Trời Đất Tác Thành
Chương 38 : Hoàng Hôn Lạc Hướng (2)
Ngày đăng: 15:15 30/04/20
Nếu cả đời này của bạn, ngoài màu đen ra thì không hề nhìn thấy các màu sắc khác.
Nếu mỗi một ngày của bạn đều có vô số người muốn mạng sống của bạn, nếu chuyện bạn làm khiến cho nhiều sinh mệnh biến mất trên thế giới này.
Nếu thứ duy nhất gắn bó bạn và thế giới chính là máy móc dùng trí tuệ và sự mạnh mẽ của bạn, thao túng vận chuyển kinh tế dầu mỏ ngầm.
Nếu ngày ngày mặt trời mọc mặt trời lặn, bạn cô đơn gối đầu nằm ngủ, bên cạnh không có ai, đứng ở đỉnh núi cao nhất quan sát tất cả.
Bạn không có tình cảm, không có vướng bận, càng không có cảm xúc.
Thế nhưng mười năm trước, sau khi bạn vừa mới bước vào việc làm ăn của mình, thế giới của bạn từng thoáng hiện một lần cực quang.
Bạn từng ở sân bắn tại Nhật Bản, trông thấy một cô gái 13, 14 tuổi, đang dưới sự chỉ đạo của ông ngoại cô, giơ lên một khẩu súng, dáng người cô thật gầy, cũng rất mảnh khảnh, bạn liếc nhìn một cái thì sẽ thu hồi tầm mắt, cảm thấy với sức mạnh của cánh tay cô, căn bản không thể nào bắn được.
Nhưng sau đó, một tiếng súng vang lên bên tai, bạn nhìn về phía bia bắn, nhìn thấy một phát súng trúng đích hồng tâm.
Mà cô gái bắn thành công kia, không có mừng rỡ như điên, cô chỉ là khẽ hất cằm của mình, trả lại súng cho ông nội.
Kiêu ngạo mà can đảm, khác với bất cứ người con gái nào bạn đã từng gặp qua.
Bạn không thích phụ nữ, nhưng bạn lại chú ý tới dáng vẻ xinh đẹp của cô.
Sau đó, từng người rời khỏi, bạn không gặp cô ấy nữa, cũng không có ý đồ đi tìm cô, thế nhưng trong đêm dài đằng đẵng, trong đầu của bạn từng thoáng hiện ánh mắt của cô rất nhiều lần.
Cặp mắt kia rất đặc biệt, có màu trắng thuần khiết, cũng có đen như mực bình tĩnh.
Vì vậy, thật lâu sau đó, khi bạn gặp lại cô ấy, chỉ liếc mắt một cái, bạn biết rằng cô ấy chính là cô.
Bên trong trái tim bạn có một âm thanh.
Kha Khinh Đằng, cô ấy vì mày mà đến, cô ấy sẽ viên mãn tất cả mọi thứ mày từng thiếu mất.
Cô ấy sẽ là sự ấm áp cuối cùng trong thế giới lạnh giá của mày.
“Trong bụng của cô ấy, hiện tại có một đứa bé đã được một tuần tuổi.”
Dưới ngọn đèn sáng trưng, Kha Khinh Đằng nhìn Cảnh Trạm, gằn từng tiếng nói, “Con của tôi.”
Nếu có người nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của anh, vốn không có cách nào tin tưởng vẻ mặt này đến từ anh.
Vẻ mặt anh tựa như vùi lấp trong tầng mây, tia sáng kia như ẩn như hiện, một khi đẩy ra mây mù, chính là hào quang cao ngất.
Tất cả suy đoán ban nãy đều nhận được sự chứng thực, Cảnh Trạm dần dần buộc chặt máy nghe lén trong bàn tay, trên khuôn mặt tuấn tú là sơn vũ dục lai*.
“Kha,” hắn ta chỉa súng ngay ngực, vẻ mặt nhắm bắn Trịnh Ẩm nghiêm túc không chút sợ hãi, “Hiện tại, trả lời vấn đề của tao, nếu mày vẫn giống như hai tiếng đồng hồ trước không nói lời nào, như vậy, tao sẽ giết chết tất cả những người có liên quan với mày ngay tại căn phòng này.”
“Phần tài liệu kia rốt cuộc đang ở đâu?” Robinson lạnh lùng hỏi.
Vẻ mặt Kha Khinh Đằng vẫn hờ hững mà bình tĩnh như cũ, một lát sau anh mới chậm rãi mở miệng nói, “Trong tay công ty dầu mỏ Kazakhstan.”
“Tên người phụ trách?”
“Atyrau.”
“Nội dung tài liệu?”
“Hạng mục kế hoạch khai phá mỏ dầu vừa mới tìm thấy ở Kazakhastan.” Nói xong một câu, Kha Khinh Đằng bỗng nhiên đổi đề tài, “Tin tức mày nhận được có phải còn nói với mày, trong hạng mục này sẽ có sự tham gia của Trung Quốc và Nga hay không?”
Robinson nhất thời chưa phản ứng kịp, dưới sự hỏi vặn lạnh lùng của anh, hắn ta thốt ra, “Đúng vậy…”
Mặt mũi Doãn Bích Giới nhăn lại, toàn thân bỗng nhiên như là thấy được một tia sáng trong bóng tối.
Mọi người ở đây có thể không hiểu được ý nghĩa của đoạn đối thoại này, nhưng cô lại rõ ràng nhất.
Bởi vì ở bãi biển Somalia, anh từng nói với cô nội dung thật sự của phần tài liệu này, thế nhưng vừa nghe đoạn đối thoại của anh và Ronbinson, rõ ràng tin tức Robinson nhận được chính là giả mạo.
Cô lập tức hiểu được ý đồ của anh.
Anh đang lôi kéo Robinson.
“Tin tức kia còn nói với mày, giá cả thành giao cuối cùng là 2200 triệu đô la.” Kha Khinh Đằng đột nhiên cong khoé miệng.
Vẻ tươi cười đắc ý vừa rồi trên mặt Robinson nhất thời mất đi không còn một mảnh.
“Nhưng mà thật đáng tiếc, tao muốn nói với mày, tất cả tin tức mày nhận được, đều là giả.”
Kha Khinh Đằng ở trước mắt bao người, dễ dàng đưa ra một kích trí mạng cuối cùng, “Mày hẳn là không biết, bản lĩnh chơi bài gạt người của Dell, cùng với bản lĩnh nói dối của hắn, rất giống nhau.”
Dell.
Doãn Bích Giới vừa nghe đến tên này, lập tức suy nghĩ tới mọi chuyện, cô đột nhiên cảm thấy cả người lạnh lẽo, mà cô cũng đồng thời nhìn thấy biểu tình phẫn nộ cùng xuất hiện trên mặt của Trịnh Đình và Trịnh Ẩm.
Chẳng lẽ… Dell là kẻ phản bội?!
“Người có thể bị chúng mày mua chuộc, tao làm sao có thể để hắn biết được chân tướng cuối cùng chứ?” Lúc này Kha Khinh Đằng ngã người về phía sau, tựa lưng vào ghế ngồi, đáy mắt loé ra ánh sáng nhàn nhạt, “Không bằng bây giờ gọi Dell tới, giáp mặt đối chất với nhau.”