Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 97 : Chỉ muốn cả đời không qua lại với nhau

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Buổi tối hôm sau.



Đứng ở cách xa cửa nhà đã lâu, trong lòng Tần Lạc rất phức tạp, không lâu

trước kia, cái nhà này rõ ràng là của họ Tần, ông ngoại, bà ngoại và mẹ

đều ở đây...



Bây giờ, bọn họ đều đã mất, chỉ còn lại một mình

mình, ba cũng không là người ba mình quen biết kia, giống như mình không phải con gái của ông.



Đưa tay lên, gõ cửa.



Nghênh đón cô là Đồng ngữ Phỉ, vẻ mặt cô ta nói cười ríu rít: “Chị, chị đã trở về, em với ba mẹ chờ đã lâu.”



Vẻ mặt mẹ kế Lý Thúy Như không cam lòng nói: “Để cho cả nhà chúng tôi chờ

một mình cô, cũng không biết rốt cuộc cô lấy mặt mũi ở đâu ra! Vong ân

phụ nghĩa gì đó!”



Đồng Thắng Lợi trừng mắt nhìn vợ một cái: “Hôm nay Tiểu Lạc rất không dễ dàng về nhà một chuyến, bà bớt tranh cãi cho tôi!”



Lý Thúy Như vốn còn muốn nói tiếp, kết quả cô gái liếc mắt ra hiệu cho bà ta, bà đành phải thôi.



Đồng Ngữ Phỉ giống như gái hồng lâu* (nghĩa là gái chuyên tiếp khách ở các

quán bar hiện nay)suy nghĩ đến cảm xúc của Tần Lạc: “Chị, mẹ em cũng

đã lâu không gặp chị, nói chuyện ngay thẳng, chị đừng để trong lòng.”



Tần Lạc cười lạnh ra tiếng: “Ở đây không chào đón tôi, tôi cũng không lạ gì cái nhà này, các người tìm tôi đến cùng có chuyện gì, nói thẳng đi!”



Đồng Thắng Lợi vội vàng hoà giải: “Tiểu Lạc, con hiếm khi trở về một lần,

đương nhiên phải ở nhà ở một đêm, phòng của con ở trên lầu đều đã dọn

dẹp xong.”



Tần Lạc lạnh giọng cự tuyệt: “Chuyện ở một đêm tôi cũng không dám nghĩ đến, vẫn nên nói vấn chính đề đi!”



Cô chắc chắn bọn họ tìm mình trở về nhất định là có chuyện gì, nếu không

thì sẽ không vô duyên vô cớ chuẩn bị một hồng môn yến...



Nếu chỉ đơn giản gọi mình trở về ăn cơm tình thân kia thì tuyệt đối không có khả năng!



Đồng Ngữ Phỉ bước lên phía trước kéo tay cô: “Chị, sao bây giờ chị trở nên


Bà ta vừa mới nói xong thì gặp phải ánh mặt lạnh lùng của Tần Lạc, giống

như tảng băng, lạnh lẽo làm cho người ta phải rùng mình...



Đồng

ngữ Phỉ vội vàng giả vờ oan ức: “Chị, khi đó em thật sự không biết ba sẽ xử phạt chị nghiêm trọng như thế, mỗi năm đều bị nứt nẻ sao? Hôm nào

chúng ta đến bệnh viện khám xem sao? Bây giờ nứt nẻ có thể chữa khỏi.”



Đồng Thắng Lợi cũng nói tiếp: “Đúng vậy! Y thuật bây giờ phát triển, vết thương nhỏ này có thể chữa khỏi.”



Khóe môi Tần Lạc cong lên nụ cười lạnh mỉa mai, Đồng Ngữ Phỉ a Đồng Ngữ Phỉ! Kỹ thuật diễn của cô ngược lại càng ngày càng tốt, không đi làm diễn

viên thật sự là đáng tiếc rồi!



”Thời gian của tôi rất quý giá, có chuyện gì nói nhanh lên.”



Cô nhìn đồng hồ một chút, ý tứ rất rõ ràng.



Đồng Ngữ Phỉ với Đồng Thắng Lợi liếc mắt nhìn nhau một cái, Đồng Ngữ Phỉ

cười duyên nói: “Chị, em chuẩn bị tốt nghiệp, chuyên ngành học chính là

HR, em ở trên mạng nhìn, bộ phận nhân sự của tập đoàn Đế An có tuyển

nhân viên phiên dịch, cho nên em muốn chị giúp em, yêu cầu này rất đơn

giản chứ?”



Tần Lạc biết bọn họ gọi mình trở về chẳng có chuyện tốt gì: “Thật xin lỗi! Tôi với bộ phận nhân sự không quen!”



Đồng Thắng Lợi cũng cầu xin nói: “Tiểu Lạc, con giúp Phỉ Phỉ đi? Hai chị em

các con đều đi làm trong một cái công ty thì thật tốt, còn có thể chăm

sóc giúp đỡ lẫn nhau.”



Nghe nói như thế, làm Tần Lạc ghê tởm thiếu chút nữa ói ra...



Có việc cầu chính mình thời điểm liền biết thảo hảo bản thân, chỉ tiếc bọn họ nhầm rồi, việc này, cô tuyệt đối sẽ không giúp! Cũng không giúp

được!



”Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ, không có quyền lớn như vậy,

cô muốn tiến vào tập đoàn Đế An thì phải nhờ bản lãnh thật sự của mình,

bảo tôi giúp việc này cô đã đánh sai chủ ý rồi.”