Trời Sinh Một Đôi

Chương 313 : Điền gia sụp đổ

Ngày đăng: 14:05 30/04/20


Edit: Huệ Mẫn

Beta: Sakura



“Lựa chọn của Viễn Sơn đối với cái nhìn của người khác là đặc biệt, nhưng đối với ta mà nói, cũng không khác gì Thùy Tinh, Tịnh Thủy.” La Thiên Trình muốn đưa tay sờ Chân Diệu, bởi vì cả người đều ướt, cũng không có động.



Ánh mắt hắn trong suốt, giọng nói chân thành: “Kiểu Kiểu, cõi đời này chỉ có nàng mới là đặc biệt nhất với ta. Sau này, sẽ không còn thông phòng gì nữa, hai người chúng ta sống những ngày hạnh phúc, được không?”



Yên lặng hồi lâu, Chân Diệu mới nói: “Chỉ mong là vậy đi. Viễn Sơn như vậy, lúc nào nghĩ thông suốt, liền tìm chỗ tốt an bài cho nàng rời đi.”



Tuy lời thế tử nói là như vậy nhưng nàng cũng phải phòng ngừa Viễn Sơn trở thành vết son đỏ trong lòng hắn. (ý nói Viễn Sơn hy sinh vì hắn, khiến hắn cảm kích nàng, trở thành vết tích đẹp trong lòng hắn.)



Lại nói, Viễn Sơn bất luận đúng sai, cũng có chỗ đáng thương.



“Yên tâm, chờ tương lai nàng ta nhìn thấy Tịnh Thủy và Thùy Tinh sống cuộc sống hạnh phúc, nói không chừng nàng liền thay đổi chủ ý.”



“Vì sao?”



La Thiên Trình tự tin cười: “Bởi vì Tịnh Thủy và Thùy Tinh gả đi, là người thích hợp nhất với các nàng, chỉ cần không lười nhác, sẽ có thể trải qua cuộc sống thật tốt. Đợi đến khi Viễn Sơn nhìn thấy cuộc sống các nàng tốt như thế nào, tự nhiên sẽ có dao động.”



“Nếu nàng ta không có bị lay động thì sao?”



Có phải hắn sẽ áy náy cả đời?



La Thiên Trình cười vô tình: “Nếu như nàng ấy vẫn kiên trì xuất gia, vậy nói rõ nàng có tuệ căn, có duyên với nhà phật đi.”



Chân Diệu lườm hắn một cái: “Ngược lại chàng thật biết lo nghĩ cho người ta.”



La Thiên Trình muốn nói lại thôi.



“Thế nào?”



“Ta nói thì sợ nàng nổi giận, lại không để ý tới sẽ ta.”



“Chàng không nói, ta càng tức giận hơn!”



La Thiên Trình lúc này mới nói: “Kiểu Kiểu, các nàng đã theo ta rất sớm, trừ Viễn Sơn dùng đến thủ đoạn như vậy, hai nha đầu khác cũng không có chỗ sai gì lớn. Thật ra nói đến, do ta không đúng. Nếu ta biết ── ”



Hắn nói tới chỗ này dừng lại, tựa hồ ngại ngùng nói tiếp.


Tam Lang giậm chân một cái, đi Quốc tử giám tìm Nhị Lang hỏi chủ ý nên làm thế nào.



La Nhị lão gia đi khắp nơi nhờ người đả thông quan hệ, đáng tiếc chức vị lão thấp kém không có quyền gì, đều ỷ vào cây to phủ Quốc Công này.



Lúc này Thế tử gia phủ Quốc công, quyền cao chức trọng chỉ huy Cẩm Lân Vệ Đồng Tri La Thiên Trình sắp té ngã rồi, ai còn cho giữ mặt mũi cho lão một cái mũ quan tép riu đây, đều rối rít tránh không kịp.



Lão phu nhân biết chuyện này, thở dài một tiếng: “Thôi, lão bà này đây liền mặt dày, vào cung đi cầu xin Thái hậu nương nương.”



La Tứ thúc vội vã từ bên ngoài thành chạy tới ngăn cản lão phu nhân.



“Nương, ngay cả Đại Lang cũng bởi vì chuyện nhà mẹ đẻ Nhị tẩu bị Hoàng thượng trừng phạt, nếu ngài vào cung đi cầu Thái hậu nương nương, không phải càng làm cho Hoàng thượng tức giận sao? Đến lúc đó, Đại Lang bị tạm ngưng chức kiểm tra, nói không chừng sẽ trở thành thật sự bị cách chức!”



Nói một phen lão phu nhân mới bỏ đi chủ ý.



Thật ra thì bà định không quản chuyện của Điền gia.



Bà mắt lạnh nhìn, hai năm nay Điền thị làm việc càng lúc càng không ổn thỏa, nếu nhà mẹ đẻ trải qua một kiếp này, để cho nàng từ đó an phận xuống, ngược lại là trong họa có phúc.



Lão phu nhân không quan tâm, La Nhị lão gia hoàn toàn bế tắc.



Lúc này lão mới phiền muộn ảo não, tại sao Đại Lang lại bị tạm ngưng chức tra xét đây, nếu hắn không có sao sẽ tìm được cửa cầu cứu.



Coi như Đại Lang mơ hồ phát hiện tâm tư vợ chồng bọn họ, chẳng lẽ thúc thẩm gặp rủi ro, hắn còn có thể thấy chết mà không cứu sao? Nếu không sẽ người thế gian chỉ vào cột xương sống của hắn mà mắng.



Nhưng bây giờ Hoàng thượng kim khẩu ngọc ngôn, muốn Đại Lang đóng cửa sám hối, nên hắn cũng không có bất kỳ biện pháp gì.



Phủ Quốc Công bên này người thì sốt ruột thúc thủ vô sách, có người lại không nóng nảy thản nhiên đóng cửa sám hối, vị Đồng Tri chỉ huy Cẩm Lân Vệ Đỗ Ngạn Sinh một lòng muốn đè xuống La Thiên Trình thì đang tận lực tra xét chuyện này thật kỹ.



Lần tra xét này, chẳng những tra ra tàn dư tộc Nguyệt Di, còn tra ra một chuyện xưa Điền gia nhiều năm trước đầu cơ trục lợi muối lậu.



Điền gia nội tình gốc rễ nông cạn, là một gia tộc đột ngột giàu lên, một gia tộc như vậy nào có sạch sẽ, bất kể Đỗ Ngạn Sinh chỉ huy Cẩm Lân Vệ có thể tra ra chuyện này hay không thì lúc La Thiên Trình thỉnh tội đã sớm dự liệu được.



Nhưng lần này là thọc tổ ong vò vẻ, cũng không ai dám đến cầu tình tha thứ, Chiêu Phong Đế dứt khoát xử trí Điền gia.



Tài sản tịch thu, đàn ông mười tuổi trở lên toàn bộ sung quân đi biên quan, có lẽ là nhìn vào mặt mũi phủ Trấn Quốc Công nên nữ quyến đipwcj miễn trừ vận mệnh bị phát bán làm nô.



Điền thị biết tin tức, một búng máu liền trực tiếp phun ra ngoài.