Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 262 : Sao nhà cô có thể có quần áo của thằng nhãi này?

Ngày đăng: 16:06 18/04/20


Giờ phút này Tống Tư Kỳ đã nhớ người phụ nữ trước mắt này là bạn gái của Hoắc Kỷ Thành, hơn nữa anh hai từng nói, sự tồn tại của cô ấy là rất đặc biệt với anh Hoắc...



Tần Lạc nhớ rõ khí chất Tống Tư Kỳ lạnh lùng, cho nên sửng sốt với lời của cô ấy, hàm hồ lên tiếng: “Ừ.”



Vì Tống Tư Kỳ đi cùng bạn, cũng không nói nhiều với cô, hơn nữa hai người không có quen đến mức đó.



“Thực hâm mộ hai người! Chúc hai người ăn cơm vui vẻ! Tạm biệt ~ “



“Bye!”



Sau khi tạm biệt với Tống Tư Kỳ, Tần Lạc thu được một tin tức có ích, cô gái vừa rồi nhất định biết chuyện mình với Hoắc Kỷ Thành, mà chị em sinh đôi của cô ấy không biết mình...



Cô khó mà tin được bạn bè bên cạnh Hoắc Kỷ Thành lại tán thành thân phận của mình, con cháu nhà giàu có như bọn họ không phải đều xem trọng môn đăng hộ đối sao?



Thật sự là khó hiểu...



Đồng thời, cô bỗng nhiên có chút tò mò trong trí nhớ mình mất đi sáu năm rốt cuộc đã xảy ra cái gì? Những ngày tiếp theo, còn có thể gặp người không quen không?



Con người! Một khi có lòng hiếu kỳ, liền giống như có một loạt kim nhỏ đâm chi chít vào bản thân...



Trở về phòng, miệng nhỏ nhắn Hoắc Gia Tinh đầy mỡ nói: “Chị, sao chị đi lâu như vậy?”



Tần Lạc vén làn váy lên ngồi xuống: “Ở toilet gặp một người quen.”



Mắt Hoắc Kỷ Thành sáng lên, chẳng lẽ Lạc Lạc nhớ ra cái gì?



Anh hỏi thật cẩn thận: “Em có nhớ tên cô ấy không?”



Tần Lạc nhìn anh một cái, giọng lạnh nhạt: “Là em gái bạn anh.”



Lúc Tống Tư Kỳ giúp cô với Tử Ninh,cô cũng không hỏi tên đối phương, bởi vì biết cô ấy là người bên cạnh Hoắc Kỷ Thành cho nên không muốn kết bạn...



Hoắc Kỷ Thành nhíu mày, suy nghĩ chốc lát, rốt cục nhớ ra: “Em nói là Tống Tư Kỳ?”



Trong mấy người bạn anh, có em gái chỉ có Đại Bạch, đúng lúc có một lần Tống Tư Kỳ còn giúp Tần Lạc với Bùi Tử Ninh giải quyết phiền toái.



Nhưng Tống Tư Kỳ đêm đó là nhân cách thứ hai của em ấy...



Anh đã nghe Đường Triều nói, thông thường vào chín giờ tối Tống Tư Kỳ mới xuất hiện nhân cách thứ hai, lúc này mới 8 giờ!



Tần Lạc uống ngụm trà: “Ừ... Tôi cũng không biết cô ấy tên là gì, nhưng cô gái ra tay trượng nghĩa tối hôm đó hẳn là chị em sinh đôi của cô ấy.”



Hoắc Kỷ Thành: “...”
“Tiểu Tinh rất nặng, em cầm túi xách ôm bé mở cửa không tiện, vẫn nên để anh đưa lên!”



“... Được rồi.”



Tần Lạc không cự tuyệt nữa, vốn Hoắc Gia Tinh là con anh, anh đưa lên cũng là chuyện phải làm, sở dĩ mình cự tuyệt là do buổi tối muộn không muốn để anh vào nhà của mình...



Nhưng nghĩ lại, người ta lại không có ý gì khác, mình có phần chuyện bé xé ra to rồi.



...



Hoắc Kỷ Thành đặt Hoắc Gia Tinh ngủ ở trên ghế sofa, cũng cầm chăn bên cạnh đắp giúp vé: “Lạc Lạc, Tiểu Tinh làm phiền em rồi.”



Tần Lạc lắc đầu: “Không có việc gì.”



Vừa mới chuẩn bị rời đi bỗng dưng Hoắc Kỷ Thành lại nói: “Anh có thể sử dụng toilet nhà em một chút không?”



Tần Lạc: “Đương nhiên!”



2 phút sau, Hoắc Kỷ Thành từ toilet ra ngoài, nhưng tất cả vạt áo sơmi đằng trước đều bị ướt...



“Vòi nước nhà em hình như bị hỏng.”



Lúc này Tần Lạc mới nhớ mấy ngày nay vòi nước đều phun ra nước, chỉ có thể mở nhỏ sẽ không bắn tung tóe, cô quên nói với anh rồi.



Quẫn...



“Thực xin lỗi! Hai ngày này vòi nước nhà tôi quả thật có chút vấn đề, đã gọi điện thoại bảo người ta đến sửa, vốn hẹn hôm nay, kết quả tôi không ở nhà, đoán chừng ngày mai mới có thể sửa.”



Tần Lạc nhìn quần áo Hoắc Kỷ Thành ướt đẫm có chút buồn cười nói không nên lời, vội vàng đi qua đưa khăn tay trên bàn cho anh: “Anh lau tạm trước.”



Hoắc Kỷ Thành cúi đầu nhìn thoáng qua áo sơmi của mình, ướt nhèm nhẹp mặc lên người rất không thoải mái...



Tần Lạc đến gần mới phát hiện áo sơ mi ướt đẫm vừa vặn thấy cơ ngực như ẩn như hiện của anh, bắp thịt căng đầy, vừa nhìn là biết thường xuyên rèn luyện...



Không khỏi dời tầm mắt!



Hoắc Kỷ Thành nhìn mặt cô đỏ hồng, không khỏi nổi lên tâm tư đùa cô: “Trong tủ quần áo nhà em chắc còn có quần áo của anh, áo ướt mặc lên người không rất thoải mái, anh có thể thay quần áo khô rồi đi không?”



Nghe nói như thế, Tần Lạc chợt ngẩng đầu...



Chết tiệt! Làm sao nhà cô có thể có quần áo của thằng nhãi này?