Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm

Chương 98 : Anh vội vàng tìm cô khắp nơi

Ngày đăng: 16:03 18/04/20


Ba Đông vừa nghe lời của cô liền không vui, nhất là Lý Thúy Như, “Tần Lạc, Phỉ Phỉ nhưng là em gái của con, làm chị giúp em gái một chút là nên, dầu gì chúng ta cũng cũng đã nuôi con nhiều năm! Đừng có mà lạnh lùng như sói!”



Tần Lạc lạnh lùng liếc bà ta, nói từng câu từng chữ: “Bà, không có tư cách khiển trách tôi!”



Đồng Ngữ Phỉ cũng không giận, cười híp mắt nhào qua, lại bị Tần Lạc đẩy ra, chỉ có thể mếu máo, “Chị, chuyện lần trước bị bắt cóc con trai của Hoắc tứ thiếu, Hoắc tứ thiếu lại có thể tự mình phát tin giải thích, có thể thấy là chị và Hoắc tứ thiếu có quen biết! Giúp em nói một câu cũng không phải là chuyện rất khó, làm ơn!”



Tần Lạc vốn không bị việc cô ta làm nũng mê hoặc, “Cô nghĩ nhiều rồi! Phát tin giải thích trả lại trong sạch cho tôi là đúng, chuyện tôi chưa làm qua thì không thể để cho người ta chụp bô! Rất nhiều chuyện cũng không phải như cô nghĩ, có thời gian rỗi suy nghĩ chuyện này thì không bằng chịu khó bồi dưỡng năng lực của mình đi.”



Đồng Ngữ Phỉ thấy nói thế nào cô cũng không chịu đồng ý, cũng có chút giận, “Chị, chuyện này chị thật không chịu giúp một tay sao?”



Giọng Tần Lạc lạnh lùng, “Không phải là không chịu, mà là không có cái năng lực này.”



Nói xong, cô liền xoay người cũng không quay đầu lại mà chuẩn bị rời đi.



Đồng Ngữ Phỉ tức giận nói: “Tần Lạc! Chị không sợ tôi sẽ đi tới tập đoàn Đế An làm loạn sao?”



Giọng Tần Lạc mỉa mai xoay đầu lại, “Cô cứ thử! Trừ phi cả đời này cô cũng không muốn tiến vào tập đoàn Đế An, thậm chí có thể những công ty khác cũng sẽ không muốn cô đâu, đây cũng không phải là không có khả năng!”



Bỏ lại những lời này, cô trực tiếp ra khỏi của chính nhà họ Đồng.g



Về sau, cô thật sẽ không tới đây nữa!



Nơi này, đều tràn ngập những thứ không đáng nhớ, chỉ cần nhớ tới bất luận một chuyện nào, cũng sẽ để khiến cho tim cô đau......



Lần này tới cửa, cũng coi là để cho họ chết tâm với mình! Đừng nghĩ có thể tìm được cái gì ở trên người cô, dù là có thể giúp đỡ, cô cũng sẽ không giúp!



Với đức hạnh của Đồng Ngữ Phỉ, cô không hiểu rõ sao?



*****



Sau khi ra khỏi nhà hộ Đồng, Tần Lạc cũng không có ý định ăn cơm, cô một mình chẳng có mục đích đi lại ở trên đường cái, những người đi đường và xe cộ qua lại chung quanh, hình như cũng không có chút quan hệ nào với cô......



Cô chính là vật không dẫn điện, là một vật trong suốt......



Nhất thời không muốn trở về, cô liền ngồi ở trên bậc thang quảng trường âm nhạc ôm đầu gối ngẩn người, buồn bã tới cực điểm.



Không có đứa bé nào không khát vọng cha mẹ chiều chuộng và quan tâm, gặp phải người cha như vậy, cô cũng chỉ có thể để cho mình trở nên kiên cường hơn......



Cứ như vậy, một mình cô ngồi ở trên bậc thang quảng trường đến hơn một giờ.



Mà đầu mùa đông gió thổi xào xạc, giống như nước đá đang tạt mặt cô, cô không nhịn được ôm chặt cánh tay, tự dưng trong lòng nhớ lại một người đàn ông.



Quỷ thần xui khiến, cô lấy điện thoại di động ra gọi cho anh, kết quả không người nào nghe.




Tần Lạc lắc đầu, “Thật không có việc gì, chính là cảm thấy một người tản bộ rất nhàm chán, cho ngươi gọi điện mà thôi.”



Hoắc Kỷ Thành vẫn chưa tin, xem ra tâm tình của cô không giống như là không có việc gì.



”Không nên gạt tôi.”



Tần Lạc giương mắt nhìn thẳng anh, “Tôi không có cần thiết lừa anh, hơn nữa tôi có thể có chuyện gì?”



Hoắc Kỷ Thành nhìn cô chằm chằm mấy giây, đáy lòng chợt dâng lên chút đau lòng, xưa nay chưa thấy giải thích: “Lúc nãy tôi đng cùng khách hàng nói chuyện, không có tiện nghe điện thoại.”



Tần Lạc cũng biết anh là người bận rộn, mới vừa rồi cũng đã điều chỉnh tâm tình của mình.



Đối với anh, tuyệt đối không thể ôm lấy quá nhiều hy vọng xa vời.



Nếu không, đau lòng sẽ chỉ là mình



”Ừ, tôi hiểu.”



”Được rồi, trời như thế, theo anh trở về.”



Nói xong, Hoắc Kỷ Thành liền dắt tay cô, đi về phía xe.



Tần Lạc không có kiểu cách đẩy tay anh ra, mặc cho bàn tay ấm áp của anh bọc lại bàn tay nhỏ bé của mình.



Có lẽ, bây giờ cô cần một chút xíu ấm áp như vậy.



Cứ để cho cô tùy hứng một lần đi!



Dáng vẻ cô nhu thuận khiến Hoắc Kỷ Thành tin cô thật sự không có việc gì, trong lòng cũng yên tâm, sau khi đưa cô đến nhà, còn thân thiếp đưa cô lên lầu.



”Em là người phụ nữ của tôi, bất kỳ sảy ra chuyện gì cũng đều phải nói với anh, chớ buồn bực ở trong lòng, hiểu chưa?”



”Ừ.”



Người phụ nữ của anh? Là người phụ nữ anh nhớ tới thì tới chêu chọc sao?



Dĩ nhiên Hoắc Kỷ Thành không biết suy nghĩ của cô, nhìn dáng vẻ cô ngoan ngoãn trong lòng nổi lên gợn sóng, không chút suy nghĩ hôn lên môi cô



Tần Lạc bị động mặc cho anh hôn mình



Cho đến khi hai người không thở nổi, cô mới tránh ra khỏi anh, nhìn chằm chằm anh, giọng nói nghiêm túc khác thường, “Lần trước tôi đã nói, anh đã nghiêm túc cân nhắc qua chưa?”