Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 165 : Anh có tư cách gì nói ở trước mặt tôi?

Ngày đăng: 16:04 18/04/20


Quán thịt nướng bên đường.



Bên ngoài tuyết rơi linh tinh, Tần Lạc với Bùi Tử Ninh ngồi mặt đối mặt, mới vài ngày không gặp, dường như hai người nói mãi không hết đề tài.



“Hoắc Kỷ Thành thật sự đưa Tiểu Tinh đến chỗ cậu? Lại cònở lại nhà cậuhai ngày?”



“Ừ, nếu không phải bận tâm đến Tiểu Tinh, mình sớm lấy cái chổi đuổi anh ta ra khỏi cửa rồi. “



Nhắc tới người đàn ông kia, thì Tần Lạc một bụng tức giận.



Bùi Tử Ninh che miệng cười nhẹ: “Thật không nghĩ tới Hoắc nam thần luôn luôn khiêm tốn thần bí cũng sẽ có một mặt như vậy, làm cho người ta mở rộng tầm mắt!”



Tần Lạc uống một ngụm bia: “Thôi, nhắc tới anh tamình liền tức giận, trong bữa tiệctối nay lại gặp.”



Bùi Tử Ninh ăn một miếng gà nướng: “Để mình nói! Duyên phận hai người quá sâu rồi! Đi chỗ nào đều có thể gặp được.”



Tần Lạc phất phất tay: “Đừng! Mình tình nguyện không có duyên phận với anh ta! Cậu không biết anh ta nói chuyện có bao nhiêu đáng giận, giống như nói mình là phụ nữ làm nghề không đứng đắn.”



Bùi Tử Ninh nâng quai hàm: “Ngược lại mình cảm thấy là vì ghen mới nói ra như vậy.”



Tần Lạc liếc cô một cái: “Cậu từ khi nào thì trở nên hiểu biết đàn ông như vậy?”



Bùi Tử Ninh bưng bia lên chạm cốc với bạn tốt: “Cá nhân mình cảm thấy là như thế này, mặc kệ là phụ nữ hay đàn ông, có đôi khi đều có thể trở nên miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.”



Tần Lạc không nói tiếp, nặng nề uống một ngụm bia, cô không muốn đoán tên khốn nào có miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo không, cũng không muốnđặt cược tuổixuân của mình cho phần tình yêu không có kết quả này.



Ngăn cách giữa bọn họ không phải chỉ một chút, hơn nữa cô ghét nhất bị người khác lừa gạt, bị người ta đùa giỡn như khỉ!



“Mình đã nghĩ xong, nếu anh taép mình quá, mình sẽlại đổi một chỗ khác bắt đầu lần nữa.” Nói tới đây, bỗng nhiên Tần Lạc khép mi nở nụ cười: “Dù sao mình đã có con trai, cũng không phải lo lắng chuyện kết hôn sinh con nữa, chuyện này giao cho ông trời quyết định, gặp được hay không đều tùy duyên.”



Bùi Tử Ninh liếc mắt nhìn bạn tốt một cái: “Suy nghĩ của cậu thật rộng rãi, mình còn tưởng lại tìm một người đàn ông bình thường gả đi, dù sao đời này cũng không yêu cầu tình yêu oanh oanh liệt liệt xa vời rồi.”



Tần Lạc uống một ngụm nhỏ: “Cuộc sống vẫn bình thản một chút, tình yêu quá mức oanh oanh liệt liệt thì không nhất định có thể làm bạn đến già.”



Bùi Tử Ninh mím môi: “Quan điểm của chúng ta có phải đã quá bi quan không? Tương lai còn dài mà! Bây giờ đã nghĩ không gặp được tình yêu chân thành rồi?”



Tần Lạc nhíu mày: “Ít nhất trước mắt mìnhnghĩ vậy, có thể gần đây quá mệt mỏi!”



Bùi Tử Ninh không nói tiếp, tình huống của bạn tốt quả thật rất phức tạp, có thể viết thành một quyển tiểu thuyết ngôn tình rồi.




Đối phương nhỏ giọng: “Không có, người của chúng tôi vẫn canh giữ ở bên ngoài ga, nhưng rất kỳ lạ, ra ngoài chỉ có Tần Lạc vớiđồng nghiệp của cô ấy, không thấy thằng bé nữa.”



“Cái gì? Anh nói thế là sao? Làm saocó thể tự dưng không thấythằng bé hả? Các anh không chụp ảnh tìm một cái cớ như vậy để lấy lệ với tôi sao?”



Giọng Giang Ánh Tuyết không tốt nói, không có ảnh chụp của thằng bé bảocôlàm thế nào để xác nhận?



“Giang tiểu thư, chúng tôi thật sự cố gắng hết sức rồi.”



“Đây là các người lấy cớ cho việc mình làm không có hiệu quả!”



“Giang tiểu thư, mặc dù chúng tôi không chụp được ảnh của thằng bé, nhưng có được một tin tức mà cô cảm thấy rất hứng thú, cũng coi như một chút thành ý của chúng tôi.”



“Có chuyện nói mau!” Giang Ánh Tuyết có chút không kiên nhẫn.



Đối phương dừng một chút: “Tối nay Tần tiểu thư ăn cơmở khách sạn Hải Ninh, mà người của chúng tôi rất may mắn chụp đượcxe củaTứ thiếu cũng dừng ở bãi đỗ xekhách sạn Hải Ninh.”



Giang Ánh Tuyết không dám tin nâng cao giọng: “Vậy có được ảnh bọn họở chung một chỗ không?



Đối phương lắc đầu: “Không có, người của chúng ta cũng chỉ ngoài ý muốn chụp đượcxeTứ thiếu.”



Tay Giang Ánh Tuyết nắm chặt thành quả đấm, chẳng lẽ lần này Tần Lạc trở về là hẹn gặp bí mật với Hoắc Kỷ Thành sao?



“Ngược lại tin tức này rất quan trọng, vậy các người có chụp được ảnh bọn họcùng ra ngoài hoặc là ảnh Tần Lạc ở trên xecủa Hoắc Kỷ Thành không?”



“Không có, Tần Lạc tự mìnhgọi xeđến.”



“Thật không?”



“Chính xác trăm phần trăm.”



“Anh tiếp tục theo dõi Tần Lạc, có bất kỳ tin tức hữu dụng gì đều phải báo cáo cho tôi trước tiên.”



“Bên Tứ thiếu chúng tôi không dám sát chặt được, dễ bị lộ.”



“Tôi biết, anh chỉ cần phụ trách theo dõi Tần Lạc là được.”



“Tôi hiểu.”