Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời

Chương 18 :

Ngày đăng: 14:39 19/04/20


Trong đám người, tiếng xì xào bắt đầu nổi lên…



Nép người phía sau đạo diễn, Mạch Khê nhìn cảnh tượng với đôi mắt mở to, hai tay không tự chủ bịt miệng lại. Nếu là cô, nhất định sẽ nhổ ra…



Sao cha nuôi lại có thể đối xử với người như với chó được?



Cô gái đó liếm khô rượu một cách vất vả, xong lại duỗi người đón lấy tờ khăn giấy trắng muốt từ phía quản gia tư nhân, lau lại một cách cẩn thận. Đến bây giờ cô ta mới dám đứng lên, trong đáy mắt như còn dư chút lệ.



“Lôi tiên sinh, mong ngài không phiền lòng…”



“Cút” Lôi Dận vẫn lạnh như băng, hờ hững đáp.



Cô ta hẳn thấy như vừa từ cõi chết trở về, nhanh chóng biến mất. Thực ra cô ta cũng đã chẳng coi trọng hình tượng hay danh dự từ lâu, chỉ mong sao giữ được cái mạng.



“Hôm nay Lôi tiên sinh đừng để vì chút chuyện cỏn con này mà mất hứng, haha…” Chỉ thấy Henry tiến lên tiếp đón, mặt cười cười, nhưng trong đó, vẫn không thể không nhận ra một tia cẩn trọng.



Lúc bấy giờ Lôi Dận mới có phản ứng, môi chỉ hơi động khẽ khiến người ta nhìn cảm giác như cười như không, rất khó đoán: “Không ngờ ngài Henry cũng có hứng thú đến nơi này của tôi.”



“Không dám không dám, danh tiếng Lôi tiên sinh đã nổi từ lâu, hội quán này kỳ thực chỉ là chút tài sản bé nhỏ không đáng kể trong công việc kinh doanh của ngài, nhưng lại có thể khiến những người như chúng tôi giải tỏa lúc nhàm chán. Nào, Lôi tiên sinh, bình thường vốn hiếm dịp gặp mặt, lần này uống một ly rồi hẵng đi.” Henry vốn dĩ đang có một vụ làm ăn với Lôi thị, nên quyết không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo như vậy.



Lôi Dận đương nhiên biết thừa tâm địa gian xảo của hắn nên chỉ cười lạnh một tiếng. Ánh mắt không hẹn mà như trước lại tiếp tục kiếm tìm thân hình nhỏ bé đó. Thấy cô trốn tránh, hắn bỗng dừng lại một chút rồi nói:



“ Được, xin mời…” Rồi hắn cất bước, tiến vào phòng nghỉ. Henry vội vàng đi phía trước cung kính dẫn đường.



Bên kia, gã da đen xấu hổ sờ sờ cái mũi, cũng bước theo sau. Một đám nữ nhân bỗng “Ồ” lên nhưng cũng không dám tiến đến, chỉ dành cho dáng hình cao lớn của Lôi Dận một ánh nhìn lưu luyến.



Lôi Dận ngồi xuống, phía sau các vệ sĩ đã được huấn luyện nghiêm chỉnh tự giác chia thành hai bộ phận: hai người canh gác ngoài cửa, hai người ở ngay phía sau. Riêng Phí Dạ lúc nào cũng đứng bên cạnh Lôi Dận.



Ngồi trên salon, từng hành động vô thức như giơ chân nhấc tay của Lôi Dận đều khiến cho đám đàn bà ở phía dưới tim đập chân run.



Henry vội vàng lấy ra một điếu xì gà, cười nói: “ Đây là hàng mới được nhập về, loại tốt nhất của Cuba”



Điếu xì gà được châm, trong chốc lát một làn khói trắng nhè nhẹ vây quanh Lôi Dận. Khuôn mặt quá mức kiên nghị của hắn hiện lên mờ ảo, lúc sáng lúc tối. Hắn thực sự không muốn nói chuyện, chỉ lạnh lùng nhìn về phía vị đạo diễn, lại nhìn thấy đám người ở dưới thì ánh mắt lộ rõ vẻ chán ghét.



“ Đang trong thời gian chọn lựa?”



Kỳ Á thấy thế, lại vừa được lĩnh hội danh tiếng lừng lẫy của Lôi Dận nên vội vàng mở miệng: “ Phải chăng Lôi tiên sinh cũng có chút hứng thú?”



Giọng điệu lại ra chiều lấy lòng, hoàn toàn không còn cái vẻ cao ngạo khi ở cạnh mấy người phụ nữ vừa nãy.



