Trời Sinh Một Đôi

Chương 319 : Độc kế

Ngày đăng: 14:05 30/04/20


Edit + Beta: Sakura



Thư Hàn là quan viên có thực quyền, lại đang là Lại Bộ Tả Thị Lang hơn mười năm, không nói môn sinh khắp nơi nhưng tuyệt đối không phải là số lượng ít, mấy đại thần chết đồng thời xử lý tang sự, nhưng đám tang của lão được nhiều người phúng viếng nhất.



Nhưng trong lòng mấy người này thầm nghĩ thế mà Thái tử điện hạ không có tới.



Chẳng lẽ, trước kia Thái Tử luôn luôn cáo ốm không ra, không phải chọc Hoàng Thượng chán ghét bị vứt bỏ, mà thật sự bị bệnh?



Nếu thật thế thì Thái Tử vẫn có hi vọng đấy, dù sao hắn chiếm đích trưởng, đã trở thành Thái Tử hơn mười năm.



Thái Tử Phi Thư Nhã khóc gần như muốn  hôn mê, Hoàng Thái tôn không đến mười tuổi luôn bên nàng, thần sắc đờ đẫn.



Mấy phu nhân khích lệ lấy: “Thái Tử Phi nén bi thương, nếu ngài bi thương quá tổn hại thân thể thì ai tới chiếu cố Thái tôn chứ?”



Thái Tử Phi nhìn Thái tôn thì tiếng khóc nhỏ hơn, nhìn xem Chân Diệu ngồi ở bên trong đám phu nhân, nhắm hờ mắt để che khuất hận ý.



Nàng nghĩ tới ngày đó trong lúc vô tình nghe được…, Thái Tử và phụ thân mưu đồ bí mật bức vua thoái vị!



Nàng biết rõ, phụ thân bọn họ muốn gạt nàng đấy, cho nên tuy nhiên kinh hãi nhưng cũng giả bộ như không biết.



Thế nhưng mà, trận ám sát bên ngoài thành kia do phụ thân an bài nhân thủ, tại sao phụ thân lại bị chết?



Còn có Thái Tử, từ lúc ngày ấy về sau, nàng chưa từng gặp hắn!



Không cần hỏi nhiều, nhất định bức vua thoái vị đã thất bại.



Ngày ấy nàng luôn luôn bất an, phái tâm phúc lặng lẽ nhìn chằm chằm vào cửa cung, về sau nhìn thấy đỉnh đầu nhuyễn kiệu lặng lẽ theo trong nội cung đi ra, một đường đi tới phủ Quốc Công, người trong kiệu lại là La Thế tử bị Hoàng Thượng bế môn tự kiểm!



Đến lúc này, nàng còn có cái gì không rõ đấy, nhất định hắn khiến Thái Tử sắp thành lại bại!



Thái Tử Phi không nghĩ ra, Thái Tử bức vua thoái vị thất bại, vì sao đến bây giờ Hoàng Thượng  còn chưa ra ý chỉ xử trí nàng. Thậm chí cho phép nàng đến phúng viếng phụ thân.



Đến phủ Thị Lang, nhớ lại phụ thân nói với nàng một số việc…, men theo manh mối đã tìm được trong mật tín ở trong phòng tối, mới bừng tỉnh đại ngộ.



Phụ thân nói, chỉ có bức vua thoái vị thất bại thì nàng mới có cơ hội đọc phong thư này.
Khiến cho tất cả mọi người sợ hãi.



Nơi này cách phòng khách riêng không xa, những người kia kêu to đã sớm truyền ra ngoài, khi Thái Tử Phi mang theo một đám phu nhân vội vàng chạy đến, nhìn Thái tôn nằm trên mặt đất, cả người ngất ngư đổ nhào về phía Chân Diệu.



Một ma ma quỳ trên mặt đất vẫn còn khóc lóc kể lể: “Thái tôn hái Diên Vĩ, nói muốn tặng cho Thái Tử Phi ngài khiến ngài vui vẻ, lúc này mới vội vã chạy về, ai ngờ huyện chủ Giai Minh đi tới, đi cũng nhanh nên đụng  phải gấ Thái tôn nên Thái tôn bị té xuống sông.”



Bà ta nói xong còn tát mình: “Đều tại nô tài không trông kỹ Thái tôn, nô tài đáng chết, nô tài đáng chết!”



Cái tát vang dội như là đánh vào trong lòng mỗi người, những phu nhân kia nhìn về phía Chân Diệu.



Coi như là vô tình va chạm, nhưng nếu Thái tôn mất mạng thì coi như là huyện chủ thì như thế nào, đồng dạng không chịu nổi, phủ Trấn Quốc Công cũng không có khả năng bảo vệ nàng!



Thái Tử Phi bổ nhào vào Thái tôn, thấy bé nhắm nghiền hai mắt, đã không còn hơi thở thì bí mật nhẹ nhàng thở ra.



Nàng thật không nghĩ tới, vậy mà đứa nhỏ này được cứu nhanh thế.



Đáng hận nha hoàn huyện chủ Giai Minh biết bơi, bằng không thì một trong những người chiếu khán Thái tôn nhảy xuống, hơi kéo dài trong chốc lát, vậy thì sẽ chết hẳn rồi.



May mà nàng cho thuốc kích thích mạch máu vào trong nước hạnh đào, một khi kinh hãi quá độ hoặc là bị nóng hoặc lạnh vô cùng thì trái tim đột nhiên ngừng mà vong.



” Huyện chủ Giai Minh, các nàng nói đúng?” Thái Tử Phi oán độc nhìn về phía Chân Diệu.



Nàng oán độc không phải ngụy trang, rơi vào trong mắt mọi người thì lại cảm thấy theo lý thường, mặc kệ ai hại chết con mình, bất kể nàng hữu ý vô ý, làm mẹ cũng hận không thể ăn sống người này.



Chân Diệu đã hơi hiểu rõ mình rơi vào bẫy rồi.



Lời khai của những hạ nhân kia không nói đến rồi, nếu là bẫy thì sẽ theo chủ tử phân phó mà nói, đi tại đằng sau nàng chính là Trương Triêu Hoa, bởi vì cách một khoảng, nàng lại chặn Thái tôn chạy tới, Thái tôn té ngã rơi xuống nước xảy ra ngay sau đó, rơi vào trong mắt Trương Triêu Hoa thì vốn là việc không thể nói rõ.



Cộng thêm  từ trước tới nay Trương Triêu Hoa không hề có thiện cảm với nàng, trong tiềm thức người ta sẽ nói ra lí do thoái thác có lợi chính mình, hơn nữa bọn hạ nhân đều nói như vậy, Trương Triêu Hoa bị vật che chắn ánh mắt, chỉ nhìn thấy ở bề ngoài, lúc này thì ánh mắt có thể lừa người đấy.



Chân Diệu cũng không tin trong thời gian ngắn ngủn mà Thái tôn đã chết rồi, chỉ sợ là trái tim đột nhiên ngừng tạo thành giả chết, vô luận vì mình hay vì đứa trẻ đáng thương thì nàng đều muốn hết sức thi cứu, nhanh chóng lôi Thái Tử Phi ra rồi làm hô hấp nhân tạo cho Thái tôn.



“Người tới, huyện chủ Giai Minh điên rồi, nhanh lên kéo nàng ra!” Thái Tử Phi nghiêm nghị quát