Trời Sinh Một Đôi

Chương 15 : Chỗ khác biệt

Ngày đăng: 14:01 30/04/20


Lão phu nhân Trấn Quốc Công mặc một chiếc áo đơn ngắn, ống tay rộng thêu hoa văn chìm hình mây tía, đầu tóc được chải tỉ mỉ cẩn thận, thoạt nhìn có phần nghiêm túc.



La Thiên Trình đi vào, trên mặt đã nở nụ cười nhàn nhạt: “Tổ mẫu.”



Lão phu nhân nhìn chằm chằm La Thiên Trình chốc lát, mới nói: “Minh ca nhi, tới ngồi đây đi.”



La Thiên Trình theo lời ngồi xuống.



“Minh ca nhi, mấy tháng này cháu thường xuyên không ở trong phủ, cháu đi làm gì vậy?”



“Tổ mẫu, bên Thân Vệ Quân gần đây khá nhiều chuyện, huấn luyện cũng bận rộn một chút.”



Triều Đại Chu không trọng văn khinh võ như tiền triều. Từ khi khai triều tới nay, địa vị của võ tướng cao hơn rất nhiều, phủ Trấn Quốc Công chính là dùng quân công lập nghiệp.



Thân Vệ Quân cũng khác với tiền triều, thay đổi truyền thống chọn lựa tất cả thành viên từ trong huân quý đệ tử, mà phân ra hai đại vệ là Long vệ và Hổ vệ.



Tất cả Long vệ đều tạo thành từ nhóm huân quý đệ tử, Hổ vệ lại được tuyển chọn từ cuộc thi võ hoặc chọn lựa người nổi bật từ tất cả các đội hộ vệ.



Bản thân quân Long vệ này chính là đội danh dự chủ yếu làm các việc đơn giản, nếu nói về sân huấn luyện thì chỉ sợ mười ngày đã hết bảy ngày không đặt chân vào rồi.



Lão phu nhân đã cảm thấy lời La Thiên Trình nói có phần không thật, nhưng vì nuôi hắn từ nhỏ đến lớn nên cũng không vòng vèo, đưa thẳng lá thư của Lão phu nhân Kiến An Bá cho hắn.



La Thiên Trình mở ra đọc, sắc mặt khẽ biến lạnh, tức giận đồng thời lại cảm thấy có phần kỳ lạ.



Thỉnh thoảng hắn có xuất phủ vài ngày, quả thực đi rèn luyện thân thể bằng biện pháp vô tình có được sau khi bị sung quân ở kiếp trước, còn chuyện nói trên thư này hiện giờ hắn mới biết được.



Nhưng chuyện này rõ ràng lại không giống lúc trước.



Thật ra suy nghĩ này đã lóe lên từ rất lâu rồi.



Đời trước, Chân Tứ vì khiến phủ Kiến An Bá hổ thẹn, nên trực tiếp bị cấm túc cho đến lúc xuất giá. Đó là chuyện cả kinh thành đều biết, ngày hắn thành thân còn có người mượn chuyện này chế nhạo hắn.
Hơn nữa, hắn vẫn có biện pháp đánh trả mà, không phải sao?.



Rời khỏi Di An Đường, La Thiên Trình chậm rãi đi đến Thanh Phong Đường, nhưng trong lòng lại không tình tĩnh như mặt ngoài.



Những đòn phản công kia hắn cũng có thể tạm gác lại, nhưng điều khiến hắn muốn biết là rốt cuộc kiếp này xảy ra biến cố ở đâu, mới tạo ra những chỗ khác biệt này?



Cẩn thận nghĩ lại thì dường như những sự khác biệt này có liên quan đến Chân Tứ.



Ít nhất hắn biết việc tiểu công chúa của Tưởng quý phi trong nội cung vì nghịch ngợm mà vài ngày trước lén bỏ mặc cung nhân, trèo lên cây lấy trứng chim nên bị ngã chết đã xảy ra.



Tưởng quý phi được Hoàng Thượng sủng ái, chỉ có một nữ nhi này, vừa mới mười tuổi, cũng là Công chúa được Hoàng Thượng yêu thích nhất.



Sở dĩ hắn nhớ rõ việc này như thế, cũng là vì sau khi tiểu Công chúa ngã chết, Hoàng Thượng giận dữ, chẳng những đánh chết cung nữ thái giá hầu hạ tiểu Công chúa, mà còn phạt đòn đội cận vệ trực lúc ấy mỗi người mười gậy, và hắn cũng là một trong các thị vệ đang trực thời điểm đó.



Theo lý thuyết, quân cận vệ không được vào hậu cung, bọn họ căn bản sẽ không có chuyện gì, nhưng trớ trêu là tiểu Công chúa lại ngã từ trên cây xuống, rơi xuống phía ngoài tường cung, thế nên lúc bấy giờ bọn họ không có việc gì cũng thành có việc rồi.



Lần này, hắn cố ý đến chỗ đó trông chừng, quả nhiên đỡ được tiểu Công chúa bị rơi xuống.



Không nhắc đến việc Tưởng quý phi cảm tạ, Hoàng Thượng cũng cực kỳ vui mừng, lúc ấy muốn cất nhắc hắn làm thị vệ trưởng, nhưng bị hắn lấy lý do không có công từ chối.



Dù sao tiểu Công chúa đã mười tuổi còn làm ra loại chuyện khác người mất lễ nghi này, đương nhiên phải giấu diếm bưng bít.



Hoàng Thượng nghĩ có lý, cũng không trách cứ hắn mà ngược lại hỏi hắn muốn ban thưởng gì.



Hắn bèn nói muốn một phòng huấn luyện yên tĩnh một chút, luyện tốt võ nghệ càng có thể dốc sức thành tâm cống hiến sức sực cho Thánh Thượng, cũng không nhắc đến những cái khác.



Hoàng Thượng phê chuẩn, chuyện hắn cứu tiểu Công Chúa cũng không truyền đi, nhưng hắn biết sau này khi đã vạch kế hoạch chu đáo rồi, hắn sẽ có thêm chỗ dựa vững mạnh nhất.



La Thiên Trình thu hồi tâm trạng trở về Thanh Phong Đường, lại âm thầm quyết định chủ ý, hắn muốn đi thăm dò phủ Kiến An Bá một chút, xem thử rốt cuộc Chân Tứ kia không giống lúc trước ở chỗ nào.