Trời Sinh Một Đôi
Chương 188 : Biến mất
Ngày đăng: 14:04 30/04/20
“Phụ thân, mẹ, con gái không muốn gả cho một người mọi rợ, van xin hai người cứu con gái, xin hai người.” La Tri Nhã quỳ trên mặt đất khóc lóc.
La Nhị lão gia liền nghiêm mặt: “Nguyên Nương, xưa nay con hiểu biết, làm sao hiện tại lại hồ đồ thế? Đây là tứ hôn, hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, không phải do con lựa chọn.”
La Tri Nhã xin giúp đỡ nhìn Điền thị: “Nương ——”
Điền thị không đành lòng mà quay mặt đi: “Nguyên Nương, phụ thân con nói không sai, Nương biết con không cam lòng, nhưng nữ nhân gặp phải chuyện này có thể có biện pháp gì chứ, con cố gắng nhịn đi, con gả cho Nhị vương tử, dù thế nào cũng sẽ sống không quá khổ.”
Nghe Điền thị nói thế, La Tri Nhã thất hồn lạc phách ngã ngồi xuống mặt đất, mờ mịt nhìn bốn phía.
Gian nội thất này, cửa phòng bị đóng chặt, cửa sổ cũng buông xuống, cứ như một lồng giam nuôi dưỡng người ta không có chỗ trốn, chỉ có nắng sớm xuyên quay lớp mành cửa sổ, cho người ta biết bên ngoài trời đang nắng.
Trái tim La Tri Nhã như bị kim đâm, nhói đau khiến nàng ta tỉnh táo lại, thoáng cái đứng lên, nhìn Điền thị cười lạnh: “Nhịn? Mẹ, quả nhiên ngài lại bảo con nhịn. Từ nhỏ đến lớn, rõ ràng con là con vợ cả của ngài, là Đại cô nương của phủ Quốc Công, nhưng ngài chỉ bảo con nhịn. Rõ ràng con không thích tam nương, vì từ ái rộng lượng của ngài mà con phải nhịn, về Nhị nương, nó thường phát ngốc, con cũng phải nhịn, nhịn đến cuối cùng, con thành trò cười cho toàn kinh thành, nhị nương thành tài nữ của toàn kinh thành, ngay cả tam nương cũng có thể sống yên ổn, ngài vẫn muốn con nhịn!”
La Tri Nhã đi vài bước về phía Điền thị: “Mẹ, nhưng hôm nay, con gái phải gả tới đất man di, người nơi đó ăn thịt sống uống máu tươi, một nữ nhân gả cho phụ thân còn có thể gả nhi tử, nhi tử đã chết còn có thể gả cho tôn Tử, ngài muốn con nhịn làm sao? Nhịn làm sao!”
Điền thị che kín mặt, lẩm bẩm: “Nguyên Nương,mẹ có lỗi với con, có lỗi với con. . .”
La Tri Nhã chuyển động đôi con ngươi tuyệt vọng về phía La Nhị lão gia: “Phụ thân. Tại sao quý phủ khác, cô nương có thân phận như con có thể điêu ngoa, có thể ngang bướng, có thể sống tùy ý thoải mái. Cuối cùng tìm phu quân gả cho, mà ta thuở nhỏ lại phải hiểu chuyện, khiêm nhượng người khác, sống nín nhịn đến bây giờ, sau đó vì phủ Quốc Công, vì Đại Chu, cứ bị đẩy vào hố lửa như thế?”
La Nhị lão gia không dám nhìn ánh mắt con gái.
Sao lão có thể nói, đó là bởi vì lão chưa từng nuôi dạy nàng như một cô nương phủ Quốc Công bình thường, mà muốn nàng gánh chịu thân phận đích trưởng nữ phủ Quốc Công cao quý đây.
“Nguyên Nương, con đừng quên. Quận chúa Sơ Hà cũng phải gả đi.”
La Tri Nhã cười lạnh một tiếng: “Phụ thân, ngài cũng đừng quên, phụ thân của quận chúa Sơ Hà là Vương gia, là đệ đệ ruột của hoàng thượng. Từ xưa tôn thất nữ hòa thân chẳng có gì lạ, đây vốn là cái giá cao cho các nàng hưởng thụ sự cao quý vô thượng trên đời. Nhưng con gái thì sao. Con gái chẳng qua chỉ là một cô nương nhà huân quý bình thường, địa vị của phủ Quốc Công cao tới đâu chứ, tính đúng ra, con cũng chỉ là con gái một quan viên ngũ phẩm mà thôi, chờ đại ca tập tước, quang vinh của phủ Quốc Công này có liên quan gì tới con ——”
“Câm mồm !” La Nhị lão gia lạnh lùng nói, sắc mặt xanh mét.
Cảm xúc thay đổi đột ngột khiến La Tri Nhã ngây ngốc. Sau đó cười: “Phụ thân, mẹ, con gái sao cũng có một lần không muốn nhịn.”
Nàng cười đến quỷ dị, Điền thị không khỏi thót tim.
“Siiit ——” Tiểu nha hoàn bị dọa sợ đến mặt mũi trắng bệch, “Đại cô nương thật đáng thương…”
“Ai nói không phải chứ ——”
Còn chưa dứt lời, cửa bị đẩy ra, một nha hoàn áo xanh đứng ở đó, vẻ mặt lạnh băng: “Hai con nhóc nói láo cái gì đấy!”
Hai tiểu nha hoàn vội vàng đứng thẳng: “Ra mắt Lục Nga tỷ tỷ.”
Lục Nga hừ lạnh một tiếng: “Đừng trách ta không nhắc nhở các ngươi, lão gia phu nhân đã hạ lệnh cấm khẩu, nếu các ngươi không quản được mồm mình thì bị bán ra ngoài còn nhẹ, có kết quả gì thì tự mình suy nghĩ đi!”
Hai tiểu nha hoàn trắng mặt mà cầu khẩn: “Lục Nga tỷ tỷ tha mạng, sau này chúng ta không dám nữa.”
“Thuốc xong chưa?” Lục Nga trong lòng không thoải mái, lười nói nhảm.
Theo ý phu nhân, Đại cô nương tạm ở Hinh Viên.
Từ sau chuyện kia Chu Nhan tỷ tỷ vẫn không lộ diện, nàng thay vị trí của Chu Nhan tỷ tỷ, có người có ý xấu lòng mang ghen tỵ khắp nơi ngáng chân nàng, hận không thể kéo nàng xuống dưới để bản thân mình đi lên.
Song quyền nan địch tứ thủ, làm hại nàng đã bị phu nhân khiển trách mấy lần.
Hôm nay lại thêm Đại cô nương, về sau lại phiền phức rồi.
“Lục Nga tỷ tỷ, thuốc đã xong rồi.” Nha hoàn nhiều tuổi hơn dùng khăn trắng nhấc nồi đất đang nấu thuốc xuống.
“Đi thôi.” Lục Nga xoay người, đi tới phòng La Tri Nhã đang ngủ tạm.
Đến cửa thì thay đổi sắc mặt.
Cửa mở ra toang!
Bước nhanh vào, thấy trên giường rỗng tuếch, mà nha hoàn vốn ở trong phòng cũng không thấy đâu.
“Lục Nga tỷ tỷ, sao vậy?” Một đứa nha hoàn bưng một chén cháo nóng xuất hiện ở cửa.