Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 95 : Lời đồn nhảm nhí truyền đi khắp nơi

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Hoắc Kỷ Thành nhìn hai mắt trong suốt của cô, nơi nào đó trong lòng giống như bị thứ gì mềm mại phất qua



Tần Lạc thấy anh không nói lời nào còn tưởng rằng anh không chịu đồng ý,

liền lộ ra vẻ mặt vô tội đáng thương, “Tôi thật sự thích nơi này.”



Dừng một chút, Hoắc Kỷ Thành gật đầu, “Ừ, tôi dẫn em đi dạo trang viên.”



Tần Lạc vừa nghe, liền nhảy cẫng hoan hô, cô chờ chỉ những lời này.



Hai người ra khỏi phòng ăn đi trên đường nhỏ bên ngoài cánh đồng, nhìn

những dàn nho xanh mênh mông bát ngát, chỉ cảm thấy tâm tình mình cũng

cực kỳ sung sướng.



Ít nhất có thể quên mất một chút chuyện không vui.



Hoắc Kỷ Thành bá đạo dắt tay của cô, bàn tay to của anh ấm áp, để cho tâm tình của cô cũng vùng dậy theo



Trong nháy mắt, Tần Lạc thật sự có loại ảo giác, bọn họ chính là một đôi yêu nhau ân ái, tình đầu ý hợp



Nhưng một cơn gió lạnh thổi tới, dập tắt tất cả tư tưởng kiều diễm của cô.



Giữa bọn họ, thật sự sẽ có tương lai sao?



*****



Lần này trở lại vườn rượu nho ở Bordeaux chủ yếu là muốn bàn giao một vài công việc, tương đối vụn vặt, hai ngày đã xử lý xong.



Tần Lạc hoảng hốt cảm thấy, mình là bị bẫy tới.



Bởi vì từ đầu đến cuối Đường thiếu cũng không có lộ diện, người làm bạn toàn bộ hành trình với mình đều là Đại Ma vương



Hoắc Kỷ Thành cũng rất hưởng thụ hai ngày đơn độc chung đụng này, Tần Lạc

nghiễm nhiên trở thành vật trong túi họ, quá trình chung đụng với cô

cũng rất vui vẻ, quả thật cô và những cô gái khác có chút khác nhau.



Trở lại công ty, Tần Lạc lại phát hiện một chuyện -- tất cả mọi người truyền nhau chuyện tình của cô và Đường thiếu.



Phiên bản có nhiều loại: một, cô là một trong đám người tình của Đường thiếu, mặc dù có thể vào công ty cũng là bởi vì có quan hệ với Đường thiếu.



Hai, trước cô lợi dụng chuyện tổng giám đốc ngộ nhận là cô bắt cóc tiểu

thiếu gia mà vào tổ phiên dịch 3 của công ty, cố gắng quyến rũ tổng giám đốc lạnh lùng không được, liền chuyển sang Đường thiếu hoa hoa công tử.



Nghe đến mấy cái này, Tần Lạc dở khóc dở cười, mọi người phán đoán đúng là phong phú!



Cô có khuôn mặt cám dỗ vậy sao?



Làm sao lại không trốn thoát khỏi mị hoặc của mấy người đàn ông này?



Lương Tinh và Chu Thiến nhìn thấy cô ánh mắt biểu hiện”Chúc mừng cô”, thật

giống như đang nói: Dính vào Đường thiếu thì cô giàu có rồi! Sau này vẫn không phải lo chơi đùa ăn ngon!



Tần Lạc không biết làm sao, “Giữa tôi và Đường thiếu không có gì cả!”



Lương Tinh cười rất mập mờ, “Chúng tôi hiểu! Chuyện như vậy đương nhiên là không nói rõ được, chúng tôi hiểu.”



