Trời Đất Tác Thành

Chương 54 : Chiến Dịch Cuối Cùng (3)

Ngày đăng: 15:15 30/04/20


Kerry Geoff giúp bọn họ chuẩn bị một lều trại riêng

trước đó, nó nằm ngay sau lều trại trang điểm cho Doãn Bích Giới.



Kha Khinh Đằng ôm cô, vén tấm vải mành lên, rồi đi thẳng vào

lều trại, Kerry Geoff không biết từ đâu tìm ra dây lụa màu đỏ thẫm,

lại thần kỳ trang hoàng cả lều trại tương tự phòng tân hôn truyền thống Trung

Quốc, hơn nữa, còn đặc biệt có tình thú, thắt nơ bướm màu đỏ trên giường ngủ,

màn che vây quanh giường.



“Em phát hiện…” Cô quan sát lều trại một lượt, lấy tay véo

khuỷu tay anh, chế nhạo nói, “Người có thể trở thành bạn anh, trên cơ bản, nội

tâm tư tưởng cũng gần giống anh, rất màu sắc.”



Mượn mấy người anh em của anh mà nói, hoa hồ điệp Phong Trác

Luân, là người đàn ông xinh đẹp lẳng lơ cũng có quan hệ thân thiết với anh,

dùng điều này có thể nhìn ra, bề ngoài anh lạnh lùng nghiêm túc, nội tâm lại

phong phú thế nào.



“Em sai rồi.” Anh đi qua đặt cô lên giường, toàn thân cũng

theo đó mà ở trên người cô, hai tay chống hai bên cạnh đầu cô, “Chỉ vào lúc anh

đối mặt với em thì nội tâm mới có màu sắc.”



Tâm tình cô vốn rất tốt, lúc này nhìn khuôn mặt khôi ngô của

anh, cô không nói thêm gì nữa, giơ tay kéo cả người anh xuống, cùng mình hôn

môi.



Bên ngoài lều trại cười đùa và ồn ào náo nhiệt, mà bên trong

lại là tình cảm chân thật nhất.



Cô biết, vào giây phút này, mình rất muốn anh, muốn toàn bộ

của anh, không hề giữ lại.



Áo cưới trên người cô tuy rằng phức tạp, nhưng vào trong tay

anh lại rất đơn giản, anh gần như không phí chút sức lực nào đã tìm được cách

cởi bỏ bộ váy.



Thân thể dây dưa say đắm, cô cảm giác được tay anh đã từ bắp

đùi mịn màng của cô trượt vào trong chỗ hấp dẫn nhất, cô nhanh chóng ẩm ướt,

cảm giác ngón tay anh không ngừng trêu chọc, khiến cả người cô càng nóng hơn.



“Điêu luyện sắc sảo…”



Kha Khinh Đằng không ngừng hôn lên ngũ quan của cô, hàm dưới,

xương quai xanh… cuối cùng rơi xuống bầu ngực mịn màng của cô, trầm giọng khen

ngợi.



Mỗi một chỗ nhỏ bé của cơ thể cô và anh đều hoàn toàn phù hợp

với nhau.



Kết cấu điêu luyện sắc sảo, cô vì anh mà sinh ra, từ cơ thể

đến linh hồn.



Ngay sau đó anh cởi bỏ quần tây của mình, phóng ra vật cứng

nóng, cô cũng thuận theo mà nằm nghiêng, mặc anh tách ra hai bắp đùi của cô,

sau đó dùng tư thế phía sau bên hông đi vào cô.



Lấp đầy trong nháy mắt, làm cho hai bên đều thở dài trầm

thấp.



Anh vừa tiến vào, nơi ẩm ướt của cô đã bao vây anh chặt chẽ,

anh thấy hai má cô hơi ửng đỏ, còn có nơi chính mình đang chiếm giữ, trong mắt

anh dần hiện lên một tia kích động điên cuồng rất nhạt, thậm chí vào lúc cô còn

chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt thì anh đã dùng sức đẩy vào chỗ sâu nhất của cô.



