Trò chơi nguy hiểm: Tổng tài tội ác tày trời
Chương 68 :
Ngày đăng: 14:39 19/04/20
Đêm biểu diễn thành công tốt đẹp, điều này chỉ cần qua phản ứng của người xem đều có thể thấy được. Mà tiết mục kinh diễm của Mạch Khê thì như rồng thêm mắt cho đêm diễn, chỉ trong một thời gian ngắn tên tuổi của cô được nhiều người yêu âm nhạc nhớ đến.
Truyền thông bắt đầu đổ xô đưa tin. Ngoại trừ các tờ báo cùng tạp chí giải trí co thông tin chậm hơn một chút, còn truyenfull.vn đã nhanh chóng đưa tin rầm rộ về buổi biểu diễn lần này, nhất là tiết mục tuyệt mỹ kiều diễm trên sân khấu của Mạch Khê, rồi từ đề tài này dẫn sang cô. Thái độ của truyền thông đã có bước chuyển biến. Từ một tấm ảnh chụp, cô bị đánh giá thấp kém, nay lại chuyển biến thành “Tài nữ” của thế hệ mới, “Thiên sinh lệ chất” (Trời sinh ra chất đẹp đẽ), “Thiên âm mỹ nhân”. Vậy nên bây giờ có nhìn thấy Mạch Khê cùng Kim Min Jong kia đứng chung một chỗ, ngôn luận không còn thái độ dè bỉu như trước.
Tiệc chúc mừng cũng là tiệc chia tay, RTY đã diễn xong ở đây, phải tiếp tục đi đến nơi kế tiếp.
Buổi đêm hoàn mỹ, tiếng đàn vilolin thanh nhã truyền trong bầu không khí của bữa tiệc tối xa hoa. Bên ngoài thính phòng là bãi cỏ xanh mướt càng tôn lên những chiếc bàn tròn phủ khăn trắng tinh, mang lại cảm giác dễ chịu cùng vui mắt, đồng thời cũng toát ra nét thời thượng quý phái, cùng với hoa tươi lại càng tăng thêm sức hút.
Ánh trăng trong như thủy tinh chảy xuống đài phun nước, ánh lên chất lân tinh sáng bóng. Bên cạnh đá cẩm thạch trên sàn xếp dài khăn trải bàn màu vàng nhạt. Trên bàn ăn thật dài để những bộ đồ ăn bằng bạc, khay thủy tinh. Không một vật gì không có nét cao quý sang trọng. Những người phục vụ mặc đồng phục trắng như tuyết xuyên qua những ngôi sao ca nhạc đang cười như hoa bên trong, tất thảy đều sang quý như vậy.
Phóng viên truyền thông được phép vào khá nhiều, đủ để có thể tường thuật sinh động như thật cho buổi thịnh yến này.
Cầu thang cao cao, thảm màu vàng, nam nữ nhân vật chính của yến hội chậm rãi bước vào tầm nhìn của mọi người...
Kim Min Jong cùng ca hậu Phỉ Tỳ Mạn bước vào hội trường, Mạch Khê cùng hai thành viên RTY khác cũng theo sau.
Diện một bộ lễ phục màu bạc được thiết kế tinh xảo, sợi tóc dày dưới ánh đèn thạch anh phát ra ánh sáng lấp lánh, trong đêm nay, Kim Min Jong nhìn qua càng lúc càng giống vương tử cao quý, lại cùng với bộ váy đỏ của ca hậu hòa hợp, càng tăng thêm sức hút. Ngay cả nụ cười đối với truyền thông báo chí cũng có vẻ hài hòa như vậy.
Hai thành viên khác xuất hiện cũng đoạt mắt người khác. Dáng người cao gầy khỏe mạnh, thái độ hờ hững, luôn luôn là một biểu tình chẳng có gì cả. Làn da họ trắng trẻo, ngũ quan tinh tế giống như được khắc, mày như kiếm, hai tròng mắt như sao, mũi huyền đảm (một loại tướng mũi), môi mỏng hơi hơi nhếch lên dường như đang cười.
Không thể không nói, ba người bọn họ chính xác giống như vương tử quý tộc đang bước ra từ thế giới nào đó, toàn thân tràn ngập khí chất khiến người ta không có cách nào bỏ qua được.
