Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 216 : Hủy hoại cô

Ngày đăng: 16:05 18/04/20


Cả ngày, Tần Lạc đều cảm thấy trong đầu mình luôn luôn hiện ra một số ảo giác, mặc kệ làm cái gì đều không lái đi được.



Cô dứt khoát đi ra ngoài, có lẽ ra ngoài đi dạo cũng được, ngốc ở nhà sẽ chỉ làm cho cô suy nghĩ miên man hơn.



Con người là thế đấy, lúc ở một mình sẽ thích nghĩ một số thứ không tốt, trong đầu đã bị những cảm xúc tiêu cực chiếm hết, làm thế nào cũng không di dời được.



Khi cô ra ngoài gọi điện thoại cho Bùi Tử Ninh, hẹn cô tan làm cùng ăn cơm.



Bạn tốt, là người khi cô đơn cần cô ấy làm bạn nhất.



Ở trên đường cái đi chẳng có mục đích, Tần Lạc cũng không biết mình muốn đi đâu.



Cô nghĩ, mặc kệ đoạn trí nhớ kia có đau khổ thế nào, cô phải chấp nhận, dù sao cũng là một phần của mình.



Trong cuộc sống luôn luôn có các loại gặp gỡ, không thể hoàn toàn nhớ rõ, những thứ xấu xa này đều phải ném đi?



Có thể sao?



Theo góc độ kia mà nói, đoạn trí nhớ sáu năm trước kia không tốt để cho cô có Tiểu Tinh đáng yêu thông minh như vậy.



Cho dù là vì anh, mình cũng phải nhớ lại!



Lại đi khoảng nửa giờ, Tần Lạc chợt nghe có người gọi mình, giọng quen thuộc làm cho cô quay đầu lại, thì thấy mẹ kế mặc đồng phục dọn vệ sinh.



Khi Lý Thúy Như nhìn thanh là phía sau nàng, cũng không quản trên tay có cầm túi rác liền nổi giận đùng đùng đi tới phía cô: “Tần Lạc, nhìn thấy dáng vẻ tôi bây giờ cô rất vui vẻ phải không? Bây giờ cô được làm quý bà, lại đối xử người nhà của mình như vậy sao?”



Tần Lạc lạnh lùng liếc bà ta một cái: “Người nhà của mình? Lý Thúy Như, bà cũng xứng nói lời như vậy sao?”



Lý Thúy Như có chút khiếp sợ khí thế mạnh mẽ của cô, nhưng ở trên đường cái bà ta cũng không có gì phải sợ, hiếm khi gặp được Tần Lạc một lần đương nhiên phải ầm ĩ để mọi người đều biết mới được, nếu bỏ lỡ thì không còn cơ hội rồi.
Bỏ lại những lời này, Tần Lạc một giây cũng không ngốc nổi nữa, về phần người chung quanh thấy cô thế nào, mặc kệ đi! Dù sao đều là người qua đường, hơn nữa cô nói đều là sự thật, cũng không sợ mọi người truy đến cuối cùng.



“Đây quả thực chính là ra ngoài diễn trò ngược mà! Thật không biết hai mẹ con này ai nói sự thật, ai nói dối. “



“Con người bây giờ! Thật sự là làm cho người ta nhìn không thấu!”



“Tản đi! Chuyện của nhà người khác vụ có quan hệ gì với chúng ta? Mẹ kế trên đời này có mấy ai sẽ thật lòng đối đãi con gái của chồng trước.”



Dường như tiếng nghị luận quần chúng lại thay đổi, nhưng đối với Tần Lạc mà nói, đều không sao cả, dù sao mình cũng không quan tâm những thứ này.



Mắt thấy tình thế rất bất lợi với mình, dưới tình thế cấp bách Lý Thúy Như la lớn: “Tất cả mọi người không thấy tin tức trên mạng sao? Cô ta chính là Tần Lạc ở khoảng thời gian trước cùng Tứ thiếu nhà họ Hoắc đồn ầm ĩ! Thật ra cô ta từ lúc sáu năm trước đã bị người ta bán đi Italy một năm, ai biết trong một năm kia rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Nói cô ta lưu học ở bên kia thì tôi không tin!”



“Tôi nói đều là sự thật! Chính xác trăm phần trăm! Quả thật sáu năm trước Tần Lạc bị người ta giam ở Italy một năm, đối phương còn xin chúng tôi trong một năm không được liên lạc với cô ta, cô ta cũng chưa từng liên lạc với chúng ta, đủ để chứng minh trong một năm này cuộc sống của cô ta là bí mật không thể công khai!”



Lý Thúy Như khàn cả giọng kêu, bà ta muốn hủy hoại Tần Lạc! Hủy hoại hoàn toàn cô ta!



Dựa vào cái gì sau khi cô ta trải qua chuyện như vậy còn có thể quyến rũ được Hoắc Tứ thiếu, còn mình lại phải đi dọn dẹp quét đồ bỏ đi?



Còn có con gái Phỉ Phỉ của mình, nó mới xứng đôi làm người phụ nữ của Hoắc Tứ thiếu! Tần Lạc là cái rắm! Cô ra đã sớm dơ bẩn không chịu nổi rồi!



Bươc chân Tần Lạc dừng lại, đây là mục đích Lý Thúy Như sao? Cần phải ở trước mặt mọi người vạch trần chuyện cô không chịu nổi nhất ra ngoài, làm cho cô trở thành đối tượng để mọi người phỉ nhổ?



Phải biết rằng, mặc kệ là quá khứ hay hiện tại, mọi người luôn luôn sẽ coi thân thể phụ nữ thuần khiết là quan trọng nhất, một khi cô đã làm loại chuyện kia, hầu như đã bị mọi người phỉ nhổ.



Rất nhiều khi, mọi người luôn bị vẻ bề ngoài mê hoặc, từ đầu liền không đi chú ý bản chất, giống như hiện tại.



Ánh mắt người xem nhìn về phía Tần Lạc nhất thời tràn đầy khinh thường cùng căm ghét, giống như cô là u ác tính. ()