“Mấy ngôi sao này, ngài đều có thể chọn tùy thích, tôi đảm bảo họ sẽ phục vụ Lôi tiên sinh thật tốt”



Lôi Dận nhả ra một làn khói trắng, khẽ nhếch môi: “Ngài đã đến nơi này, thì đương nhiên là khách của tôi. Đã là khách quyền lựa chọn thuộc về ngài.”



“Hahaha, Lôi tiên sinh, ngài thật biết nói đùa. Nếu ngài đã bảo vậy, tôi cũng không khách khí.”



Thấy Lôi Dận không từ chối hay gây khó dễ, Henry càng thêm cao hứng. Hắn giơ tay chỉ Mạch Khê gọi: “Mau lại đây”, rồi vui vẻ giới thiệu: “ Ngài xem, đây là tiểu Sweet heart của tôi”
Gặp được ngày Lôi tiên sinh cao hứng như vậy quả là cơ hội nghìn năm có một, đương nhiên họ không thể nào bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời như vậy.



Mạch Khê trừng mắt nhìn về phía mấy người phụ nữ đó, khiến bọn họ cũng có chút không an tâm.



Ánh mắt đó tiếp tục dừng lại ở phía cha nuôi, nhưng rốt cục cũng chỉ nhìn được cái cằm nghiêm nghị của hắn, có độ cong hoàn mỹ.



Chẳng lẽ… Cha nuôi cũng thích những ngôi sao như thế này sao?Như vậy thì có khác gì những gã đàn ông bẩn thỉu kia đâu?!



Dù không lý giải được, nhưng rõ ràng trong lòng cô có một thoáng cảm giác rất xa lạ…. Rất khó chịu…. Người Mạch Khê tự dưng cứng đơ, không cử động.



Lôi Dận lười nhác dựa vào ghế salon, đằng sau kính râm chỉ là đôi mắt lạnh như băng, đến cả khóe môi hình như cũng có mang vài phần hàn ý….



Mấy nữ ngôi sao đó ai nấy đều ngừng thở, thậm chí còn có người bắt đầu chen lấn, cứ như thể sợ rằng Lôi Dận sẽ không nhìn thấy mình.



Lòng Mạch Khê chốc lát lạnh buốt….



Đây mà cũng được gọi là những ngôi sao ư? Nhìn mấy cô ấy trên màn ảnh đâu có cái kiểu sợ sệt như thế này…



Lôi Dận im lặng nhìn các cô, nâng tay tùy tiện chỉ một cái:



“Cô”



Nữ ngôi sao được hắn chỉ thì bề ngoài vẫn ra vẻ bình thản, nhưng bên trong vui sướng hết sức. Tiếp đó, hắn chỉ thêm hai người nữa.



Ba bọn họ mừng như điên, thiếu chút nữa là cảm động đến mức rơi nước mắt. Trong khi những người còn lại thì thất vọng, ghen tị ra mặt khi thấy ba người đó quá là may mắn.



Kỳ Á đứng sau thấy vậy liền cười cười, đã vậy còn giơ ngón cái lên.



“Lôi tiên sinh có thể lực vô cùng tốt, ba người các cô nhất định phải hầu hạ thật chu đáo!”



Tâm hồn thiếu nữ của mấy ngôi sao kia đã bắt đầu dâng lên, mơ mộng… Lôi tiên sinh tuy là người vô cùng lạnh lùng, nhưng có thể được tận hưởng đêm xuân cùng một người như vậy, cái gì cũng đáng. Hơn nữa, đây lại là Lôi tiên sinh kia mà, thứ bọn họ muốn đương nhiên không chỉ là mấy thứ vật chất.



Mấy gã kia cũng tranh thủ cơ hội, giở trò nịnh hót.



Lôi Dận hạ ly rượu trên tay xuống, mặt không biến sắc nói:“Sai, là bốn!”



"A?" Trong phòng nghỉ, mọi người lại được một phe ngơ ngẩn.



Bốn? Nhưng rõ ràng Lôi tiên sinh chỉ chấm có ba người kia.



Mọi người còn đang cảm thấy vô cùng khó hiểu thì Lôi Dận đã chuyển ánh nhìn về phía Mạch Khê đang ở trong lòng, bàn tay khẽ xoa đầu cô, như thể đang vuốt ve cục cưng nhỏ. Hắn lạnh lùng nói tiếp.



“Còn có cô!”



Thân mình Mạch Khê đột nhiên run bắn lên, cô trợn to mắt nhìn về phía cha nuôi.