Trời Sinh Một Đôi

Chương 334 : Không kẻ nào là người tốt

Ngày đăng: 14:05 30/04/20


Trán Hồ di nương đổ máu, thẳng tắp ngã xuống.



Bên trong phòng tiếng thét chói tai vang lên, một mảnh hỗn loạn, Thích thị có bầu, đột nhiên thấy cảnh tượng như vậy, nhất thời chịu không nổi ngất đi.



Chân Diệu lo lắng lão phu nhân chịu không nổi, bận rộn đi đỡ bà.



Lão phu nhân vẫn rất trầm ổn, chống quải trượng ngó chừng Hồ Di nương nằm trên mặt đất, chân mày vặn thành bánh quai chèo, thầm nghĩ, đây chẳng lẽ là ba náo trong truyền thuyết: một khóc, hai náo, ba thắt cổ? Nghe nói nương tử các hộ thích nhất làm như vậy.



“Tổ mẫu ——” Chân Diệu lo lắng  hô một tiếng.



Người lớn tuổi, nếu là có cao huyết áp, thấy cảnh tượng này dễ bị kích thích.



Lão phu nhân quay qua vỗ vỗ tay Chân Diệu, an ủi: “Chớ sợ.”



Nói xong liên tiếp phân phó “Hồng Phúc, một chuyện không phiền hai người, nhanh đuổi theo mời thái y trở lại. Hồng Hỉ, nhanh kêu Phùng đại phu tới đây, trước xem cho Tứ phu nhân một chút. Mấy người các ngươi trước mang Hồ di nương sang sương phòng, đem miệng vết thương chặn lại”



Sau đó, vẫn không quên vứt cho Dương ma ma một ánh mắt.



Dương ma ma lĩnh ý, lập tức dò xét hơi thở của Hồ di nương trước, sau đó nhìn lão phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu. Ý là Hồ di nương vẫn còn sống



Trong khoảng thời gian ngắn, bọn hạ nhân bận rộn mà hành động không hoảng loạn.



Chân Diệu......



Lão phu nhân à, có thể để cho người trẻ tuổi được thể hiện hay không đây!



Không đợi Phùng đại phu tới, Thích thị đã thong thả tỉnh lại, câu đầu tiên liền hỏi “Hồ di nương thế nào?”



Lão phu nhân trầm giọng nói “Thích thị, con an tâm nằm xuống, Phùng đại phu lập tức sẽ kiểm tra cho Hồ di nương, mặc dù nàng bị thương nhưng chắc tính mạng không có vấn đề gì”



Thích thị nghe xong, trong lòng mơ hồ thở phào nhẹ nhõm



Nếu Hồ di nương bị oan, cứ như vậy đụng đầu chết, lan truyền ra ngoài cũng là nàng đem người bức tử rồi, lão gia sẽ nghĩ thế nào đây?
Nói xong đứng lên “Vợ Đại lang, đỡ tổ mẫu hồi Di An đường”



Chờ về tới Di An đường, mấy lần hành hạ, cũng tới giờ dùng cơm trưa, lão phu nhân không có khẩu vị, ăn vài miếng thì dừng lại.



Chân Diệu ưu nhã dùng bữa, theo bình thường ăn hai chén cơm mới để đũa xuống, thấy lão phu nhân nhìn nàng, xấu hổ nói “Do tâm trạng không tốt nên ăn ít…”



Lão phu nhân cười to, đè nén trong lòng cũng tiêu tán không ít, cho hạ nhân lui ra hỏi “Vợ Đại lang, con nói chuyện hôm nay, có nên tiếp tục tra không?”



Sự thật rõ ràng, Điền thị muốn đối phó với hài tử trong bụng Yên Nương, động chân tay trên đĩa hạch đào, kết quả bị đưa nhầm chỗ, tiếp tục tra cũng chỉ làm mất mặt mũi Điền thị.



Chuyện này mặc dù bà ta không đúng, nhưng dù gì cũng chỉ là một thông phòng, lão phu nhân cũng không thích thông phòng thiếp thất, dù thế nào cũng sẽ không xử phạt Điền thị quá mức, thu hồi quyền quản gia cũng đã đủ rồi.



Đây là ý nghĩ của đa số người, nhưng lúc nào lão phu nhân cố ý hỏi ý tứ Chân Diệu.



Chân Diệu nhìn mặt lão phu nhân cố đoán ý, nàng chăm chú ngẫm lại nói “Nếu là cháu, chuyện này phải tra cho rõ ràng”



“A?”



Chân Diệu mím môi cười “Chuyện đã điều tra xong, xử trí hay không xử trí đây là một chuyện, nhưng nếu không tra rõ không chừng lại có sơ sót”



“Vợ Đại lang cảm thấy có sơ sót?



“Cái khác không nói, chẳng qua chuyện đưa nhầm hạch đào, nhìn qua thì là trùng hợp, nhưng có phải trùng hợp hay không phải tra thêm mới biết được.



Lão phu nhân nghe vậy cười to.



Đây cũng là ý nghĩ của bà, Hồ di nương nghĩ muốn lấy cái chết chứng minh trong sạch, nhưng trong sạch cũng không phải chết là có thể chứng minh, khuê nữ tiểu hộ làm sao hiểu được điều  này.



Không bao lâu Tống thị lặng lẽ trở lại hồi báo, tra ra bà tử canh lửa ở phòng bếp qua lại thân thiết với mama bên cạnh Hồ di nương, dĩ nhiên, bà tử kia sống chết không thừa nhận chuyện này là bà ta làm, không bằng không cớ, Tống thị cũng không tra thêm được cái gì.



Lão phu nhân nghe xong, trầm ngâm một phen, gọi người tới nói “Đi quân doanh gọi Tứ lão gia về, nói ta bị bệnh”