô ta (GAT) cũng đừng muốn tranh giành với mình.



Dựa vào phần cảm giác về sự ưu việt cùng tự tin này cho đến nay, bây giờ nghĩ lại thật rất châm chọc...



Cô ta cầm lấy điện thoại di động gọi cho ba: “Ba, thân thể con không thoải mái, có thể hôn lễ của em gái không có cách nào tham dự.”



Ngược lại ba Giang rất thương con gái thứ hai: “Buổi sáng không phải còn rất tốt sao?”



Giang Ánh Tuyết chỉ có thể nói: “Tối hôm qua có chút đau đầu, buổi sáng gắng gượng đứng dậy phát hiện vẫn không chịu được, ba, bên phía mẹ con không gọi điện thoại nữa, bây giờ đầu con rất đau, chỉ muốn ngủ một giấc.”
Hai người bàn bạc xong liền đi đến bên cạnh ông cụ Hoắc Quốc An: “Ba, Vi Vi tuổi đã không còn nhỏ, hôm nay nhiều thanh niên tài tuấn có mặt như vậy, con muốn thay Vi Vi chọn một con rể có bối cảnh gia đình tốt.”



Hoắc Quốc An nhìn thoáng qua con trai thứ hai, thông minh lanh lợi như ông, đương nhiên hiểu trong lòng nó có chủ ý gì, cũng không vạch trần: “Ừ, con nhìn trúng thiếu gia nhà ai chưa?”



Hoắc Kỷ Nghiệp nói: “Con thấy con trai nhà họ Cố tên là Cố Nam Châu nhân phẩm không tệ, lớn hơn năm tuổi so với Vi Vi, vừa vặn.”



Hoắc Quốc An ý vị thâm trường nói: “Sau khi Vi Vi tốt nghiệp đi làm ngay ở văn phòng luật sư Sở Sự Vụ đúng không?”



Trong lòng Hoắc Kỷ Nghiệp “Lộp bộp” một cái, xem ra cái gì cũng không thể gạt được ông cụ!



“Vâng, nghe Vi Vi nói là vì ngưỡng mộ phong thái học trưởng mới đi, con cũng mới biết được học trưởng con bé ngưỡng mộ chính là con trai thứ năm nhà họ Cố.”



“Vậy sao? Thật đúng là khéo!”



Trong lúc này, bỗng nhiên Hoắc Kỷ Nghiệp cảm giác mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.



Hoắc Kỷ Lan vội vàng ở một bên hoà giải: “Ba, Vi Vi là tâm tư thiếu nữ, mối tình đầu, hiếm thấy người trong lòng con bé vừa vặn môn đương hộ đối với nhà chúng ta, hơn nữa Cố Nam Châu là người có tài hoa, năng lực, thật sự quá xứng với Vi Vi nhà chúng ta!”



Trong long Hoắc Quốc An hiểu rõ: “Ừ, thằng nhóc Cố Nam Châu này quả thật không tệ! Nghe nói A Thành còn muốn tuyển nó vào bộ phận pháp vụ của công ty?”



Hoắc Kỷ Nghiệp gật đầu: “Em Tư quả thật muốn như vậy, nhưng Cố Nam Châu cho đến nay đều chỉ làm một mình, không đồng ý bất kỳ công ty nào thuê, chỉ đơn kiện vụ án khó.”



Hoắc Quốc An có vẻ đăm chiêu: “Con với A Thành gần đây tương đối thân thiết?”



Hoắc Kỷ Nghiệp vội vàng pha trò: “Ba, A Thành là em trai con, giữa anh em đương nhiên không thể quá xa lạ.”



Ông ta có thể nói lời chứa đầy hàm ý.



Hoắc Quốc An không nói gì nữa: “Hôn sự của Vi Vi trong lòng ba có tính toán.”



Hoắc Kỷ Nghiệp vội vàng cười nói: “Cảm ơn ba!”



Mặc kệ như thế nào, có ông cụ trợ giúp, thì chuyện hôn nhân của Vi Vi với Cố Nam Châu sẽ có khả năng!



Mắt thấy ca khúc hôn lễ sắp bắt đầu, Hoắc Kỷ Thành mới khoan thai đến, anh vừa mới tiến vào hiện trường đã bị nhóm người truyền thông vây quanh rồi.