Ra vào từng chút một, dành cho hoàn toàn, thu hồi hoàn toàn,

nhưng mỗi lần nhấn xuống đều dùng sức, cô không kháng cự gì, chỉ phối hợp với

anh, hưởng thụ sự hoan ái cực hạn này.



Cô nhanh chóng đến cực điểm, nhưng lại có thể cảm giác vật
không có biểu tình mà nhìn bọn họ đi vào.



“Joey.”



Kerry Geoff đi vài bước đến trước mặt người da đen kia,

mở miệng nói.



“Kerry Geoff.” Người da đen tên là Joey gật đầu, hắn ta nhìn

về phía Kha Khinh Đằng đang bị phần tử vũ trang bắt giữ.



“Người tôi đã mang đến.” Kerry Geoff khoanh tay, có

chút thanh thản nói với Joey, “Kha, vợ của Kha, còn có cấp dưới của hắn, một

người cũng không thiếu.”



Ánh mắt Joey lướt qua một vòng trên mặt của bốn người bọn họ,

hắn ta bỗng nhiên nói, “Thiếu một người.”



“Tên sát thủ đã bắn chết đội trưởng Robinson.” Sắc mặt Joey

ngày càng trầm xuống, “Arthur, kẻ đó ở đâu?”



Doãn Bích Giới nghe câu sau liền ngẩn ra.



Phải, Arthur không ở đây, trên đường cô không nhìn thấy

Arthur.



Lần trước ở trên du thuyền, bọn họ đều dựa vào Arthur đột phá

vòng vây, lúc này đây chẳng lẽ Kha Khinh Đằng trước đó đã giữ lại Arthur?



“Thuộc hạ của tôi báo cáo với tôi, nói rằng trước khi chúng

tôi vây quét thì Arthur đã suốt đêm từ thảo nguyên trở lại căn cứ, sau khi tiến

vào căn cứ thần không biết quỷ không hay đã mất tung tích.” Kerry

Geoff nhún vai buông lỏng hai tay, “Tôi đã phái người tìm trong căn cứ.”



Lúc Kerry Geoff nói chuyện, dáng vẻ rất tự nhiên,

nhưng Doãn Bích Giới lại mơ hồ cảm thấy trong những lời này có một số chỗ không

thích hợp lắm.



“Lần này các người đến mấy tổ?” Không đợi Joey trả

lời, Kerry Geoff lại hỏi.



“Năm tổ.” Joey nhìn Kha Khinh Đằng chằm chằm, “Tất cả đặc

công giỏi nhất toàn bộ đều tới, lần này, nếu không bắt hắn về nước, chúng tôi

sẽ vĩnh viễn không có cách bắt hắn lần nữa.”



“Vì sao?” Kerry Geoff hỏi, “Hắn là tội phạm truy nã

hàng đầu của các người, đánh cắp cơ mật của quốc gia các người, hắn phải chịu

hình phạt.”



“Bởi vì hiện nay chúng tôi phát hiện, kho tư liệu cơ mật của

chúng tôi hình như đã bị người khác sửa đổi.” Joey cau mày, “Bên trong chúng

tôi có người giúp hắn, bóp méo thân phận của hắn cùng với hồ sơ ghi chép, kỹ

thuật máy tính của người kia khá xuất sắc, nhân viên kỹ thuật của chúng tôi vẫn

đang truy xét, thế nhưng còn chưa có kết quả.”



“Ừm…” Kerry Geoff trầm ngâm một lát rồi nói, “Tôi

còn nhớ, tên sát thủ Athur này cũng là hacker đứng nhất nhì trong giới.”



Joey vừa nghe, sắc mặt càng thay đổi, “Chúng ta phải cùng

nhau truy bắt tên này, hiện tại năm tổ người của chúng tôi đã vào căn cứ của

anh, chúng ta cùng nhau truy xét.”



“Được.” Kerry Geoff gật đầu, lúc này hắn xoay

người, nhìn bọn Doãn Bích Giới, “Tôi đưa bọn họ vào phòng thẩm vấn trước.”



Không biết có phải là ảo giác của mình hay không, lúc này

Doãn Bích Giới lại nhìn thấy một tia sáng quỷ quyệt lướt qua cực nhanh trong

đáy mắt của Kerry Geoff.