Mà điều làm cánh truyền thông hưng phấn là, đêm nay Mạch Khê xinh đẹp như tiên nữ ánh trăng. Cô đi giữa hai thành viên, vì phối hợp với bọn họ, mái tóc quăn thật dài được vấn cao thành kiểu tóc tao nhã. Chóp mũi thẳng tắp, đôi mắt đẹp mang theo ý cười trong suốt, hàng mi dài như che khuất đôi mắt to trong veo như nước. Cô mặc chiếc váy lụa mỏng màu trắng như cánh bướm đang chấp chới bay lên, giày cao gót trong suốt phát ra thanh âm thanh thúy.
“Kim Min Jong, Mạch Khê, xin hỏi hai vị hôm nay sao không cùng nhau đến yến tiệc?” Bọn họ vừa có mặt, phóng viên liền ào ào xông tới, bắt đầu thăm dò tin tức nhảm nhí.
“Kỳ thật hai vị nhìn rất xứng đôi nha…”
“Đúng vậy, Kim Min Jong là nhóm trưởng của RTY, lần hợp tác cùng Mạch Khê rất thành công, anh có nghĩ tới lần bắt tay tiếp theo không?”
Truyền thông, luôn bảy miệng tám lời không buông tha cho từng ngóc ngách của vấn đề.
Bên môi Kim Min Jong có ẩn chứa ý cười, nhẹ nhàng trả lời với phóng viên, “Tôi đúng là có tâm ý muốn mời tiểu thư Mạch Khê đây tiếp tục hợp tác, chỉ là, cần phải xem ý tứ của tiểu thư Mạch Khê nữa.”
Đôi mắt anh lúc nhìn về phía Mạch Khê chợt trở nên ôn nhuận dịu dàng, như một mảnh ngọc thạch chìm trong nước. Mạch Khê nhìn thấy rõ ràng tình cảm trong đáy mắt Kim Min Jong, không kiêng dè xoay khuôn mặt nhỏ nhắn sang một bên, mỉm cười nhìn về phía phóng viên bên này.
“Tiểu thư Mạch Khê, xin hỏi cô đã có kế hoạch gì chưa? Có muốn cùng RTY thêm một bước hợp tác nữa không?” Phóng viên vứt vấn đề sang cho Mạch Khê.
Mạch Khê cười tươi như hoa, dịu dàng lễ phép đáp, “Về điều này, tôi không tiện trả lời, cũng không có ý tứ gì cả.”
“Vậy xin hỏi hai người có hay không như tấm ảnh chụp đấy? Lần trước báo chí đã chụp được tấm hình hai người đang vui vẻ dùng cơm?”
“Thì phải hỏi người chụp ảnh rồi. Chính xác hơn, lúc ấy có rất nhiều người cùng dùng cơm, không hiểu vì sao lên mặt báo lại biến thành hai người. Tôi nghĩ vấn đề ở đây là góc độ chụp. Các bạn thực có khiếu làm mai mối.” Mạch Khê trả lời rất kiên quyết.
“Kim Min Jong, tiểu thư Mạch Khê xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ anh một chút cũng không động lòng hay sao?” Phóng viên không chịu từ bỏ bám riết.
Kim Min Jong mỉm cười nhìn nụ cười tươi tắn bên môi Mạch Khê như tỏa nắng, anh như hạ quyết tâm, nói: “Kỳ thực tôi đối với Mạch Khê..."
Lời anh nói chưa xong, cửa phòng của yến tiệc đột nhiên vang lên một tràng xôn xao truyền tới mọi người, đương nhiên cũng thu hút nốt sự chú ý của phóng viên truyền thông...
“Tiểu thư Mạch Khê biết cậu đi sẽ rất thất vọng.” Phí Dạ luôn nói chuyện ngắn gọn trực tiếp.
“Chẳng bằng anh thay cô ấy thu dọn cục diện rối rắm này một chút.” Nhiếp Thiên Luật cười nhìn hắn, đôi mắt chăm chú hướng về toilet có ý chỉ.
Phí Dạ hơi hơi nhếch môi, “Yên tâm, đã xử lý rất tốt.”
