Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 161 : Trở về thành phố A công tác

Ngày đăng: 16:04 18/04/20


Hôm sau.



Tần Lạc đang làm việc nhưng trong đầu thỉnh thoảng không tập trung, không tự chủ được sẽ nghĩ đến hai cha conởtrong nhà cô không đi hôm nay ăn cái gì, đang làm những gì.



Nghĩ đến mấy vấn đề này, cô lại không nhịn được khinh bỉ mình, tự dưng lại nghĩ đến tên khốn kia để làm gì?



Lập tức nắm tóc, cảm thấy mình lâm vào trong cảm xúc mâu thuẫn.



Bỗng dưng, điện thoại di động đặt trên bàn vang lên hai tiếng, Tần Lạc vội vàng cầm lên, khi nhìn thấy là tin nhắn của Cố Nam Châu, trong mắt cô không thể nói rõ là thất vọng hay vui vẻ.



【Ở Bắc Kinh đã quen chưa?】



【Công việc mới có thoải mái không?】



Nhìn hai tin nhắn quan tâm, trong lòng Tần Lạc tràn đầy lo ấm áp, đang ở đất khách quê người có được bạn bè quan tâm cảm thấy rất hạnh phúc.



Chỉ là, hi vọng luật sư Cố chỉ coi mình như bạn bè.



Lập tức trả lời: Cũng được! Mặc dù miền Bắc lạnh, nhưng phần lớn đều ở trong nhà, nói thật, miền Bắc có máy sưởi còn dễ chịu hơn miền Nam!



【Vậy là tốt rồi, có cần giúp gì có thể tìm Phùng Thiệu bất cứ lúc nào, chủ nhật muốn đi chơi cũng có thể tìm cậu ta, chủ nhật cậu ta nghỉ ngơi cũng không có việc gì, có thể làm hướng dẫn du lịch cho cô.】



Tần Lạc hiểuCố Nam Châu sợ cô ở một mình buồn chán, người đàn ông cẩn thận như vậy thật là rất hiếm thấy, chỉ tiếc



【Ừ, cần tôi sẽ tìm anh ta. 】



Đang trò chuyện, bỗng nhiên đồng nghiệp Tiểu Kim đi đến: "Tần Lạc, trưởng phòng tìm cô."



Tần Lạc lên tiếng liền đi đến văn phòng trưởng phòng, sau khi đến mới biết được là bảo cô đi công tác ở thành phố A.



Cô vốn có chút không muốn đi thành phố A, dù sao cô vừa mới từ bên đó "Trốn" qua đây.



Trưởng phòng Trần luôn giỏi về nhìn mặt đoán ý, lập tức nhìn ra Tần Lạc muốn nói lại thôi, chú ý đến quan hệ cá nhân của cô, thì dằn lại tính tình hỏi: "Sao vậy? Có chuyện gì khó xử sao?"



Tần Lạc lắc đầu: "Không có, tôi chỉ lo lắng cho mình vừa đến công ty, sợ phần nghiệp vụ vẫn còn chưa quen."



Cô uyển chuyển biểu đạt ý mình không muốn đi.



Trưởng phòng Trần là người hiểu biết, nhưng ông ta cũng có suy xét của mình: "Tiểu Tần! Tôinhìn qua lý lịch của cô, vô cùng xuất sắc, hơn nữa trước cô làm ở bộ phận phiên dịch tổ ba hơn nửa năm, tôi tin tưởng năng lực của cô. Nhiệm vụ phiên dịch lần này cũng không khó, công ty đã cân nhắc đến cô là người của thành phố A, khá quen thuộc với nơi đó, đúng lúc có thể mang khách hàng đi ăn một chút đặc sản địa phương."



Đã nói đến mức này, thì Tần Lạc không có lý do gì để cự tuyệt nữa.




"Buổi tối đưa Tiểu Tinh đến chỗ mẹ, đúng lúc ngày mai mẹ rảnh dẫn bé đi khu vui chơi."



"Mẹ, con đã đồng ý cho Tiểu Tinh ở nhà ba mẹ nuôi nó hai ngày, đúng lúc mấy ngày nay cháu gái Bessie của Maryđến đây, hai người vừa vạn có bạn."



"A... Thế à! Quyết định như vậy đi."



Cửa của mẹ coi như qua, Hoắc Kỷ Thành thở phào nhẹ nhõm vừa mới chuẩn bị cúp điện thoại, kết quả lại nghe mẹ nói: "A Thành, buổi tối con không có chuyện gì, trở về dùng cơm đi! Mẹ bảo nhà bếp chuẩn bị đồ ăn conthích nhất."



Hoắc Kỷ Thành bất đắc dĩ cắt ngang lời mẹ: "Mẹ, buổi tối con có xã giao."



Phương Lệ Hoa không nhịn được nhắc nói: "Cả ngày chỉ biết xã giao! Cháu con đã kết hôn, con vẫn một mình! Ba con ở trước mặt mẹ đã nhiều lần nói chuyện kết hôn củacon với Ánh Tuyết, con còn muốn kéo đến khi nào?"



Rốt cục, kéo ra chính đề rồi.



Lỗ tai Hoắc Kỷ Thành đã nghe ra vết chai: "Mẹ, hôm trước không phải con đã nói với mẹ đã chia tay vớiGiang Ánh Tuyết rồi sao? Con sẽ không kết hôn với cô ta."



Giọng nói của anh như dao chém đất.



Phương Lệ Hoa như cũ nói: "Giữa người yêu phân phân hợp hợp là chuyện bình thường, mặc kệ như thế nào, Ánh Tuyết là người thích hợp nhất làm vợ con!"



Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, "Mẹ, con đã chọn người muốn kết hôn rồi."



Phương Lệ Hoa lập tức hỏi: "Ai? Con gá nhà nào?"



Hoắc Kỷ Thành cố ý nói một nửa, trịnh trọng nói: "Mẹ, chưa xác định vẫn nên giữ bí mật trước, mẹ yên tâm, con trai ở phương diện này luôn luôn có chừng mực, sẽ không tùy tiện nói đùa."



Phương Lệ Hoa cũng biết tính tình con trai, nên tự nhiên yên tâm, chỉ là, tình thếbây giờ còn phải nhiều cẩn thận hơn mới được.



Nếu không thì, sai một bướcthì sai tất cả.



"A Thành, hay là con nghe mẹ khuyên một câu, cưới Ánh Tuyết mới đúng lựa chọn đúng nhất, những người khác "



Phương Lệ Hoa còn muốn tiếp tục khuyên bảo con trai, kết quả bị Hoắc Kỷ Thành ngắt lời: "Mẹ, con không muốn nhắc lại vấn đề này, Giang Ánh Tuyết với con mà nói đã là qua khứ, con không hy vọng bởi vì cô ta mà ảnh hưởng đến tình cảm mẹ con chúng ta."



Anh  nói lời này có chút nặng, Phương Lệ Hoa ngây ngẩn cả người, dường như lần đầu tiên con trai dùnglời lẽ nghiêm túc như vậy nói chuyện với mình.



Chẳng lẽ, nó với Ánh Tuyết thật sự không thể nào sao?