Tần Lạc không vui nói: “Hiểu cáo sợi len! Vốn là không thể nào! Chỉ là tôi

theo Đường thiếu ra ngoài làm việc hai lần đã bị mọi người truyền nhau

không ngớt, cũng thật không có đạo lý rồi!”
*********



Nhà hàng



Lúc Tần Lạc chạy đến Cố Nam Châu đã ngồi ở đó rồi, cô hơi áy náy nói: “Xin lỗi! Mình tới trễ mấy phút.”



Cố Nam Châu dịu dàng nhếch môi, “Lúc này là giờ tan làm cao điểm, có trễ mấy phút cũng bình thường.”



Tần Lạc khom người ngồi xuống đối diện cậu ta, cũng rất có hảo cảm với việc cậu ta quan tâm.



Cố Nam Châu gọi phục vụ tới, đưa thực đơn cho Tần Lạc, “Muốn ăn cái gì?”



Tần Lạc cũng không kiểu cách, nhận lấy thực đơn lưu loát chọn một phần thịt bò bít tết và một phần salad trái cây, “Mình được rồi.”



Cố Nam Châu lật tìm thực đơn, “Có muốn ăn món vặt gì không?”



Tần Lạc nhìn một chút, “Khoai sợi đi!”



Cố Nam Châu nhanh chóng gọi xong liền đưa cho nhân viên phục vụ, lơ đãng

ngẩng đầu, liền nhìn thấy vẻ mặt của Tần Lạc nặng nề, không khỏi hỏi

”Cồn việc không thuận lợi sao?”



Tần Lạc chợt ngẩng đầu lên, vừa

đúng nhìn vào ánh mắt hỏi thăm của Cố Nam Châu, thế này mới ý thức được

vẻ mặt của mình bán đứng mình, ngay sau đó sờ sờ mặt, “Trông rất rõ ràng sao?”



Cố Nam Châu bưng cà phê lên uống một ngụm, “Đại khái là có liên quan tới nghề nghiệp của mình, đã từng học qua tâm lý học, cho nên có thể nhìn biểu hiện của đối phương mà suy đoán tâm tư của đối phương, làm luật sư, có kỹ năng này phụ trợ cũng có giúp ích ở trên tòa án.”



Tần Lạc cũng uống một hớp, nửa đùa nói: “Đây chẳng phải là rất nhiều người không có bí mật ở trước mặt cậu sao?”



Cố Nam Châu cười nói, “Cũng không đến nỗi, mình còn không có lợi hại như vậy.”



Hai người hàn huyên một lúc, không khí lập tức trở nên dễ dàng rất nhiều,

Tần Lạc chỉ cảm thấy cậu ta là người đàn ông dịu dàng săn sóc, nói

chuyện hài hước.



Sau khi ăn xong, Cố Nam Châu mới lấy tài liệu

mình cần phiên dịch ra, “Cậu xem một chút, có thuật ngữ liên quan chuyên nghiệp mình có thể đề cử cho cậu một quyển tự điển.”



Tần Lạc đại khái lật qua, cười nói: “Đúng là có không ít thuật ngữ chuyên nghiệp,

đại khái bao lâu cậu cần? Nếu như quá nhanh mình không thể làm xong

được.”



Giọng Cố Nam Châu thanh dịu dàng như gió, “Trong vòng một tuần, được không?”



Tần Lạc vừa nghe, “Đương nhiên là có thể! Luật sư cố sẽ không bởi mình mà cố ý cho gia hạn cho mình thêm ngày chứ?”



Cố Nam Châu cười yếu ớt, “Cậu là lần đầu tiên tiếp xúc với loại tài liệu

luật pháp loại này,đương nhiên mình phải cho cậu thư thả thêm hai ngày,

chỉ là một tuần lễ thật có chút gấp.”



Tần Lạc lắc đầu, “Không có

chuyện gì, con người của mình rất thích nếm thử khiêu chiến, nếu không

cuộc sống cũng không có gì hay rồi.”



Mắt Cố Nam Châu sáng rực lên, “Vậy thì tốt.”