——————————
“Chị Apple, các chị...đây là như thế nào?” Khi Mạch Khê vừa đi đến toilet cũng nhìn thấy một khoảng hỗn độn.
Ron đóng ngay cửa toilet lại, tránh cho ánh mắt bên ngoài soi mói.
“Tốt lắm, hai người các cô đều ở đây, nhìn xem trợ lý của mình đi, lại ở trong đây đánh nhau như con nít? Có lầm không đó? May mắn là bọn phóng viên kia đã đi hết rồi, bằng không quăng ra ngoài kia thì làm sao bây giờ hả?” Ron đã không muốn nghĩ đến nơi này là toilet nữ, tức giận đến mức gương mặt cũng biến hình, lớn giọng rống.
May mắn nơi này cách âm hiệu quả, nếu truyền ra ngoài thì không biết sẽ náo nhiệt đến mức nào.
Phỉ Tỳ Mạn cao ngạo đứng ở một nơi, hai cánh tay vòng lại, hừ lạnh một tiếng, “Chuyện ngày hôm nay tôi cũng muốn làm cho rõ ràng. Yana, cô thật đủ để làm cho tôi mất mặt, âm thầm ở trong này đánh nhau?”
“Không có, là Apple gây sự trước. Còn nói chuyện khẩu khí lạnh nhạt. Cô ta còn nói tiền bối Phỉ Tỳ Mạn làm hại nghệ sĩ đàn dương cầm không lên được sân khấu, tôi chỉ là tức quá thôi.” Yana là một cô gái mang quốc tịch Pháp, mái tóc đỏ nhạt gợn sóng, vô cùng ủy khuất mà nhìn Ron.
“Phải là tôi tức mới đúng!”
Apple điên tiết, tức giận lớn tiếng, “Cô ta ỷ mình là trợ lý của tiền bối Phỉ Tỳ Mạn, cố ý hô to gọi nhỏ với tôi. Còn lời sau tôi chỉ nói sự thực mà thôi.”
Ron nhíu mày, “Sự thật gì?”
Apple dè dặt cẩn trọng liếc mắt nhìn Phỉ Tỳ Mạn, cúi đầu nói tiếp, “Chính chị ta động tay động chân mà thôi…”
“Chị Apple…” Mạch Khê bước lên kéo cánh tay cô, “Nói như vậy không tốt.”
“Chị..."
“Chuyện này có ai tận mắt nhìn thấy Phỉ Tỳ Mạn làm không? Cô chỉ là một trợ lý nhỏ thôi, có tư cách gì nói chuyện ở đây hả?” Ron quả nhiên là bị chọc tức, chỉ trích Apple.
“Tôi..."
“Mạch Khê, cô cho rằng tôi làm chuyện này?” Phỉ Tỳ Mạn một mặt khinh thường nhìn cô, gọn gàng dứt khoát hỏi cô luôn.
Mạch Khê nhìn cô ta một cái, vẻ mặt không kiêu căng không siểm nịnh, “Chuyện này chưa có chứng cứ chứng thực, tôi sẽ không có kết luận gì.”
Phỉ Tỳ Mạn bước tới phía trước cô, nhìn cô chằm chằm, “Mạch Khê, tôi muốn nói, cô đôi khi cũng rất thông minh. Không sao cả, nhưng cô cho rằng tôi làm chuyện này thì thế nào? Cô chỉ là một người mới mà thôi, tôi không cần đến sự tin tưởng của cô.”
“Nếu là chị Apple nói oan cho chị, tôi nguyện ý thay chị ấy giải thích với chị, nhưng mà...tôi nghĩ có một số việc rõ ràng thì sẽ tốt hơn chăng?” Sóng mắt Mạch Khê bình tĩnh, giống như một hồ nước lạnh tĩnh lặng, lại để lộ một sức mạnh kiên quyết.
“Không sai, kết quả là chuyện gì xảy ra, các cô đều nói rõ ràng cho tôi!”
Ron nhìn về phía Phỉ Tỳ Mạn, “Cô làm sao biết được chuyện của nghệ sĩ dương cầm đó? Mọi chuyện từ trên xuống dưới đều phải nói rõ ràng.”