Trời Sinh Một Đôi
Chương 166 : Mua băng
Ngày đăng: 14:03 30/04/20
Chu gia vừa mới thăng làm quản sự khẽ giật mình.
Sáng mai nhất định chọn mua nho mới nhất đưa cho Đại nãi nãi.
Tử Tô đứng sau Chân Diệu cố nén xung động muốn đỡ trán.
Cô nương, ngài cư nhiên quang minh chính đại muốn ăn, muốn ăn!
Dương ma ma không nhịn được mỉm cười, nghĩ đến lúc tới An bá phủ, lần đầu gặp mặt Đại nãi nãi mời bà ăn dưa chuột.
Vẫn còn con nít lắm nhưng so với bà tưởng tượng thì tốt hơn.
Vẻ mặt Chân Diệu nghiêm túc tiếp tục xem sổ sách.
May mà đây đều là sổ thu chi hàng ngày, ngoài việc vừa rồi thì không khác ngày trước lắm, Chân Diệu lật xem một lần rồi đặt xuống.
Có một bà tử đứng ra nói: “Đại nãi nãi, nô tỳ là Vương gia. Hầm băng trữ băng không đủ, ngài xem số lượng mỗi viện dùng nên điều chỉnh thế nào?”
Nhà giàu đều có hầm băng, mỗi khi mùa đông đến liền trữ tảng băng, đến hè lấy ra dùng.
Vì trữ băng không dễ, đến ngày hè giá băng phá lệ đẩy lên rất cao, nếu tự mình trữ sẽ thiếu, cần phải mua, là một khoản tiêu dùng lớn, có khi có bạc cũng không mua được.
Cho nên một khi phát hiện băng tồn không đủ dùng cho ngày nóng sẽ phải bỏ tiền ra mua băng hoặc dùng tiết kiệm.
Dương ma ma nhìn bà tử.
Bà tử này hỏi rất có ý tứ, trực tiếp hỏi Đại nãi nãi số lượng dùng của mỗi viện nên điều chỉnh thế nào, không hề đề cập đến hai chữ chọn mua, đó chính là hướng dẫn Đại nãi nãi nghĩ đến điều này.
Nhưng Đại nãi nãi quản gia ngày đầu tiên đã giảm bớt lượng băng dùng của các viện chẳng phải là đắc tội hết với các chủ tử sao.
Dương ma ma được lão phu nhân ám chỉ. Muốn xem xem Đại nãi nãi quản gia thế nào, tương lai có thể dùng được không.
Tuy nói bà là phụ trợ quản gia nhưng lại ít mở miệng.
Cứ như vậy tuy Dương ma ma có ấn tượng tốt với Chân Diệu nhưng cũng chỉ lạnh nhạt nhìn.
“Thiếu băng sao?” Chân Diệu ngạc nhiên.
Đây là một tin xấu.
Thiếu băng thì nàng lấy gì làm sữa tươi hoa quả, còn có băng pho mát nữa?
Tiểu chân này, là muốn dùng hết tiền trong mục đó để bà đau đầu một phen sao?
Vậy để cho nàng ta đau đi, chờ than, củi hết không có tiền mua xem nó làm thế nào!
Hôm đó, có hai xe băng chở vào phủ Quốc Công.
Chạng vạng La nhị lão gia về, ăn một chén băng, nhắc nhở một câu: “Điền thị, băng trong phủ ta nên dùng tiết kiệm.”
Điền thị nghiêng người dựa vào gối đầu đỏ thẫm cười lạnh một tiếng: “Tiết kiệm cái gì, hôm nay vợ đại lang lần đầu quản gia đã bảo quản sự mua hai xe băng về rồi, dùng đến cuối tháng tám cũng không hết được!”
La nhị lão gia nghe xong sửng sốt, sắc mặt trở nên rất quái dị.
Điền thị nhìn ra có chỗ không thích hợp, kéo ống tay áo Nhị lão gia: “Lão gia, làm sao vậy?”
“Vợ đại lang cho người mua hai xe băng?”
“Đúng vậy.”
Sắc mặt La nhị lão gia kỳ quái hơn, lẩm bẩm nói: “Việc này thật kỳ lạ, chiều này hầm băng quan bị nước vào, toàn bộ hầm băng đều tan sợ rằng mùa hè năm nay giá băng tương đương với hoàng kim.”
“Cái gì!” Điền thị thấy choáng váng.
Sắc mặt La nhị lão gia nghiêm túc: “Điền thị, ta biết bà ném chuyện quản gia cho vợ đại lang là muốn nàng ta mất mặt nhưng tình thế hôm nay khác rồi, bà phải nắm chắc quyền quản gia cho ta.”
Phụ nhân thiển cận, trong nội trạch đấu qua đấu lại làm gì, cản trở lớn nhất của bọn họ là Đại lang!
Nhưng gần đây càng nghĩ càng lực bất tòng tâm.
Rõ ràng hôn sự của Đại lang sẽ rơi vào cục diện nát bét nhưng bọn chúng lại không đi theo con đường mà ông vẽ, Đại lang còn càng ngày càng ổn định.
Cẩm Lân vệ trực thuộc hoàng đế, quản lý, tra xét, ngầm điều tra bách quan, hôm nay quan lại trong triều người nào mà không sợ hãi vài phần.
Tiếp tục như vậy thì không phải là ông tính kế Đại lang mà là Đại lang thu thập ông.
Bên kia Thanh Phong đường, Chân Diệu làm pho mai lạnh cho La Thiên Trình ăn, La Thiên Trình nghe xong chuyện mua băng thì đồng dạng bất khả tư nghị, nói gần nói xa hồi lâu mới xác định đây thật là đánh bậy đánh bạ không khỏi thở dài.
So vận khí thật tức chết người!
Ách, hoàn hảo đây là vợ hắn.