Trời Sinh Một Đôi
Chương 157 : Cạo đầu bằng dao găm
Ngày đăng: 14:03 30/04/20
Edit: Hằng Nguyễn
Beta: Sakura
Một cái hộp gỗ sơn màu đen được mang lên, bà lão kia lại thấp thỏm không yên mà liếc nhìn Lão phu nhân, mới duỗi tay cầm cái nắp hộp lên.
Một cái đầu heo rất lớn, màu sắc ửng đỏ, mùi thơm truyền ra từ thớ thịt, có điều thất khiếu đầu heo có con kiến ra ra vào vào, người nhìn thấy chỉ cảm thấy đầu run lên, một hồi buồn nôn.
Không ít nha hoàn lặng lẽ che miệng, ngăn chặn tiếng kêu.
Lão phu nhân ghét nhăn nhíu mày, nhìn xem cái đầu heo nướng kia không lên tiếng.
Điền thị cầm khăn che che miệng, mới nói: “Lão phu nhân, heo nướng này thật sự khó coi, hay là tranh thủ thời gian đem đi đi.”
Sau đó lại nhìn về phía La Thiên Trình và Chân Diệu, giả vờ tâm địa từ mẫu: “Chuyện heo nướng không cần quá lo lắng, nghe bọn hạ nhân bẩm báo về sau, thì ta đã lập tức sai người đi ra ngoài mua, sẽ không chậm trễ chuyện chính đâu.”
La Thiên Trình trên mặt tỏ ra bình thản nhưng trong lòng vô cùng tức giận.
Là hắn sơ sót. Trước kia không có chuyện đó xảy ra, không có nghĩa là kiếp này sẽ không phát sinh.
Khi đó phủ Kiến An Bá Nhị lão gia vân chi ngọc thụ đã chết do tuyết lở, mà Đại lão gia đặt sai phương hướng, dấu hiệu đi xuống đã lộ ra.
Chân Tứ không có mẫu thân, thanh danh lại cực kém, đến ngay cả chính bản thân mình đêm tân hôn cũng chưa vào đến cửa phòng của nàng, tình trạng như vậy, Nhị thúc bọn hắn cần gì phải động tay động chân.
Có điều họ động tay vào chuyện heo nướng trước, nhưng lại thông minh quá sẽ bị thông minh hại thôi.
Chân Tứ vẫn chưa có quỳ thủy, đến nay vẫn là tấm thân trinh nữ, muốn chứng minh, lại là việc rất đơn giản.
La Thiên Trình đã nghĩ ra chủ ý, lặng lẽ thấy Điền thị giống như đang ra vẻ ta đây.
Lão phu nhân nghe Điền thị vừa nói như vậy, hài lòng gật đầu, chỉ là nhìn thấy con heo nướng kia trong lòng vẫn còn buồn phiền: “Heo nướng để trong hộp kín, thế nhưng mà có cái gì không ổn?”
Bà lão kia vội hỏi: “Lão phu nhân, tối hôm qua đã kiểm tra kỹ tất cả quà tặng, lão nô đã dẫn mấy người kiểm tra tỉ mỉ, bất luận là đồ ăn hay là cái hộp đều không có một chút vấn đề gì.
Người xem, ngay tại lúc này, trong cái hộp này vẫn sạch sẽ đấy. Thật không biết con kiến này đã làm sao tới đây.”
“Heo nướng có vấn đề hay không?” Lão phu nhân đứng lên đến gần vài bước, dò xét màu sắc của con heo nướng kia.
Xem hình dáng, nhưng lại không thấy cái gì không ổn cả.
“Lão phu nhân, nhưng heo nướng này mua từ quán cơm Trương Thị kia. Lúc mua là ban ngày. Không có gì sai sót đâu ạ, ai ngờ sáng nay kiểm tra, đã như vậy rồi.”
Có Dương ma ma nhúng tay, ngay cả kẻ chết thay bà cũng không thể đẩy ra được, người nào cũng quan trọng đều do bà tỉ mỉ bồi dưỡng.
“Được rồi, đã thế thì mua heo nướng đi, các ngươi cũng lui ra đi.” Hình như lão phu nhân mệt mỏi, phất phất tay.
Mọi người lui ra ngoài.
Lúc quay trở lại phủ Kiến An Bá, La Thiên Trình và Chân Diệu ngồi xe ngựa.
Xe ngựa chầm chậm kêu C-K-Í-T..T…T hồi lâu, La Thiên Trình mới phá vỡ trầm mặc: “Chân Tứ, nàng làm sao biết ở bên trong đầu heo có mật ong ?”
“Ngửi thấy được nha.” Chân Diệu cười nói.
La Thiên Trình không biết nói cái gì cho phải, hắn cho rằng nàng suy đoán ra.
Mọi chuyện có nguyên nhân thì ắt có kết quả, hắn cũng không tin heo nướng tự dưng quái lạ, nếu Chân Diệu không làm như vậy thì hắn sẽ điều tra đến cùng.
Nhưng hắn cũng không định dùng dao găm của mình!
Nhớ tới lúc Chân Diệu cầm con dao găm trả lại cho mình, con dao có thể soi bóng được thì lúc đó đã bị dính đầy dầu mỡ, còn dính mấy con kiến đang giãy giụa nữa chứ, cả người La Thiên Trình cảm thấy không tốt rồi.
“Thế tử.” Chân Diệu đột nhiên gọi một tiếng.
“Hả?” La Thiên Trình nhìn lại.
Chân Diệu mấp máy môi, nghiêm túc hỏi: “Chàng nói xem, có phải Nhị thẩm không thích ta không?”
La Thiên Trình có chút kinh ngạc.
Hắn không nghĩ tới, Chân Tứ sẽ nhạy cảm như thế.
” Tại sao nàng lại nghĩ như vậy?” La Thiên Trình thu hồi cảm xúc dư thừa, thăm dò hỏi.
Chân Diệu vuốt ve tóc, thẳng thắn mà nói: “Đây không phải là chuyện rất hiển nhiên ấy ư, ta luôn luôn là phúc tinh cao chiếu, vận khí không tệ, thế nhưng mà từ khi bước vào cửa nhà chàng liền liên tiếp không may. Đây nhất định không phải vấn đề của ta, đã không phải vấn đề của ta, thì đương nhiên là vấn đề của người khác ah.”
Còn có kiểu suy luận như vậy sao?
La Thiên Trình nhếch khóe miệng, đang muốn nói chuyện, bỗng nhiên một hồi xóc nảy truyền đến, đầu bị một thân thể mềm mại đâm vào.