Trời Sinh Một Đôi

Chương 14 : Thiện duyên (2)

Ngày đăng: 14:01 30/04/20


Khởi Nguyệt tỷ tỷ, Khởi Nguyệt tỷ tỷ, nước đã sôi rồi.” Tiểu nha hoàn

Vân Yến gọi liên tục vài tiếng, Khởi Nguyệt mới phục hồi lại tinh thần.



“Sôi thì sôi, gào cái quỷ gì? Còn không nhanh xách vào tịnh phòng đi.”



Nhìn hai tiểu nha đầu xách nước đến tịnh phòng, Khởi Nguyệt đích thân

thử nước ấm rồi mặt mày cười chúm chím đi mời Thế tử, lại trông thấy Tụ

Phong đang dâng trà cho Thế tử, nàng lập tức nổi giận: “Ơ, Tụ Phong,

không phải bị nhiễm lạnh sao? Nghỉ ngơi đủ chưa? Giờ này muội chạy ra

đây làm gì? Cẩn thận nhiễm bệnh cho Thế tử.”



Tụ Phong lớn lên xinh xắn lanh lợi, lại không yếu thế: “Khởi Nguyệt tỷ tỷ, một nô tỳ như muội, thân thể đâu có mảnh mai như vậy, muội khỏe lâu rồi.”



Nói xong, thân thể mềm mại không xương ngả về phía La Thiên Trình,

giọng nói êm ái nũng nịu: “Thế tử, để nô tỳ hầu hạ ngài tắm rửa nhé.”



Một đôi tay thon dài như trúc đẩy nàng ra: “Không cần, đi ra ngoài.”



Tụ Phong lập tức sững người, mắt ầng ậc nước, chực chờ rơi xuống, rất chọc người thương tiếc.



La Thiên Trình lại như không thấy, sải bước về phía tịnh phòng.



Khởi Nguyệt hướng về phía Tụ Phong không tiếng động cười lạnh, đong đưa thân thể bước nhanh đi theo: “Thế tử, nô tỳ hầu hạ ngài.”



Thân thể nở nang lại áp sát vào.



Trước kia, lúc Thế tử tắm rửa không phải chưa từng phóng đãng, nên hôm

nay nàng nhất định phải bắt lại tâm của Thế tử.



Sau lưng

La Thiên Trình như mọc ra một con mắt, nghiêng người một cái né đi, Khởi Nguyệt lảo đảo, cái trán bèn đập vào khung cửa.



“Phì.”

Tụ Phong vừa rồi còn đang rơi lệ bèn cười ra tiếng, nhưng khi chạm phải

ánh mắt lạnh băng của La Thiên Trình thì lập tức im miệng.




Chẳng lẽ nguyên nhân là vì lần đó Thế tử rơi xuống nước, trong lòng bất mãn hôn sự?



Bà Tử nghĩ ngợi trong lòng, rồi thầm phỉ nhổ một cái.



Phi phi phi, lại còn là đại gia khuê tú đấy, thế mà lại làm cái loại

chuyện đáng xấu hổ này, làm hại Thế tử thay đổi tính tình.



“Chết rồi thì kéo ra ngoài chôn đi, thưởng cho cha mẹ nàng ta mười lượng bạc.”



Giọng La Thiên Trình không lớn, bà tử lại thoáng cái tỉnh lại: “Vâng!

Đúng rồi Thế tử, bên lão phu nhân truyền lời bảo ngài đi qua một

chuyến.”



“Biết rồi.” Ánh mắt La Thiên Trình chăm chú vào quyển sách, thản nhiên nói.



Bà tử vội vàng lui ra ngoài.



Một lúc lâu, La Thiên Trình mới để sách sang một bên, nhớ tới cái chết của Tụ Phong thì khóe miệng nhếch lên.



Thật không ngờ nha đầu kia lại chết như vậy.



Kiếp trước, chính là nha đầu kia bị Nhị thẩm mua chuộc, trong hiếu kỳ

của Tổ mẫu lén đổi thuốc tránh thai, kết quả có thai truyền ra ngoài

khiến thanh danh của hắn mất sạch.



Nếu như nói vì

rơi xuống nước mà đính hôn với dâm phụ kia là màn mở đầu cho toàn bộ bi

kịch của hắn, vậy thì chuyện này chính là mở đầu chính thức của bi kịch.



Cái nơi tính toán từng bước này, không có nàng cũng sẽ có người khác,

thậm chí đập vỡ danh hào ưa thích của hắn, lại vì đủ thứ lợi ích mà làm

ra những chuyện đưa hắn vào chỗ chết .



La Thiên Trình cười trào phúng, đứng dậy đi tới Di An Đường.